Tối khi ngủ, Nghiêm Vân Hồng áp sát chân tường, cảm nhận ấm từ giường và chăn truyền đến, nghẹn ngào với Lâm Nghi Tri ở cách đó xa: “Chị dâu, cảm ơn chị.”
“Ngủ sớm .”
Sáng hôm , bên ngoài đổ tuyết.
Khi Lâm Nghi Tri thức dậy, Nghiêm Vân Hồng bên cạnh còn giường, chăn màn xếp gọn gàng dựa cửa sổ.
Không chỉ , mùi thơm của đồ ăn thoang thoảng từ nhà chính truyền đến.
Lâm Nghi Tri mặc quần áo xong xuôi, rửa mặt đến nhà chính thì Nghiêm Vân Hồng xong bữa sáng.
Mì trứng rau củ ăn kèm với kim chi, và trứng vịt muối thái.
“Chị dâu ăn cơm!” Nghiêm Vân Hồng bày đũa , với Lâm Nghi Tri.
Lâm Nghi Tri bát mì trứng rau củ hai quả trứng ốp la và cải thảo xanh mướt mặt , bát mì nước trong veo gì của Nghiêm Vân Hồng đối diện, bất đắc dĩ : “Chúng ăn giống là .”
Nghiêm Vân Hồng : “Em ăn mì sợi trắng là hạnh phúc lắm !”
“Lúc đến khu nhà quân nhân em các dì chị thai, t.h.a.i ăn đồ ngon.”
Lâm Nghi Tri thấy Nghiêm Vân Hồng toe toét, vẻ mặt mãn nguyện, vẫn gắp một quả trứng đặt bát cô .
Nghiêm Vân Hồng quả thực một khuôn mặt tròn, nhưng khuôn mặt tròn nghĩa là cô béo, thực tế cô gầy đến đáng thương.
“Chị dâu, em …” Nghiêm Vân Hồng xua tay, nhưng Lâm Nghi Tri đặt quả trứng ốp la bát cô .
“Cho thì ăn , chỉ cần ở nhà, chúng sẽ ăn giống , quy tắc một nhà ăn hai loại cơm.”
Lâm Nghi Tri xong Nghiêm Vân Hồng đỏ hoe mắt, nước mắt “tách” một cái rơi xuống bát.
“Cảm ơn chị dâu.” Nghiêm Vân Hồng nghẹn ngào cầm đũa lên.
Thực ở nhà cô chính là một nhà ăn hai loại cơm, đàn ông ăn cơm khoai lang thậm chí là cơm gạo, cô và ăn khoai lang khô và bánh mì đen, đây là đầu tiên cô một nhà thể ăn hai loại cơm.
“Chị dâu, chị thế , trai em giận ?”
Lâm Nghi Tri Nghiêm Vân Hồng hỏi đến ngẩn , “Giận gì cơ?”
Chương 88: Xen ngang
“Thì, thì là ăn ngon như …”
Tuy Nghiêm Vân Hồng hết, nhưng Lâm Nghi Tri hiểu ý cô .
Cô : “Sao giận, ở nhà ăn gì thì ăn nấy.”
Môi Nghiêm Vân Hồng khẽ động, im lặng, cuối cùng vẫn thốt hai chữ, “Thật .”
Đều là nhà, nhưng cô ở cái nhà đó bất kỳ quyền hạn nào, chỉ việc, việc và tiếp tục việc.
Lâm Nghi Tri Nghiêm Vân Hồng cúi đầu, : “Sau cũng sẽ một gia đình của riêng .”
Nghiêm Vân Hồng ngẩng đầu nghiêm túc với Lâm Nghi Tri: “Nhất định sẽ !”
Có Nghiêm Vân Hồng ở nhà, cô căn bản để Lâm Nghi Tri động tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-my-nhan-den-tu-dong-bac/chuong-107.html.]
Sau khi hỏi Lâm Nghi Tri ăn gì buổi trưa, Nghiêm Vân Hồng liền đưa Lâm Nghi Tri đến trạm xá.
Vu Tú Vân thấy Nghiêm Vân Hồng còn chào cô , đợi cô về nhà mới đến gần Lâm Nghi Tri hỏi: “Sư phụ, cô là thế nào ạ? Dễ gần ?”
“Cũng .”
Mặc dù cô quen với việc đột nhiên thêm một lạ trong nhà.
Lâm Nghi Tri tan buổi trưa về nhà đẩy cửa ngửi thấy mùi thịt nồng nặc, ngoài đống tuyết ở góc tường còn vết m.á.u đỏ tươi.
Cô tấm da thỏ phơi sảnh phơi đồ, nhà quả nhiên thấy một nồi lớn thịt thỏ hầm khoai tây.
“Chị dâu về !”
“Thỏ ở thế?”
Nghiêm Vân Hồng : “Em lên núi bắt , con thỏ béo lắm!”
Cô chỉ bắt thỏ, mà còn đặt vài cái bẫy núi, đợi ngày mai lên núi xem thu hoạch gì khác .
Cô nghĩ, thể cứ ăn nhờ ở đậu nhà chị mãi , ngoài việc nhà còn thêm gì đó nữa.
“Tuyết núi tan, …” Lâm Nghi Tri vết xước tay Nghiêm Vân Hồng, do dự một chút đổi lời: “Chú ý an .”
Nghiêm Vân Hồng : “Chị dâu yên tâm, đây ở quê em thường xuyên lên núi, lúc đủ ăn may nhờ núi, nếu thật sự c.h.ế.t đói .”
Lâm Nghi Tri gật đầu, cùng Nghiêm Vân Hồng xuống ăn cơm.
Trong khi ăn cơm, Lâm Nghi Tri nghĩ, quyết định thư cho Hà Thúy Phân buổi sáng của là đúng, vẫn nên nhanh chóng tìm cách xác định phận thanh niên trí thức cho Nghiêm Vân Hồng, nếu xác định thì nghĩ cách khác.
Mặc dù cô Nghiêm Vân Hồng điều và chu đáo.
dù cô cũng là bỏ trốn ngoài, nhỡ xảy chuyện bất trắc t.a.i n.ạ.n gì ở nhà cô, cô sẽ giải thích với ai.
Lâm Nghi Tri gánh vác trách nhiệm .
Và Hà Thúy Phân khi nhận tin nhắn của Lâm Nghi Tri, liền thu xếp đơn giản đến trạm xá.
“Tình hình em gái tớ hiểu, lúc trong thôn một thanh niên trí thức nữa đến, em gái ở đó, họ thể bầu bạn với !”
Lâm Nghi Tri xong hỏi: “Thanh niên trí thức mới đến họ Diệp ?”
Vì tối qua Vương Yến Linh đến tìm cô, rằng thanh niên trí thức mới đến thôn họ hình như là Diệp Tư Mẫn.
“Không , thanh niên trí thức ở thôn đẻ tớ họ Mạnh, là từ Đế đô đến.”
Lâm Nghi Tri gật đầu, “Vậy thì cảm ơn chị dâu, nếu thủ tục gì cần chúng hợp tác, chị cứ .”
Hà Thúy Phân : “Cũng gì, những thanh niên trí thức tuy cứng đầu, nhưng thể phủ nhận học vấn của họ thực sự hơn trong thôn một chút.”
“À, trình độ học vấn của em gái thế nào?” Hà Thúy Phân hỏi.
Lâm Nghi Tri nhớ lời Tề Nguy Sơn đây, : “Hình như là bỏ học cấp hai.”
“Trình độ học vấn …” Hà Thúy Phân trầm ngâm một lát : “Có lẽ giành suất giáo viên tiểu học của đại đội .”
“Cậu cũng đấy, đại đội chúng tớ mấy nghiệp cấp ba, trong thanh niên trí thức đến còn một đỗ đại học, em gái …”