Thập Niên 60: Đại Mỹ Nhân Đến Từ Đông Bắc - Chương 102

Cập nhật lúc: 2025-11-19 17:16:50
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không nước lạnh dịu cơn đau của Hạnh Hoa mà cô bé dần ngừng , thút thít nép trong lòng Lâm Nghi Tri.

“Để tớ bế cho.”

Tề Nguy Sơn nghĩ Lâm Nghi Tri đang mang thai, xổm bế đứa bé mệt nhọc.

Tiết Lượng lúc thì hiểu chuyện lúc thì , lúc hiểu, nhưng giờ Tề Nguy Sơn xong liền : “Bác sĩ Lâm, cô đưa con bé cho , bế là .”

Lâm Nghi Tri cũng khách sáo, trực tiếp giao Tiết Hạnh Hoa cho Tiết Lượng.

Lâm Nghi Tri giao, Tiết Hạnh Hoa túm chặt áo khoác của Lâm Nghi Tri, lóc : “Dì bế!”

Vẻ khó xử thoáng qua mặt Tiết Lượng, nhưng Tề Nguy Sơn mạnh mẽ bế đứa bé từ trong lòng Lâm Nghi Tri , đưa cho Tiết Lượng.

Có lẽ vì Tề Nguy Sơn quá mạnh mẽ, Tiết Hạnh Hoa lúc nãy còn thút thít với Lâm Nghi Tri giờ nước mắt lưng tròng ngậm miệng , cam chịu để bố ngâm trong nước.

Tề Nguy Sơn từ lúc nào lấy cho Lâm Nghi Tri một chiếc ghế, lúc đỡ Lâm Nghi Tri xuống, lấy hộp t.h.u.ố.c của Lâm Nghi Tri.

“Vết thương của con bé cần ngâm một lúc, đó sẽ khử trùng và bôi t.h.u.ố.c cho con bé.”

Lâm Nghi Tri bếp tắt lửa bên cạnh và chiếc ghế đẩu bên cạnh bếp lò, với Tiết Lượng: “Sau khi vết thương lành chắc chắn sẽ để sẹo, nếu trị sẹo…”

Lâm Nghi Tri còn hết, Tiết Lượng xua tay : “Không , chữa khỏi là !”

“Con bé để sẹo một chút cũng chẳng , coi như cho nó nhớ đời, xem nó còn dám chơi gần bếp nữa !”

Tiết Hạnh Hoa bố mắng rụt cổ , bĩu môi tủi thầm khiến Lâm Nghi Tri cau mày.

Không do m.a.n.g t.h.a.i mà bây giờ cô đặc biệt thấy cảnh tượng như thế .

Hơn nữa Tiết Hạnh Hoa bỏng nửa , chỉ để một chút sẹo, mà là sẹo nửa .

Ngay cả khi Tiết Hạnh Hoa còn nhỏ hiểu chuyện, nhưng khi cô bé lớn hơn một chút, thấy vết sẹo , trong lòng thể bận tâm.

Những trong sân thấy Hạnh Hoa liền lượt rời .

Mọi đều chúc Tết mồng một, an ủi Tiết Lượng vài câu, chốc lát sân vắng hoe.

Tiết Lượng ôm Tiết Hạnh Hoa thở dài bên cạnh, Tiết Táo Hoa bên cạnh như phạt, gì.

Lâm Nghi Tri còn gì để , còn Tề Nguy Sơn chỉ vợ trong mắt.

Nhất thời khí cả nhà họ Tiết đều .

Cũng thôi, nhà ai mà gặp chuyện như thế mồng một Tết cũng thấy xui xẻo, mồng một Tết như thế , chắc cả năm cũng chẳng suôn sẻ .

Lâm Nghi Tri đợi đến lúc thích hợp xử lý xong vết thương và bôi t.h.u.ố.c cho Hạnh Hoa, cô để t.h.u.ố.c mỡ trị bỏng tự chế của , dặn dò những điều cần chú ý xong thì cùng Tề Nguy Sơn xách hộp t.h.u.ố.c rời .

Hai về nhà đặt hộp t.h.u.ố.c xuống, khi ngoài nữa gặp Tôn Mộc Lan.

“Hai từ nhà họ Tiết ?” Tôn Mộc Lan Tiết Hạnh Hoa thương khi chúc Tết.

Lâm Nghi Tri gật đầu : “Vết thương xử lý xong, chỉ cần chăm sóc .”

“Vậy thì , mồng một Tết chịu khổ, đứa bé cũng…” Tôn Mộc Lan nuốt lời đó , mồng một Tết nên những lời may mắn, khi mở lời nữa, cô nhận xét: “Trong nhà vẫn cần một phụ nữ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-my-nhan-den-tu-dong-bac/chuong-102.html.]

Lâm Nghi Tri: “…”

Lâm Nghi Tri bình luận gì về lời cảm thán của Tôn Mộc Lan, một tiếng chúc mừng năm mới, theo Tề Nguy Sơn cùng chúc Tết.

Việc khỏi cửa, việc đồn xa ngàn dặm.

Lâm Nghi Tri theo Tề Nguy Sơn đến từng nhà chúc Tết, chuyện hỏi nhiều nhất là chuyện Tiết Hạnh Hoa thương, đàn ông kéo Tề Nguy Sơn chuyện, phụ nữ kéo Lâm Nghi Tri chuyện.

Nói qua chuyển đề tài sang kế mới của Tiết Hạnh Hoa và Tiết Táo Hoa, đến bụng của Lâm Nghi Tri.

, chỉ trong một ngày, cả khu nhà quân nhân đều Lâm Nghi Tri thai.

Vì chuyện , khi Lâm Nghi Tri đến nhà Trưởng quan Vương chúc Tết, Vương Huệ và Trương Hà đặc biệt kéo Lâm Nghi Tri nhà chuyện riêng.

Những lời riêng khiến Lâm Nghi Tri mặt đỏ bừng.

“Người trẻ tuổi khí huyết vượng là chuyện bình thường, đặc biệt là những trai trẻ như Đoàn trưởng Tề.”

“Chuyện chính tuy , nhưng chúng vẫn còn những cách khác, các thể… còn thể…”

Lâm Nghi Tri Trương Hà áp sát tai phổ cập các tư thế khác , cả cô sắp đỏ như con tôm luộc.

“Haha, xem kìa, ngượng ngùng .”

Trương Hà tiện tay sờ lên khuôn mặt trắng trẻo của Lâm Nghi Tri, lớn che giấu.

Vương Huệ bưng một đĩa lê đông lạnh , thấy vẻ ngượng ngùng của Lâm Nghi Tri cũng : “Con tưởng ai cũng như con, hổ .”

Trương Hà : “Mẹ, con là vì nghĩ đến hạnh phúc của Tiểu Lâm và Đoàn trưởng Tề thôi.”

Nói cô nháy mắt với Lâm Nghi Tri: “Tri Tri, những gì tớ dạy đều là kinh nghiệm quý báu đấy.”

“Đôi khi thể chỉ để đàn ông sung sướng, nên để họ phục vụ thật , đúng ?”

Lâm Nghi Tri ho khan hai tiếng, : “Chị dâu, đừng nữa, em sắp chín .”

“Hahaha!”

Trong phòng, tiếng của Trương Hà ngớt, ngoài sân, chủ đề thảo luận của Trưởng quan Vương và Tề Nguy Sơn nghiêm túc hơn.

“Mùng ba ?”

“Ừm, chỉ và Đoàn trưởng Lôi gặp đó, nên chỉ định vùng.”

“Vâng.”

Trưởng quan Vương thở dài: “Lần vất vả , đợi nhiệm vụ kết thúc bắt đó, sẽ cho nghỉ phép về nhà ở bên Tiểu Lâm cho .”

Tề Nguy Sơn : “Yên tâm Trưởng quan, nhất định thành nhiệm vụ!”

Sự nóng bừng mặt và trong lòng Lâm Nghi Tri dần lắng xuống khi cô bước khỏi nhà Trưởng quan Vương và tin Tề Nguy Sơn sẽ rời mùng ba Tết.

“Tớ .”

Tề Nguy Sơn chút áy náy, tính cũng ở nhà mấy ngày, nhất là Lâm Nghi Tri đang mang thai, thể chăm sóc cô.

Loading...