Thập Niên 60: Đại Mỹ Nhân Đến Từ Đông Bắc - Chương 192

Cập nhật lúc: 2025-11-20 02:23:56
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần đến lượt Lâm Nghi Tri Diệp Tư Mẫn mà gì.

nên gì, hình như gì cũng là cứa thêm d.a.o tim Diệp Tư Mẫn.

May mắn , Diệp Tư Mẫn cũng yêu cầu Lâm Nghi Tri trả lời.

Nói xong câu đó, cô tự đẩy cửa rời .

Đợi đến khi trong phòng bệnh chỉ còn Lâm Nghi Tri và bốn gồm cả La Khả Khả bên cửa sổ, Chu Đại Hoa mới nhịn hỏi: "Đồng chí Diệp là em gái cô ?"

Lâm Nghi Tri Chu Đại Hoa và con dâu đang tò mò: "Không , là em gái chồng ."

Nghiêm Vân Hồng khẽ mấp máy môi, cuối cùng vẫn phản bác.

"Tuổi còn trẻ sinh nữa, là bác sĩ thế ?"

Lâm Nghi Tri thích chuyện phiếm tọc mạch chuyện của khác, ngay cả khi đó là mấy thích.

"Chuyện rõ lắm."

Thấy Lâm Nghi Tri chỉnh gối chuẩn xuống, Chu Đại Hoa cũng ý tứ hỏi thêm nữa.

Chu Đại Hoa tự giường xếp riêng, nên Nghiêm Vân Hồng may mắn chiếc giường bệnh ở giữa.

Giường bệnh trong bệnh viện thực sự thiếu, sáng hôm Lâm Nghi Tri và Nghiêm Vân Hồng ăn sáng xong thì sản phụ mới chuyển .

Sản phụ mới đến cùng với chồng.

Anh chỉ lo xách hành lý, còn việc dọn giường, sắp xếp đồ đạc đều do một sản phụ bụng bầu to tự .

Chu Đại Hoa thấy chướng mắt, liền với đàn ông đang bên cạnh: "Anh là đàn ông con trai mà cứ vợ việc , lên giúp một tay !"

Người đàn ông mặt mũi chất phác, Chu Đại Hoa xong thì gãi gáy: "Vợ cần giúp."

Chu Đại Hoa: "..."

"Sao ..."

Lời của Chu Đại Hoa còn hết, sản phụ đang mở hành lý lấy đồ ở đằng : "Không cần , là đàn ông con trai thì gì, đây đều là việc phụ nữ nên ."

Chu Đại Hoa, Lâm Nghi Tri và ba còn : "..."

Việc gì mà cứ phân biệt nam nữ.

Hơn nữa, dọn dẹp hành lý, cô là một sản phụ bụng mang chửa, lên xuống mệt c.h.ế.t , để đàn ông chút việc thì !

vì sản phụ điều, Chu Đại Hoa cũng mở lời nữa.

Sản phụ ở giường giữa tên là Tất Thúy Hoa, cô dọn dẹp xong, thì cô y tá hôm qua ôm đứa bé .

Y tá thẳng đến bên cạnh Lâm Nghi Tri, vẻ mặt khó xử cô: "Đồng chí Lâm, cô là nhà của đồng chí Diệp hôm qua ?"

Lâm Nghi Tri thật: "Không hẳn."

vẻ mặt khổ sở của cô y tá trẻ và hỏi: "Có chuyện gì ?"

Chẳng lẽ Diệp Tư Mẫn đến nữa?

"Đồng chí Diệp sáng sớm đến thăm đứa bé, cho xem thì cô ầm lên."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-my-nhan-den-tu-dong-bac/chuong-192.html.]

Nếu Diệp Tư Mẫn thấy đứa bé thì bình tĩnh , và việc cô cũng chỉ là ôm đứa bé, nếu cô y tá trẻ thực sự báo cảnh sát bắt cô , đáng sợ quá.

Lâm Nghi Tri hít sâu một , cô Diệp Tư Mẫn thể dễ dàng bỏ cuộc như .

"Cô thể qua khuyên cô một chút ?"

Lâm Nghi Tri lắc đầu: " và cô quen lắm, các cô vẫn nên nhanh chóng liên hệ với nhà của đứa bé ."

Nói thật, Lâm Nghi Tri cảm thấy khi nhà đến, thể sẽ vì một chút lợi lộc mà đưa đứa bé cho Diệp Tư Mẫn.

Lâm Nghi Tri nghĩ căn cứ, dù hai đứa con của Vu Đan Cầm cũng giữ .

Y tá chán nản gật đầu, cô cũng thể ép Lâm Nghi Tri gì, đành rời khỏi phòng bệnh, gấp rút tìm trong làng của Sử Chấn Tường để thông báo cho nhà họ Sử đến đón đứa bé.

Nếu đến sớm, đứa bé lẽ thực sự sẽ trở thành con của Diệp Tư Mẫn mất!

Lâm Nghi Tri cô y tá trẻ giải quyết thế nào, nhưng Diệp Tư Mẫn từ sáng đến bệnh viện đó vẫn hề phòng bệnh.

Tuy nhiên, buổi trưa khi Nghiêm Vân Hồng ngoài mua cơm về thì tình cờ gặp Diệp Tư Mẫn.

Nghiêm Vân Hồng dọn cơm với Lâm Nghi Tri: "Chị dâu, đường về em gặp Diệp Tư Mẫn, cô đang ôm đứa bé nhờ cho bú."

Lâm Nghi Tri nghi ngờ Nghiêm Vân Hồng, y tá đồng ý !

"Cũng Diệp Tư Mẫn gì với y tá, em thấy..."

Nghiêm Vân Hồng nửa chừng, Tiểu Lôi Đình với đôi mắt đỏ hoe từ ngoài phòng bệnh chạy .

"Mẹ ơi!"

Khoảnh khắc Tiểu Lôi Đình thấy Lâm Nghi Tri, nước mắt bé tuôn rơi.

Lâm Nghi Tri thấy Tiểu Lôi Đình dữ dội như , vội vàng hỏi: "Sao con? Sao ?"

Tiểu Lôi Đình gì, trèo lên giường ôm cánh tay Lâm Nghi Tri nức nở, trông đáng thương vô cùng.

Còn Vương Huệ và Tôn Mộc Lan theo Tiểu Lôi Đình, đặc biệt là Tôn Mộc Lan, khi bước thấy dáng vẻ đáng thương của Tiểu Lôi Đình, mặt bà thoáng qua một chút ngượng nghịu.

Bà thở dài giải thích với Lâm Nghi Tri đang an ủi Tiểu Lôi Đình: "Cũng tại , hôm qua hứa với Bé Con sẽ đưa nó đến sớm, ai ngờ ở nhà chút việc bận quá, nên chậm trễ đến tận trưa."

"Bé Con lẽ tưởng đưa nó đến nữa, nên giữa trưa cũng ăn cơm, tự chạy huyện, nếu Tiểu Mã thấy, đứa bé nhất định lạc !"

Tôn Mộc Lan bây giờ nghĩ vẫn còn sợ hãi.

Đứa bé còn nhỏ thế , là con trai, nếu giữa đường kẻ buôn bắt , bà ăn thế nào với Lâm Nghi Tri và Tề Nguy Sơn đây.

Tiểu Lôi Đình Tôn Mộc Lan câu , nước mắt cũng dám rơi nữa.

Lâm Nghi Tri cau mày, cô Tiểu Lôi Đình: "Bé Con, con với ai mà tự chạy ?"

Tiểu Lôi Đình lo lắng ngẩng đầu Lâm Nghi Tri: "Con, con để giấy nhắn cho dì Lan mà."

"Cái gì cơ?" Tôn Mộc Lan : " thấy."

"Con để bàn." Tiểu Lôi Đình lẩm bẩm.

Tôn Mộc Lan cố gắng nhớ , bàn thì , nhưng hình như đất một tờ giấy vẽ nguệch ngoạc, bà tưởng là giấy vụn nên đốt bếp .

"Dù nữa, con cũng nên tự chạy huyện, nếu con lạc hoặc bọn buôn bắt thì ? Nếu con tìm đường về nhà thì !"

Loading...