Thập Niên 60: Đại Mỹ Nhân Đến Từ Đông Bắc - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-11-19 16:05:47
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy bà ăn dưa bao năm nay, chẳng lẽ phân biệt đối tượng xem mắt của hai chị em nhà họ Lâm là ai ư!

Nghiêm Chính Dương thẳng lưng, đối diện với ánh mắt soi mói của các bà các thím ở cửa.

Nếu lũ trẻ ở quê lên tàu hỏa tới thủ đô, cần kế chăm sóc gấp, thì vội vàng thế .

đến lúc ! Hơn nữa, Lâm Mạn Oánh còn sẽ mang theo tiền sính lễ và của hồi môn về tổ ấm nhỏ của họ, tốn một xu mà cưới cô gái tân thủ đô, lời to .

, chúng mới là một đôi!” Lâm Mạn Oánh kiêu hãnh : “Tiệc cưới của chúng là ngày , các thím nhớ đừng quên đến giúp đỡ nhé!”

Thím Hoàng trực tiếp lườm nguýt Lâm Mạn Oánh một cái, nhưng lườm xong, bà thấy đàn ông phía Lâm Mạn Oánh, chính là đối tượng kết hôn vốn dĩ là của cô .

Trời ơi, chuyện quái gì đang xảy thế !

Chỉ thấy phía Lâm Mạn Oánh và Nghiêm Chính Dương, một đàn ông mặc quân phục sạch sẽ gọn gàng, hình cao lớn vạm vỡ, khuôn mặt lạnh lùng tuấn mỹ đang đó.

Anh vẻ ngoài tuấn, nhưng khí chất lạnh lùng sắc bén, mang đến cảm giác như một thanh bảo kiếm khỏi vỏ và nhuốm m.á.u tươi, sắc bén đến mức khiến dám thẳng.

, khi Tề Nguy Sơn thấy cô gái nhỏ trắng trẻo trong veo thẳng , còn nở một nụ thiện với , đôi mắt phượng lạnh lẽo của thoáng qua một tia kinh ngạc.

thế mà sợ .

“Ôi, đúng lúc quá !” Thím Hoàng vỗ đùi với Tề Nguy Sơn: “Hai mau xem, rốt cuộc ai là đối tượng của ai!”

Lâm Mạn Oánh lời thím Hoàng , , khi thấy đàn ông sẽ hi sinh ba năm đó, cô nhíu mày.

Sống một đời, cô tuyệt đối gả cho cái tên đoản mệnh .

, Lâm Mạn Oánh trọng sinh.

Kiếp , trong hai đối tượng xem mắt mà cha và kế cô vất vả tìm kiếm, cô trúng ý em trai Tề Nguy Sơn, chiều cao dung mạo.

Chỉ là Tề Nguy Sơn, trong mắt cô vạn phần lúc đó, c.h.ế.t tháng 9 năm 1969, còn trai Nghiêm Chính Dương con riêng mà ban đầu cô cực kỳ coi thường, một bước lên mây, kéo theo cả tiện nhân Lâm Nghi Tri cũng trở thành sự tồn tại mà cô ngước .

Kiếp trọng sinh, cô nhất định sẽ giẫm lên vết xe đổ nữa, đẩy tên đoản mệnh cho Lâm Nghi Tri, cô nắm chặt lấy Nghiêm Chính Dương, bậc thang đưa cô lên trời.

Đời , cô nhất định sống một cuộc sống !

Lâm Mạn Oánh nghĩ, chỉ Tề Nguy Sơn lớn: “Anh mới là đối tượng của Lâm Nghi Tri, tối qua hai còn nhà khách với , thấy hết !”

họ ngủ cùng , hôn sự chắc chắn sẽ thành!

Lâm Nghi Tri chút cạn lời Lâm Mạn Oánh đang phun lời dơ bẩn, cô hiểu tại Lâm Mạn Oánh vẻ gì đó đúng từ hôm qua.

thế mà thốt từ khách sạn, bây giờ ai khách sạn , cơ bản đều nhà khách.

Cô âm thầm đ.á.n.h giá Lâm Mạn Oánh, chẳng lẽ, cô trọng sinh?

Không trách Lâm Nghi Tri nghĩ , vì cô chính là xuyên đến, xuyên từ mạt thế đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-my-nhan-den-tu-dong-bac/chuong-2.html.]

“Chị , chiều hôm qua năm giờ em đến trạm xá giúp đỡ, con trai út nhà chú Trần gãy xương còn là do em giúp cố định, lúc em xong hơn tám giờ tối, còn cùng thím Liêu về khu tập thể.”

Thím Liêu đang ghế đá xanh liền gật đầu lia lịa: “ thế, Tiểu Tri vẫn luôn ở cùng chúng , từng gặp đồng chí , cũng từng đến cái cửa hàng gì mà cô !”

Cho nên, cô dối hãm hại khác thể động não một chút .

“Ý là, khi cô về nhà…”

“Đồng chí Lâm Mạn Oánh!”

Tề Nguy Sơn gọi tên Lâm Mạn Oánh sải bước tiến lên.

Anh cao mét tám mươi tám, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị, ánh mắt sắc như chim ưng, khi bước tới, cái cảm giác áp bức đó khiến dám ngẩng đầu mắt .

Lâm Mạn Oánh dọa sợ lùi một bước.

Nói thật, đừng thấy kiếp hai vợ chồng mấy năm, nhưng Tề Nguy Sơn tất cả tâm tư đều đặt quân đội, trừ tuần đầu tiên khi cưới ở nhà, cô là vợ mà một năm gặp đến nửa tháng.

Cho nên Lâm Mạn Oánh hiểu nhiều về Tề Nguy Sơn, điều duy nhất cô phong tình, tính tình lạnh lùng cứng nhắc như một tảng đá thối.

Nếu ngày nào cũng để cô vợ mới cưới một cô phòng, cô cũng dan díu với đầu bếp Lưu ở nhà ăn.

Rõ ràng là ép cô con đường lối thoát , mà khi bắt gian, lầm dường như đều là của cô , thật là bất công!

Người như , đáng đời cuối cùng c.h.ế.t ở bên ngoài!

Tề Nguy Sơn Lâm Mạn Oánh đang trừng mắt với , hiểu đắc tội gì với cô .

gả cho , cũng sẽ miễn cưỡng, càng ép buộc phụ nữ khác nhắm mắt đưa chân gả cho .

“Cô đúng, quả thực đối tượng của cô…”

“Là đối tượng của .”

Vừa dứt lời, chỉ Tề Nguy Sơn hết câu sững tại chỗ, mà ngay cả Lâm Mạn Oánh, Nghiêm Chính Dương và những xung quanh đang hóng chuyện cũng đều ngây .

Chuyện gì ?

Chẳng lẽ họ thực sự nhớ nhầm ?

Lâm Nghi Tri câu bốc đồng, mà là quyết định đưa khi cô cân nhắc tình cảnh hiện tại của bản và những dự tính cho tương lai.

Bất kể là khi xuyên , mục tiêu duy nhất của Lâm Nghi Tri là sống yên , nếu thể sống hơn cơ sở đó thì càng .

Và Tề Nguy Sơn chính là nền tảng để cô thể sống trong thời gian tới, hơn nữa nền tảng trong mắt cô còn hơn Nghiêm Chính Dương, dù thể tìm trai, cô cũng tìm bình thường.

Ngay cả là sống chung cho qua ngày, cũng mắt chứ.

Lâm Nghi Tri xong, đối diện với ánh mắt chế giễu của Lâm Mạn Oánh, cô lịch sự với các bà các thím đang xem náo nhiệt xung quanh: “Xin các thím ạ, cha cháu còn đang đợi ở nhà, chúng cháu xin phép về .”

Lời Lâm Nghi Tri còn hết, Lâm Mạn Oánh hùng hổ khoác tay Nghiêm Chính Dương vượt qua Lâm Nghi Tri trở về khu tập thể, còn Lâm Nghi Tri thì nở một nụ với Tề Nguy Sơn vẫn yên tại chỗ.

Loading...