Thập Niên 60: Đại Mỹ Nhân Đến Từ Đông Bắc - Chương 124

Cập nhật lúc: 2025-11-19 17:34:23
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tề Nguy Sơn nghĩ một chút, hình như đúng là chuyện như .

“Vậy gọi tên ở nhà là gì.” Tề Nguy Sơn nghĩ : “Tiểu Lôi? Tiểu Đình? Có ?”

Lâm Nghi Tri với Tề Nguy Sơn: “Cũng , nhưng em cũng nghĩ một cái.”

“Gọi là gì?”

“Sáng Sáng.”

“Sáng Sáng?”

Động tác gắp thức ăn của Tề Nguy Sơn khựng , : “Là ‘sáng’ trong ‘tia chớp’ hả?”

Cũng liên quan đến Lôi Đình (sấm sét).

Lâm Nghi Tri gật đầu, “Cũng là ‘sáng’ trong ‘sáng sủa’ và ‘tỏa sáng lấp lánh’.”

“Được, tên gọi ở nhà .”

Tề Nguy Sơn thật lòng hy vọng Tiểu Lôi Đình ở nhà sẽ giống như lúc bé ở nhà họ Nghiêm nhà họ Diệp đây, hy vọng bé thật sự thể coi đây là nhà của , và cũng hy vọng thể trở thành một tính cách vui vẻ, tỏa sáng lấp lánh.

Hai chỉ về chuyện , nhắc Diệp Tư Mẫn nữa, cứ như thể cô từng đến nhà gây rối .

Sáng hôm , khi bé Lôi Đình ăn sáng thì tên gọi ở nhà của .

“Sau gọi con là Sáng Sáng ? Sáng Sáng trong ‘tỏa sáng lấp lánh’.”

Lâm Nghi Tri thấy Tiểu Lôi Đình , : “Nếu thích thì…”

“Thích!” Tiểu Lôi Đình vội vàng : “Con thích.”

Cậu bé sợ thấy cái tên Lôi Đình, vì họ luôn gọi tên khi đ.á.n.h , bé sợ hãi.

Hơn nữa, Sáng Sáng, tỏa sáng lấp lánh, giống như ngôi , bé thích cái tên !

“Được, tên chính thức của con vẫn là tên đây, tên gọi ở nhà là Sáng Sáng, chúng đều gọi con là Sáng Sáng, ?”

“Được!”

Ăn sáng xong Lâm Nghi Tri , Tề Nguy Sơn đưa Tiểu Lôi Đình đến nông trường, Lâm Nghi Tri cũng hỏi.

Lâm Nghi Tri đến trạm xá tính là muộn, nhưng Vu Tú Vân và Triệu Đại Ni đến sớm hơn.

Triệu Đại Ni năm nay ba mươi tám tuổi, lớn hơn Lâm Nghi Tri và Vu Tú Vân nhiều, thậm chí con trai lớn của cô còn lớn hơn Lâm Nghi Tri và Vu Tú Vân, nên khi thấy Lâm Nghi Tri và Vu Tú Vân, Triệu Đại Ni đặc biệt nhiệt tình.

“Trời ạ, sớm bác sĩ ở trạm xá chúng trẻ, trẻ thì thôi , còn xinh xắn thế !”

Lâm Nghi Tri : “Chị Triệu.”

“Ha ha, gọi cô là bác sĩ Lâm nhỏ nhé. Chuyện ở trạm xá chúng đều quen thuộc , việc gì cứ !”

Triệu Đại Ni chuyện thẳng thắn hào sảng, việc cũng tích cực, chung là một buổi sáng, ấn tượng của Lâm Nghi Tri về cô khá .

Triệu Đại Ni là ở thôn Bắc Câu, nhà cô xe đạp, bộ về mất bốn, năm mươi phút, nên buổi trưa cô tự mang bánh mì, tùy tiện ăn chút ở trạm xá.

Khi Lâm Nghi Tri và Vu Tú Vân về nhà, Vu Tú Vân ghé sát Lâm Nghi Tri : “Chị Triệu với cô ?”

Lâm Nghi Tri nghi hoặc Vu Tú Vân, “Nói gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-my-nhan-den-tu-dong-bac/chuong-124.html.]

“Chị Triệu hỏi trạm xá chúng còn tuyển nữa , nếu thì cô con dâu và con gái đến thử.”

Lâm Nghi Tri lắc đầu, Triệu Đại Ni với cô chuyện .

Trạm xá thiếu là cần xin cấp , đây Lương Hữu Thiện xin là vì Triệu Đại Ni xin nghỉ phép, giúp đỡ, thêm nữa là ông mở cửa cho cháu trai , kết quả đụng Lâm Nghi Tri.

Bây giờ Triệu Đại Ni trở việc , trạm xá thực thiếu , cho dù thiếu, cũng là thiếu bác sĩ thực tập.

rõ ràng, con dâu và con gái của Triệu Đại Ni dường như còn hiểu nhiều bằng Triệu Đại Ni, việc trở thành bác sĩ thực tập là thể.

“Chuyện xem , cho dù tuyển cũng thi cử.”

Vu Tú Vân nghĩ cũng đúng.

Lâm Nghi Tri về đến nhà thì Tề Nguy Sơn nấu cơm xong, canh trứng đ.á.n.h và thịt hầm.

Lâm Nghi Tri cũng hỏi chuyện Diệp Tư Mẫn gây chuyện gì ở nông trường, chỉ món thịt hoẵng hầm với khoai tây và củ cải trong nồi dính dính khó nuốt.

Món ăn Tề Nguy Sơn cũng đến mức khó ăn, chỉ là ăn thôi.

khi mang thai, miệng Lâm Nghi Tri trở nên kén chọn hơn một chút, cô ăn một miếng thịt một miếng khoai tây thì ăn nữa, chỉ ăn kèm với kim chi cải thảo và củ cải sợi cay tự muối của để uống canh trứng đánh.

Tuy Tề Nguy Sơn món ăn , nhưng canh trứng đ.á.n.h thì ngày càng nấu ngon hơn.

“Không ngon ?” Tề Nguy Sơn thấy Lâm Nghi Tri ăn mấy miếng liền hỏi.

Lâm Nghi Tri ăn một miếng củ cải sợi muối, đè xuống cơn buồn nôn : “Muốn ăn đồ thanh mát và cay.”

Tề Nguy Sơn gật đầu : “Được, một chiến hữu là Tứ Xuyên – Trùng Khánh, chiều nay việc gì học hỏi kinh nghiệm.”

Lâm Nghi Tri Tề Nguy Sơn nấu cơm cho : “Được, nhưng thịt hoẵng buổi tối đừng động , tối em về bún chua cay ăn.”

“Được.”

Tiểu Lôi Đình Lâm Nghi Tri, Tề Nguy Sơn, tiếp tục uống canh trứng đ.á.n.h mặt .

Buổi chiều ở trạm xá yên tĩnh, ngoài thỉnh thoảng đến giao t.h.u.ố.c bắc đổi tiền lẻ, ai đến khám bệnh.

Triệu Đại Ni việc gì , rảnh rỗi ghế bắt đầu khâu giày, khâu : “Ban đầu còn tưởng trạm xá bận lắm, những năm giờ , chúng …”

Kinh nghiệm của Triệu Đại Ni còn xong, bên ngoài trạm xá một chiếc xe la vội vã chạy đến.

“Có ở đây ?”

, trạm xá mà Lý Đại Hà chính là ở đây!”

“Ông nhẹ nhàng thôi, cô đang chảy máu!”

Lâm Nghi Tri thấy tiếng ồn ào bên ngoài liền từ văn phòng , Vu Tú Vân và Triệu Đại Ni đón.

“Bác sĩ, bác sĩ xin cô cứu…” Người phụ nữ đang lóc cầu xin còn xong, thấy mặt Lâm Nghi Tri thì sững một chút. “Là cô!”

Lâm Nghi Tri phụ nữ gặp tàu hỏa đây, cũng : “Là , thật trùng hợp.”

“Bác sĩ, bác sĩ Lâm, cầu xin cô cứu con gái !” Lý Táo Hoa thấy Lâm Nghi Tri thì yên tâm một nửa.

Lúc đó cô thể cứu sống một đứa trẻ gần c.h.ế.t tàu hỏa, chắc chắn cũng thể cứu sống con gái cô .

Lâm Nghi Tri lúc Lý Táo Hoa chuyện đứa trẻ thương, cô ấn tượng với Chung Hòa Miêu tàu hỏa, nhưng Chung Hòa Miêu lanh lợi ngoan ngoãn lúc đó giờ đầy vết thương, đầu còn rách một lỗ.

Loading...