“Cô thế, đúng là thật.”
Lâm Nghi Tri lắng những câu chuyện phiếm của những xung quanh, ánh mắt về phía Tề Nguy Sơn đang từng bước về phía .
Thật , hai họ đến đây cũng chịu đựng ít ánh mắt, dù đối tượng tranh cãi giữa Lâm Mạn Oánh và Diệp Tư Mẫn đó chính là Tề Nguy Sơn, nếu hai đ.á.n.h bệnh viện, thì bây giờ Tề Nguy Sơn mới là chú ý nhất.
Và Lâm Nghi Tri cũng hiểu rõ nguyên nhân và hậu quả của cuộc xung đột qua những lời bàn tán của những xung quanh.
Diệp Tư Mẫn thương là vì bênh vực Tề Nguy Sơn, hơn nữa dáng vẻ cô lúc nãy, đứa bé trong bụng giữ .
Vì Lâm Nghi Tri hỏi: “Anh đến bệnh viện xem ?”
Tề Nguy Sơn gật đầu, Lâm Mạn Oánh thì quan tâm, nhưng Diệp Tư Mẫn thì đến xem.
Nhất là ngày mốt là đám cưới của Diệp Tư Mẫn, hôm nay xảy chuyện như thế .
“Em đưa em về , lát nữa đạp xe .”
“Được.”
Lúc Tề Nguy Sơn , Lâm Nghi Tri lấy cho tiền và phiếu.
Diệp Tư Mẫn bệnh viện, Nghiêm Hoài Nhân ở bên cạnh bầu bạn chắc thời gian ăn uống, nên Lâm Nghi Tri bảo Tề Nguy Sơn thì trực tiếp đến tiệm cơm quốc doanh mua ít cơm canh mang qua.
Tề Nguy Sơn lâu, Vương Huệ và Tôn Mộc Lan cùng đến nhà.
“Lúc chúng đến thấy đồng chí Tề nhà cô đạp xe huyện, hai đó thương thế nào ?”
Vương Huệ trong khu gia binh đường, Diệp Tư Mẫn và vợ Nghiêm Chính Dương đều đang mang thai, hai bà bầu đ.á.n.h , họ cũng thật là gan.
Lâm Nghi Tri lắc đầu : “ cũng rõ lắm.”
“Lúc đến thì hai kéo .”
Tôn Mộc Lan tò mò : “Sao đưa đến trạm xá, chúng …”
Tôn Mộc Lan còn xong Vương Huệ liếc mắt một cái cắt lời: “Sao mà đưa đến trạm xá ?”
“Chưa hôm nay Tiểu Lâm nghỉ, cho dù là , hai bà bầu thì cứu ai ?”
Một là con gái của cha nuôi bên phía Tề Nguy Sơn; một là chị kế của Lâm Nghi Tri, là vợ của kế Tề Nguy Sơn.
Cứu ai cũng sẽ chê trách, nếu cả hai đều cứu thì , nhỡ đứa bé nào mất, Lâm Nghi Tri cho dù tham gia cuộc xung đột , cũng chắc chắn sẽ hai nhà oán giận.
Tôn Mộc Lan cũng phản ứng , bà lúng túng : “Là suy nghĩ chu đáo, chuyện quả thật nên ôm .”
Nếu thật sự sẽ rước họa .
Lâm Nghi Tri chỉ thỉnh thoảng vài câu lúc Vương Huệ và Tôn Mộc Lan chuyện, đưa ý kiến gì về cuộc xung đột giữa Diệp Tư Mẫn và Lâm Mạn Oánh.
Cô là cẩn trọng, dù quan hệ với Vương Huệ, Tôn Mộc Lan tồi, cũng sẽ chuyện thị phi của khác mặt họ, càng cần đến mối quan hệ phức tạp giữa Diệp Tư Mẫn, Lâm Mạn Oánh và gia đình họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-my-nhan-den-tu-dong-bac/chuong-173.html.]
Vương Huệ và Tôn Mộc Lan ở chỗ Lâm Nghi Tri lâu thì rời .
Thấy đến trưa, cả hai đều về nhà ăn cơm.
Vương Huệ và Tôn Mộc Lan rời , Lâm Nghi Tri cũng bắt đầu nấu cơm.
Buổi sáng Lâm Nghi Tri chợ mua năm cân thịt lợn rừng, cô cắt nửa cân chuẩn món thịt xào ớt, thêm một món trứng xào cà chua, món chính là bánh bao bột hỗn hợp.
Ăn cơm trưa xong, Lâm Nghi Tri khóa cửa đưa Tiểu Lôi Đình ngủ trưa, nhưng ngủ nửa tiếng thì cửa nhà gõ.
Lâm Nghi Tri bất đắc dĩ xuống giường, đến sân thấy tiếng Nghiêm Chính Dương gọi cửa.
Mở cửa, Nghiêm Chính Dương bước liền quanh gọi tên Tề Nguy Sơn.
Lâm Nghi Tri một bên : “Anh huyện từ sáng , cứ huyện tìm .”
“Xe đạp nhà cô ?”
Nghiêm Chính Dương chiếc xe đạp trong sân, đợi Lâm Nghi Tri trả lời liền định đẩy chiếc xe đạp đó .
“Đồng chí Nghiêm, chiếc xe đạp đó của nhà , nếu mượn xe đạp thì tìm khác .”
“Không nhà cô để trong sân nhà cô!” Nghiêm Chính Dương Lâm Nghi Tri lạnh lùng : “Đã lúc nào , chỉ đến mượn tạm chiếc xe đạp nhà cô thôi, cô cần keo kiệt như chứ? Mạn Oánh dù cũng là chị cả cô, cô thật là vô tình quá!”
Lâm Nghi Tri Nghiêm Chính Dương mặt, thật sự vô cùng may mắn vì lúc và Lâm Mạn Oánh cấu kết với , nếu cô thật sự sẽ buồn nôn đến c.h.ế.t.
“Xe là của Diệp Tư Mẫn, tức là cô gái đ.á.n.h với Lâm Mạn Oánh, cha cô là thủ trưởng khu chiến Bắc Bộ, chỉ là chị dâu cô , cách nào tự quyết định.”
Mọi sự bất mãn và khó chịu của Nghiêm Chính Dương tan thành mây khói khi thấy hai chữ thủ trưởng.
Anh mượn xe đạp là vì vội vàng đến bệnh viện xem con , tiện thể đến đó chỗ dựa cho Lâm Mạn Oánh.
đ.á.n.h với Lâm Mạn Oánh là con gái thủ trưởng, sự hăng hái trong lòng Nghiêm Chính Dương lập tức biến mất sạch sẽ, thậm chí còn huyện, sợ gia đình Diệp Tư Mẫn chặn .
Nghĩ đến việc vô tình đắc tội với một vị thủ trưởng, Nghiêm Chính Dương hận thể lập tức đơn ly hôn với Lâm Mạn Oánh để cắt đứt quan hệ.
Sao từ khi cưới cô , chuyện đến lượt , chuyện cứ liên tiếp ập đến.
Nếu vài lời bây giờ thể , hỏi Lâm Mạn Oánh khắc .
Nghiêm Chính Dương trong lòng đưa quyết định, nếu đứa bé trong bụng Lâm Mạn Oánh thật sự mất, đợi cô từ bệnh viện về, sẽ đơn ly hôn với cô !
Lâm Nghi Tri Nghiêm Chính Dương vội vã đến vội vã , khi đóng cửa cũng còn ý định ngủ tiếp.
Lâm Nghi Tri phòng đông dựa giường, cái bụng nhô lên của khỏi nghĩ đến Lâm Mạn Oánh và Diệp Tư Mẫn.
Cô thật lòng mong hai đứa bé trong bụng họ đều bình an vô sự, nếu , khu gia binh sẽ còn ồn ào.
Buổi chiều, Tiểu Lôi Đình, Triệu Hướng Tây và Hà Hạng Vinh chơi trò nhặt bóng với Nhị Lang Thần ở đầu hẻm.
Lâm Nghi Tri ở nhà chuẩn chia thịt lợn rừng còn bốn cân rưỡi.
Hai cân dùng bánh bao nhân thịt xá xíu bún tàu; một cân bánh bao nhân đậu que thịt heo; còn một cân rưỡi dùng tương thịt chiên, để dành sáng sớm ăn mì.