Thập Niên 60: Đại Mỹ Nhân Đến Từ Đông Bắc - Chương 153

Cập nhật lúc: 2025-11-19 17:54:27
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thái Xuân Hiểu lúc đầu chuyện còn ý kiến về Lâm Nghi Tri, nhưng đến đoạn , sự bất mãn đó của Thái Xuân Hiểu đối với Lâm Nghi Tri chợt tan biến.

Người giỏi giang như chút tính khí thì chẳng là chuyện bình thường ?

Còn Hồ Hảo là những lời than phiền, chuyện phiếm và chuyện nội bộ về Lâm Nghi Tri, chứ diện khen ngợi Lâm Nghi Tri ở đây.

, khi Thái Xuân Hiểu xong, cô lập tức chuyển đề tài, hướng sự chú ý sang khác.

Ở một bên khác, khi Lâm Nghi Tri từ chối Thái Xuân Hiểu và Hồ Hảo, cô đến trạm y tế thì thấy hai chị em Chung Hòa Miêu đang ở cửa.

Chung Hòa Miêu vẫn còn băng gạc đầu, hai chị em thấy Lâm Nghi Tri đến thì vội vàng dậy khỏi bậc thềm, với Lâm Nghi Tri: “Bác sĩ Lâm!”

“Hai đứa đến đây?”

“Chúng cháu đến gửi thảo d.ư.ợ.c ạ.”

Lâm Nghi Tri Chung Hòa Miêu xong mới thấy phía hai đứa một cái gùi nhỏ, bên trong là các loại thảo d.ư.ợ.c thông thường nhất ở trạm y tế sắp xếp gọn gàng.

Sau khi Vu Tú Vân đến thì dẫn hai chị em Hòa Miêu tính tiền.

Các loại thảo d.ư.ợ.c trạm y tế thu mua khác , giá cả cũng cao thấp; thảo d.ư.ợ.c nhặt sạch sẽ cũng quyết định giá lúc cân.

Lúc Vu Tú Vân tính tiền cho hai chị em Chung Hòa Miêu thì Hà Hạng Anh cũng vác một cái gùi lớn tới.

Trong gùi của là mã đề và bồ công , hai loại giá rẻ, nhưng cả gùi đầy cũng hai hào.

Chung Hòa Miêu cũng hai hào.

Cũng may là Hà Hạng Anh thấy Vu Tú Vân trả tiền cho Chung Hòa Miêu, nếu nhất định sẽ hỏi tại thảo d.ư.ợ.c của nhiều như mà chỉ tiền bằng Chung Hòa Miêu.

Chung Hòa Miêu nhận tiền xong dẫn em gái giúp trạm y tế một chút việc mới rời .

Cô bé lâu thì Vương Huệ, thím Chung và Vương Thúy Phượng cùng đến trạm y tế.

Ba đến nơi vẫn luôn bàn bạc chuyện gì đó, đến trạm y tế thì trực tiếp văn phòng của Lâm Nghi Tri.

“Tiểu Lâm, chúng đến bàn với cô một chuyện.”

Lâm Nghi Tri thấy tư thế của ba lớn như , mời họ xuống hỏi: “Có chuyện gì thế?”

Chẳng lẽ là phát hiện bệnh truyền nhiễm gì , nếu ba họ cùng đến trạm y tế.

“Là thế .”

Cửa văn phòng đóng, nhưng giọng Vương Huệ vẫn lớn.

“Chuyện ở thôn Lý Gia Lý Chùy T.ử bắt nạt cô bé đó.”

Lâm Nghi Tri gật đầu.

“Cho nên chúng nghĩ là sẽ tổ chức một buổi chuyện ở khu gia đình và các đội gần đó, dành riêng cho các cô gái kết hôn. Chủ yếu là dạy họ cách tự bảo vệ khi kết hôn, đừng để lừa gạt mà gì.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-my-nhan-den-tu-dong-bac/chuong-153.html.]

thế, cô bé ở thôn Nam Cấu m.a.n.g t.h.a.i năm sáu tháng mới bắt nạt!”

Thím Chung và Vương Huệ càng càng giận, đây họ cứ nghĩ con cái lớn lên thì tự , nhưng giờ xem, những kẻ súc sinh nào thèm quan tâm cô bao nhiêu tuổi.

“Được.” Lâm Nghi Tri ủng hộ buổi chuyện của ba Vương Huệ, chỉ , cô còn : “ một cuốn sổ tay phụ khoa, chủ yếu về cách phòng tránh các bệnh phụ khoa, thể tuyên truyền luôn trong buổi chuyện của chúng .”

Lâm Nghi Tri xong, thím Chung và Vương Huệ reo lên vỗ tay: “Vẫn là Tiểu Lâm suy nghĩ chu đáo.”

thế, chuyện của phụ nữ tìm bác sĩ nam thì tiện, may mà bác sĩ ở trạm y tế khu gia đình chúng là cô!”

Vương Thúy Phượng chút ngại ngùng : “Cái đó, Tiểu Lâm cô khám phụ khoa .”

“Biết một chút, nhưng chắc chắn hiểu nhiều bằng bác sĩ phụ khoa chuyên nghiệp, cuốn sổ chủ yếu cũng chỉ là một kiến thức cơ bản thôi.”

Vương Huệ : “Những kiến thức cơ bản mà cô thì trong mắt nhiều căn bản là hiểu gì, .”

“Cho nên mới cần phổ biến, chúng cứ thử nghiệm xem hiệu quả thế nào.”

Lâm Nghi Tri ôm đồm việc, cô chỉ : “Dì Huệ các dì sắp xếp xong thì báo cho cháu một tiếng là , nếu cháu thì cháu , thì Tú Vân và thím Triệu , cháu sẽ đào tạo cho họ ở trạm y tế.”

“Vậy thì , chúng …”

“Cốc cốc cốc!”

Cửa văn phòng bên ngoài gõ, kịp để bên trong mở cửa, Vu Tú Vân bên ngoài mở với vẻ lo lắng: “Bác sĩ Lâm cô mau xem, đầu Thiểm Thiểm rách !”

Lâm Nghi Tri thấy tiểu Lôi Đình thương ở đầu thì lập tức cầm hộp t.h.u.ố.c từ văn phòng ngoài.

Chỉ thấy tiểu Lôi Đình sáng sớm còn học bình thường, giờ đang giường bệnh của trạm y tế, tay ôm đầu đầy máu.

Ban đầu tiểu Lôi Đình lấy tay nhỏ che đầu , nhưng khi thấy Lâm Nghi Tri phi nhanh về phía , nước mắt kìm cứ rơi xuống từng giọt.

“Ôi đứa bé thế, đầu đập mà chảy nhiều m.á.u !” Vương Huệ và mấy thấy đầu tiểu Lôi Đình đầy m.á.u cũng hoảng sợ.

Giáo viên lớp mẫu giáo lúng túng : “Là do bọn trẻ đùa giỡn nặng nhẹ, nên cẩn thận va thôi.”

Lâm Nghi Tri an ủi tiểu Lôi Đình xong thì bắt đầu sát trùng và bôi t.h.u.ố.c cho vết thương của bé, lúc lời giáo viên , cô ngẩng đầu lên mà : “Là cùng đùa giỡn chỉ Thiểm Thiểm nhà đánh, là đều thương chỉ Thiểm Thiểm nhà thương nặng như ?”

Giọng điệu của Lâm Nghi Tri lạnh nhạt, cô Thiểm Thiểm chỉ chảy nước mắt chứ rên la khi đang bôi thuốc, đau lòng xoa xoa khuôn mặt nhỏ bé của bé.

Sau đó, cô lấy chiếc cặp sách bé nắm chặt trong tay, sang cô giáo lớp mẫu giáo đang bối rối.

Cô giáo lớp mẫu giáo thấy sắc mặt Lâm Nghi Tri khó coi, vội vàng giải thích: “Thật sự là ngoài ý .”

“Ngoài ý gì?”

“Thì, đứa bé Lôi Đình rộng rãi, những đứa trẻ khác chỉ xem cặp sách của bé, dùng thử vở của bé, chịu, nên mới đ.á.n.h .”

Nói cách khác, ý của cô của đứa trẻ đ.á.n.h .

Lâm Nghi Tri cô giáo lớp mẫu giáo rõ ràng đang thiên vị những đứa trẻ khác, : “Đồ của chúng tại khác thì chúng cho.”

Loading...