Thập Niên 60: Đại Mỹ Nhân Đến Từ Đông Bắc - Chương 123

Cập nhật lúc: 2025-11-19 17:33:42
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tề Nguy Sơn!” Diệp Tư Mẫn thể tin Tề Nguy Sơn, dường như ngờ chuyện với như .

“Anh đừng quên, là bố em đưa về nhà, là nhà em nuôi lớn , là…”

“Không quên .”

Lâm Nghi Tri một bước từ phòng chính, Diệp Tư Mẫn khi Tề Nguy Sơn im lặng lắng trút giận, lạnh giọng .

“Đồng chí Diệp mỗi đến đều nhắc nhở chúng một , ngoài còn để tuyên truyền cho Nguy Sơn đấy! thấy chỉ chúng quên , e rằng khu tập thể gia đình quân nhân, nông trường và các đại đội gần đó đều nhớ giùm chúng .”

“Lâm Nghi Tri cô ý gì!” Hỏa lực của Diệp Tư Mẫn chuyển sang Lâm Nghi Tri.

Sau hai chuyện , Diệp Tư Mẫn Lâm Nghi Tri vô cùng khó chịu.

ý gì, là hỏi cô ý gì?”

Lâm Nghi Tri lạnh lùng Diệp Tư Mẫn : “Lẽ công bằng trong lòng , nếu cô lý, đương nhiên chúng sẽ giúp cô, nhưng nếu cô sai, chúng cũng tuyệt đối sẽ bao che.”

“Chúng sẽ để khác bắt nạt cô, nhưng đồng thời, cũng sẽ cho phép cô mượn danh Tề Nguy Sơn ngoài bắt nạt khác.”

“Ai bắt nạt ? Vốn dĩ là của bọn họ!” Diệp Tư Mẫn dường như Lâm Nghi Tri đạp trúng đuôi, hét lên chói tai: “Cô thử ‘thả rắm’ nữa xem!”

Câu thốt , sắc mặt Tề Nguy Sơn cũng .

“Ý của chị dâu em chính là ý của .”

Tề Nguy Sơn ném cái bao tải vẫn còn đang động đậy trong tay góc tường, với Diệp Tư Mẫn: “Anh thấy những gì em cần cũng xong, đưa em về.”

“Tề Nguy Sơn, ngay cả cũng hùa với cô bắt nạt em!”

Tề Nguy Sơn trầm mặt xuống, “Diệp Tư Mẫn.”

Diệp Tư Mẫn Tề Nguy Sơn đang lạnh mặt với , mắt đỏ hoe, nghẹn ngào : “Được, coi như , chính là vợ thì quên !”

“Khà!”

thật cách , tự ví của Tề Nguy Sơn, bố cô .

Lâm Nghi Tri lạnh một tiếng hề che giấu, trực tiếp chọc giận Diệp Tư Mẫn xông khỏi sân.

Sau khi tái sinh, cô từng chịu sự ấm ức từ ai ngoại trừ bố .

Chịu ấm ức từ bố thì thể ghi hận, nhưng Lâm Nghi Tri là cái thá gì!

Diệp Tư Mẫn bỏ chạy, Lâm Nghi Tri Tề Nguy Sơn đang trong sân : “Trời tối , nên đưa một đoạn thì hơn.”

“Anh…”

“Đi , đừng để cớ .”

Khu tập thể gia đình quân nhân thì an , nhưng khỏi khu tập thể buổi tối thì thật sự an như .

Lâm Nghi Tri quả thực quan tâm đến sống c.h.ế.t của Diệp Tư Mẫn, nhưng cô thể xảy chuyện khi rời khỏi nhà .

Tề Nguy Sơn thở một , : “Anh săn một ít đồ trong túi, em và con ăn , xem .”

Lâm Nghi Tri gật đầu, Tề Nguy Sơn đạp xe rời .

Lâm Nghi Tri , thấy Tiểu Lôi Đình thò cái đầu nhỏ từ cửa cô, tuy sợ hãi nhưng trốn .

Lâm Nghi Tri vẫy tay với Tiểu Lôi Đình, Tiểu Lôi Đình thở phào nhẹ nhõm bước từ cửa.

“Không , đừng sợ.” Lâm Nghi Tri dắt Tiểu Lôi Đình về phía cái túi mà Tề Nguy Sơn ném ở góc tường, “Chúng xem bố con săn con mồi gì nào.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-my-nhan-den-tu-dong-bac/chuong-123.html.]

“Vâng.”

Khi Lâm Nghi Tri chuẩn mở túi, cái túi động đậy.

Lâm Nghi Tri và Tiểu Lôi Đình ngạc nhiên , động tác mở túi cũng cẩn thận hơn mấy phần.

Cái túi mở , bên trong hai con gà rừng c.h.ế.t, và một con hoẵng Tề Nguy Sơn buộc chặt.

Tiểu Lôi Đình thấy con hoẵng thì mở to mắt, đó là con gì.

Lâm Nghi Tri : “Tốt , tiếp theo chúng thịt ăn .”

Lâm Nghi Tri lấy hai con gà rừng khỏi túi, hai con gà đều béo lắm, Lâm Nghi Tri dứt khoát sạch xong, trực tiếp xào với ớt và hành tây.

Mùi cay và mùi thịt hòa quyện , Tiểu Lôi Đình cứ nuốt nước bọt liên tục vì thèm.

Hai con gà ít, thêm đó Lâm Nghi Tri còn cho nhiều rau phụ, nên đầy một nồi.

Lâm Nghi Tri múc một đĩa vẫn còn hơn nửa nồi.

Tề Nguy Sơn cần đợi , Lâm Nghi Tri cũng khách sáo với , trực tiếp cùng Tiểu Lôi Đình ăn cơm tối.

Ăn tối xong Tề Nguy Sơn vẫn về, Lâm Nghi Tri đưa Tiểu Lôi Đình giường đài.

Tuy hai ở chung thời gian dài, nhưng bây giờ Tiểu Lôi Đình còn sợ Lâm Nghi Tri như lúc mới đến nữa.

Tiểu Lôi Đình tò mò về cái đài phát thanh, vẫn ngoan ngoãn bên cạnh Lâm Nghi Tri, cho đến khi chịu nổi nữa mới ngã xuống ngủ .

Tiểu Lôi Đình ngủ lâu thì Tề Nguy Sơn trở về.

Lâm Nghi Tri thấy tiếng đóng cổng, từ giường bước xuống mang dép phòng chính.

“Sao khoác áo ngoài.”

“Không lạnh.” Lâm Nghi Tri Tề Nguy Sơn hỏi: “Đưa đến nông trường hả.”

Tề Nguy Sơn gật đầu, “Hôm nay là gặp ở khu tập thể gia đình quân nhân.”

Không cố ý dẫn Diệp Tư Mẫn về nhà để gây khó chịu cho Lâm Nghi Tri.

“Em , ăn cơm .”

Thức ăn Lâm Nghi Tri để dành cho Tề Nguy Sơn đều ở trong nồi, lương khô và củ cải viên chiên, nấm chiên đều đặt rổ, gà xào ở trong nồi.

“Hình như nóng lắm.”

Lâm Nghi Tri đang nghĩ nên hâm nóng cho Tề Nguy Sơn thì : “Anh ăn thế , em xuống , đừng bận rộn nữa.”

“Vâng.”

Lâm Nghi Tri xuống Tề Nguy Sơn tự bưng lương khô và thức ăn bàn, xuống bên cạnh cô ăn cơm.

Lâm Nghi Tri rót một ly nước nóng đặt bên tay Tề Nguy Sơn : “Tiểu Lôi Đình cần đổi họ ?”

Tề Nguy Sơn lắc đầu, “Ông Lôi chỉ một đứa con trai , hợp.”

“Vậy thì đặt cho thằng bé một cái tên gọi ở nhà .”

Tề Nguy Sơn c.ắ.n miếng bánh trong tay, khó hiểu Lâm Nghi Tri.

Lâm Nghi Tri đợi hỏi liền : “Mỗi gọi tên nó, nó đều sợ.”

Giống như gọi tên nó là sẽ đ.á.n.h nó , Tiểu Lôi Đình hình thành phản xạ điều kiện .

Loading...