Thập Niên 60: Đại Mỹ Nhân Đến Từ Đông Bắc - Chương 223

Cập nhật lúc: 2025-11-20 02:45:25
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Nghi Tri cũng tạm thời chạm mặt họ, hai tìm một quán khác, gọi hai bát mì tương đen, một phần canh trứng cải bó xôi và đậu phụ khô xào ớt xanh.

Món thịt bán hết sạch, mì tương đen cũng là hai bát cuối cùng.

“Hành lý của chị ?” Lâm Thừa Vân khi Lâm Nghi Tri từ nông trường ở tận Tây Bắc về, thấy cô mang theo hành lý liền hỏi.

“Ở nhà nghỉ.”

“Có nhà về ở nhà nghỉ gì!”

Lâm Nghi Tri Lâm Thừa Vân đang kích động, giải thích: “Nơi nào Lâm Mạn Oánh, chị sẽ về.”

Về phần tại , Lâm Nghi Tri kể những lời với Lâm Thừa Chí đó.

Lâm Nghi Tri vốn thích chuyện phiếm, nhưng khi gặp Lâm Mạn Oánh, cô cảm thấy nhiều chuyện phiếm nhất trong đời, nhưng cô hối hận.

Phản ứng của Lâm Thừa Vân kích động như Lâm Thừa Chí, chỉ trầm giọng : “Em .”

“Ngày mai em rảnh ?” Lâm Nghi Tri với Lâm Thừa Vân: “Chị định chôn cất cạnh ông bà ngoại.”

Lâm Thừa Vân chớp chớp đôi mắt cay xè, gật đầu: “Được, sáng mai em khá nhiều việc, chiều em xin nghỉ.”

“Được.”

Sau khi ăn xong, Lâm Thừa Vân nhất quyết đòi đưa Lâm Nghi Tri về.

Lâm Thừa Vân hỏi nhiều về chuyện Lâm Ngọc Thư và Lâm Thừa Chí ở nông trường, Lâm Nghi Tri hết.

Cô tính toán thời gian, lá thư Lâm Thừa Chí cho Lâm Thừa Vân mà nhận hôm nay, hẳn là lâu khi họ qua đời.

Một chuyện để Lâm Thừa Chí với Lâm Thừa Vân sẽ hơn.

Tuy họ là chị em, nhưng Lâm Ngọc Thư dù cũng bố ruột của cô, để Lâm Thừa Chí với Lâm Thừa Vân, Lâm Thừa Vân sẽ tin tưởng hơn.

, Lâm Nghi Tri tin chắc Lâm Thừa Chí sẽ kể bộ sự thật cho Lâm Thừa Vân, dù Lâm Ngọc Thư là bố ruột của , cũng sẽ giấu giếm Lâm Thừa Vân.

Lâm Thừa Vân đưa Lâm Nghi Tri đến nhà nghỉ, Lâm Nghi Tri vốn định đưa chân cừu và tiền mang về từ nông trường cho , nhưng Lâm Thừa Vân mang về nhà, nên tạm thời cứ để ở chỗ Lâm Nghi Tri.

Sáng hôm Lâm Nghi Tri ngủ dậy ăn sáng, về nhà nghỉ lấy đồ.

Mấy năm sống ở thủ đô, Lâm Nghi Tri cũng ít bạn học chơi khá , trong đó Giang Miểu, bạn thời đại học, bố cô là phó giám đốc nhà máy thực phẩm.

Đây cũng là lý do tại Lâm Nghi Tri vội vàng khi cái gã chủ nhiệm Đồng là chủ nhiệm nhà máy thực phẩm.

Lâm Nghi Tri đến thăm Giang Miểu, cô lấy từ gian năm cân thịt lạc đà gói , ngoài còn lấy hai mươi miếng cao dán bỏ túi giấy.

Ngày xưa vì tính cách hợp , cô và Giang Miểu đều đến nhà chơi.

Và bố của Giang Miểu đau lưng, khi dùng cao dán của Lâm Nghi Tri thì đỡ đau hơn nhiều.

Tuy nhiên, lúc đó Lâm Nghi Tri đưa cao dán ngoài ít, và mỗi miếng đều danh nghĩa của Vương Nghiên Tâm.

Sau khi trường đại học cho nghỉ học, Lâm Nghi Tri kết hôn với Tề Vĩ Sơn và rời chỉ vài ngày đó, nên ít Lâm Nghi Tri kết hôn, càng đến Đông Bắc, họ đều nghĩ Lâm Nghi Tri theo Vương Nghiên Tâm đến Tây Bắc.

Cộng thêm khi nghỉ học nhiều mỗi một nơi, nên cơ bản liên lạc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-my-nhan-den-tu-dong-bac/chuong-223.html.]

Lâm Nghi Tri cũng chắc đến thăm gặp Giang Miểu .

Khi Lâm Nghi Tri đang ngoài con hẻm nhà Giang Miểu do dự, một giọng kinh ngạc từ phía cô vang lên.

“Nghi Tri!”

Lâm Nghi Tri , thấy Giang Miểu mặc một bộ đồng phục công nhân mới tinh đạp xe đạp tiến về phía cô.

Lâm Nghi Tri Giang Miểu hầu như đổi gì so với thời đại học, : “Miểu Miểu.”

“Cậu đến gì? Cậu thế? Cậu khỏe ? Lâu quá gặp Nghi Tri!”

Giang Miểu xuống xe đạp hỏi liền ba câu, ôm chầm lấy Lâm Nghi Tri.

“Cậu hình như đổi .” Giang Miểu buông Lâm Nghi Tri .

Tuy vẻ ngoài trông khác gì đây, nhưng về khí chất, còn lạnh lùng và thờ ơ như hồi mới quen nữa.

“Trước khi về nhà, đến thủ đô ở vài ngày, tiện thời gian nên qua thăm .”

Lâm Nghi Tri cùng Giang Miểu về phía nhà cô , trả lời những câu hỏi của Giang Miểu: “Sau khi trường cho nghỉ học, về nhà kết hôn .”

“Á?! Gì cơ!”

Giang Miểu kinh ngạc sững .

Trong mắt cô , Lâm Nghi Tri và hai từ kết hôn liên quan gì đến , đột nhiên kết hôn !

“Sao kết hôn? Kết hôn với ai? Có Nguyên Tu Thừa ?”

Lâm Nghi Tri : “Không , chỉ quen thôi.”

Giang Miểu vẻ mặt như thể đang đùa tớ , “Quen ? Anh theo đuổi mà!”

“Theo đuổi thì kết hôn với ?”

Nếu Giang Miểu nhắc , Lâm Nghi Tri sớm quên mất còn sự tồn tại của như .

“Cũng .” Giang Miểu vẫn chút tiếc nuối : “Tớ chỉ thấy trai, dịu dàng, gia thế cũng , xứng đôi với .”

Lâm Nghi Tri gì, Giang Miểu tiếp tục tò mò hỏi: “Vậy lấy ai? Không thủ đô ?”

“Không , tên là Tề Vĩ Sơn, là một quân nhân.”

“Quân nhân! Quân nhân đấy! Anh bao nhiêu tuổi? Cao bao nhiêu? Trông như thế nào? Có trai bằng Nguyên Tu Thừa !”

Lâm Nghi Tri bất đắc dĩ : “Anh , cao, trai, nhất thiết so với Nguyên Tu Thừa ?”

Giang Miểu gật đầu một cách đương nhiên, “Tớ gặp chồng , đương nhiên một cái để đối chiếu mới thể hình dung trông đại khái thế nào.”

“Đẹp trai hơn .” Lâm Nghi Tri thích vẻ ngoài của Tề Vĩ Sơn, “Anh như cây tùng núi cao, trong trẻo chút sắc lạnh, thích.”

“Oa~” Giang Miểu trêu chọc Lâm Nghi Tri, “Xem kết hôn xong sống khá nhỉ!”

Bố Giang Miểu tình cảm cũng , nên cô những cặp vợ chồng tình cảm trông như thế nào, “Tớ chỉ sợ kết hôn vội vàng, hôn nhân hạnh phúc.”

Loading...