Thập Niên 60: Đại Mỹ Nhân Đến Từ Đông Bắc - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-11-19 17:30:46
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Nghi Tri chợt rụt tay , cô dậy, nuốt nước bọt, giọng khô khốc với Tiểu Lôi Đình: “Cô giận.”

“Cháu đừng sợ, cô giận cháu.”

Cô chỉ chợt hiểu tại Tề Nguy Sơn khăng khăng đưa Tiểu Lôi Đình về, bởi vì giống như , nếu đưa nó về, Tiểu Lôi Đình thể sẽ sống nổi qua năm nay.

“Đừng dập đầu nữa.” Giọng Lâm Nghi Tri bất lực nhưng xen lẫn sự xót xa nên lời.

“Cô bôi t.h.u.ố.c cho cháu, cháu lưng ?”

Có lẽ tạm thời đối diện với , thằng bé thể quá hoảng sợ và lo lắng.

Và Tiểu Lôi Đình, thực sự lời.

Mặc dù trong lòng sợ hãi đến c.h.ế.t, nhưng Lâm Nghi Tri bảo cởi quần áo nó vẫn cởi quần áo, bảo lưng nó vẫn lưng .

Nó cứ thế chờ đợi phận của .

Sau đó, một lớp t.h.u.ố.c mỡ mát lạnh thoa lên vết thương lưng nó.

Lâm Nghi Tri là ít , nhưng lúc là để an ủi Tiểu Lôi Đình để tự an ủi , cô cứ chuyện với Tiểu Lôi Đình mãi.

“Sáng mai chúng sẽ gói hoành thánh ăn, ăn xong bố cháu đến quân đội, cháu cùng cô đến trạm xá ? Cháu trạm xá ? Cô là bác sĩ ở đó, cháu cùng cô, trưa chúng về nhà ăn cơm, nhà còn bắp cải và củ cải, trưa ăn bắp cải thịt heo hầm miến, tối ăn củ cải viên chiên…”

Tiểu Lôi Đình dường như thực sự lời của Lâm Nghi Tri chuyển hướng sự chú ý, khi cô bôi t.h.u.ố.c xong khắp cho Tiểu Lôi Đình, cuối cùng nó còn sợ hãi Lâm Nghi Tri như lúc ban đầu nữa.

Thậm chí còn chút tò mò về Lâm Nghi Tri.

Lâm Nghi Tri giúp Tiểu Lôi Đình mặc quần áo, bảo nó dậy, : “Mấy ngày cháu mặc tạm bộ đồ , cô sẽ may thêm cho cháu một bộ nữa, lúc đó phiên mặc.”

Vì bộ đồ là Lâm Nghi Tri may theo vóc dáng của Triệu Hướng Tây, nên Tiểu Lôi Đình mặc .

Cô véo quần áo Tiểu Lôi Đình : “Bộ đồ rộng, may một bộ nhỏ hơn bộ một cỡ là , chừa thêm một chút, thể mặc thêm một năm.”

Khi Lâm Nghi Tri , mắt Tiểu Lôi Đình cứ chằm chằm cô.

Có lẽ vì cảm nhận ác ý từ Lâm Nghi Tri, nên nỗi sợ hãi và lo lắng trong mắt Tiểu Lôi Đình dần tan biến.

“Cháu đến gấp quá, nên cô chuẩn nhiều đồ cho cháu, nhưng , còn nhiều ngày dài, chúng từ từ sắm sửa.”

Khi Lâm Nghi Tri đang chuyện với Tiểu Lôi Đình thì Tề Nguy Sơn về nhà, thấy Lâm Nghi Tri và Tiểu Lôi Đình hòa hợp khá , : “Bôi t.h.u.ố.c xong ?”

Lâm Nghi Tri Tề Nguy Sơn, thần sắc nghiêm trọng gật đầu.

Tề Nguy Sơn đưa cho Lâm Nghi Tri một ánh mắt trấn an, với Tiểu Lôi Đình: “Buồn ngủ ?”

Tiểu Lôi Đình Tề Nguy Sơn, Lâm Nghi Tri, ngoan ngoãn gật đầu.

Mặc dù nó buồn ngủ lắm, nhưng bây giờ hình như nên ngủ, nó sắc mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-my-nhan-den-tu-dong-bac/chuong-119.html.]

“Anh vệ sinh cá nhân , để trải giường.” Tề Nguy Sơn với Lâm Nghi Tri.

“Được.”

Lâm Nghi Tri vệ sinh cá nhân, Tề Nguy Sơn chuẩn trải giường, chút băn khoăn nên để Tiểu Lôi Đình ngủ bên cạnh ngủ giữa và Lâm Nghi Tri.

Suy nghĩ hồi lâu vẫn quyết định để Tiểu Lôi Đình ngủ bên cạnh .

Mặc dù Tiểu Lôi Đình ngủ khá ngoan, nhưng Lâm Nghi Tri đang mang thai, thể bất kỳ sai sót nào.

Lâm Nghi Tri vệ sinh cá nhân xong, Tề Nguy Sơn dẫn Tiểu Lôi Đình vệ sinh cá nhân.

Cả ba lên giường, Tiểu Lôi Đình xuống nhắm mắt nhưng dám ngủ ngay.

nó cũng là trẻ con, mệt mỏi một ngày dài chạy nhảy, tuy trong lòng tự nhủ ngủ, nhưng bao bọc bởi chăn và nệm mềm mại, lâu ngủ say.

Tiểu Lôi Đình ngủ , nhưng Lâm Nghi Tri và Tề Nguy Sơn vẫn buồn ngủ.

“Lần là…”

Tề Nguy Sơn còn xong Lâm Nghi Tri giơ tay lên. “Lời xin .”

Tề Nguy Sơn, nghiêm túc : “Chỉ thôi.”

Lâm Nghi Tri cũng thương Tiểu Lôi Đình, nhưng cô vẫn hy vọng tình huống như thế sẽ xảy nữa.

Tề Nguy Sơn gật đầu: “Lần suy nghĩ thấu đáo.”

Lâm Nghi Tri Tiểu Lôi Đình ngủ say thở dài : “Em đại khái thể hiểu tâm trạng của , thấy vết thương thằng bé em cũng giật .”

Tề Nguy Sơn cũng thở dài: “Lúc đó suýt nữa cứu , may mà ý chí cầu sinh của nó mạnh mẽ.”

Ngay cả khi thương tích đầy cũng từ bỏ hy vọng sống, nên Tề Nguy Sơn kéo nó một tay.

“Chú và thím nó ngược đãi nó như , chẳng lẽ trong làng ai ?”

cũng là con của liệt sĩ, tình huống nếu cán bộ thôn thì thể khoanh tay , đại đội càng thể quản.

“Có , đội trưởng cũng vài , nhưng họ đều chỉ hứa hẹn suông, về nhà thì ngược đãi càng nặng hơn.”

Tề Nguy Sơn nghĩ đến lời chú thím Tiểu Lôi Đình thì sắc mặt tối sầm .

“Trước khi đưa Tiểu Lôi Đình , điều tra một chút, Đoàn trưởng Lôi quả thực con ruột của hai ông bà nhà họ Lôi như lời đồn.”

“Một cách là hai ông bà nhà họ Lôi con, Lôi Đại Bằng là họ nhặt trong chiến loạn, nhận con nuôi; một cách khác là khi chiến loạn, chủ nhà của hai ông bà nhà họ Lôi giao con cho họ, họ đưa về Đông Bắc, ngay cả họ Lôi của hai ông bà cũng là theo họ của chủ nhà.”

“Bất kể sự thật là gì, thực tế là khi hai ông bà nhà họ Lôi con riêng, đối xử với Đoàn trưởng Lôi , đến tuổi cho lính, những năm nay ngoài kết hôn và về thăm nhà, từng ở nhà lâu.”

Nói đến đây, Tề Nguy Sơn chợt nhớ một chuyện: “Tháng 9 năm ngoái Đoàn trưởng Lôi xin nghỉ phép thăm nhà, họ hàng nước ngoài. tình hình nhà họ Lôi , giống như thể nước ngoài.”

Lâm Nghi Tri Tề Nguy Sơn : “Ý là, Đoàn trưởng Lôi thực tìm cha ruột của ?”

Loading...