Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 73
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:24:39
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thái tử yêu thích
Thanh Thanh còn kịp gật đầu, Bùi Kỵ cắt ngang lời nàng: “Không cần , để cho. Tóc của công chúa chút rối , nàng hãy giúp công chúa chỉnh trang .” Nói đoạn, Bùi Kỵ liền bước ngoài.
Thanh Thanh chớp chớp mắt, theo vạt áo quét qua bậc thang gỗ, tấm vải màu trắng ánh trăng chỉ một vòng vân mây lớn nhỏ hoa văn duy nhất.
Tử Quyên lưng Thanh Thanh , cũng chẳng thấy chỗ nào rối cả.
“Lạ thật, rối , rối chỗ nào chứ?” Tử Quyên lẩm bẩm, “Ta bảo tay nghề của đến thế, mới hai bước rối chứ.”
Thanh Thanh Bùi Kỵ đang rửa củ cải trong sân, dùng tay cẩn thận từng chút một chà sạch bùn đất củ cải.
Áo choàng tay rộng màu tím, bán tý thêu hoa bạc.
Một công tử tuấn tú như Bùi Kỵ thì mặc những bộ xiêm y xứng tầm với .
Thanh Thanh âm thầm suy tính, xem chỉ Thượng Thực Cục, mà Thượng Y Cục cũng để Viêm Hổ một chuyến .
…………
Tết Nguyên Tiêu sắp đến, một năm mới sắp sang, đầy một tháng nữa là đêm Giao Thừa, trong cung đều náo nhiệt vô cùng.
Hôm nay Văn Hoa Điện chính thức nghỉ, Tạ Uẩn Tề cuối cùng cũng đón kỳ nghỉ gần hai tháng, cảm thấy tâm thoải mái, sáng sớm chạy đến Dục Khánh cung tìm Thanh Thanh chơi đùa.
“Muội , !”
Thanh Thanh vẫn còn đang dùng bữa sáng, Tạ Uẩn Tề vội vàng chạy , đỉnh đầu vẫn là chiếc kim quan lấp lánh. y phục hôm nay thì thêu chỉ vàng nữa, chỉ mặc một bộ hoa phục bình thường, song bên ngoài khoác một chiếc áo choàng dày.
Thanh Thanh thấy , vội vàng nuốt chửng bát cháo thịt băm trong miệng, chào hỏi: “Ngũ hoàng , đến sớm ạ?”
Tạ Uẩn Tề thấy búi tóc nàng búi ngày thường trông như đôi tai thỏ, thấy thật thú vị, theo bản năng đưa tay sờ thử, liền Tạ Uẩn Xuyên liếc mắt lạnh lùng.
Mèo con Kute
Tạ Uẩn Tề lặng lẽ rụt tay xuống, cung kính hành lễ: “Nhị hoàng .”
Tạ Uẩn Xuyên gật đầu: “Ừm, .”
Tiểu Toàn Tử vội vàng sắp ghế cho , Tử Quyên sai lấy thêm một bộ bát đũa.
Tạ Uẩn Tề vui vẻ xuống, khen ngợi: “Mái tóc của thật đáng yêu, giống hệt đôi tai thỏ .”
“Đa tạ Ngũ hoàng khen ngợi.” Thanh Thanh mỉm , “ Ngũ hoàng hôm nay đến sớm thế ạ?”
Bát đũa bày biện xong, Tạ Uẩn Tề hít một thật sâu hương thơm bàn, đợi hầu hạ tự múc một bát cháo, ăn : “Dẫn chơi đó! Chẳng sắp đến Nguyên Tiêu , Xướng Âm Các bên gần đây ngày nào cũng hát xướng, tiếng y y a a lắm. Đi thôi, dẫn đến Xướng Âm Các chơi, chúng xem tiệc Nguyên Tiêu trong cung năm nay tiết mục gì.”
Xướng Âm Các là một lầu các nhỏ chạm khắc tinh xảo, nhã nhặn yên tĩnh, nuôi dưỡng nhiều nhạc sư và vũ nữ tinh thông âm luật. Tết Nguyên Tiêu sắp đến, Xướng Âm Các gần đây đều bận rộn tập luyện.
Thanh Thanh liền đồng ý, còn hỏi Tạ Uẩn Xuyên: “Hay quá, ca ca, ca ca ạ?”
Hoàng Oanh mang hai ly sữa bò đến cho hai tiểu chủ tử, : “Công chúa quên , hôm nay Điện hạ hẹn với Thái tử điện hạ, ngoài cung đó ạ.”
“ , Thanh Thanh ngủ một giấc quên mất tiêu!” Thanh Thanh lè lưỡi, nhấm nháp từng ngụm sữa bò nóng, tò mò hỏi, “Ca ca và Thái tử ca ca ạ?”
Tạ Uẩn Tề nhanh nhảu trả lời: “Nhị ca, sẽ dẫn Thái tử ca ca cái trang viên đó chứ? Cái trang viên đó rốt cuộc gì ho , chẳng chỉ là nơi trồng rau trồng cây , hơn nữa bây giờ là mùa đông, gì mà chơi chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-73.html.]
Thanh Thanh càng tò mò hơn, đó ở Khôn Ninh Cung, Thanh Thanh Hoàng hậu nương nương qua chuyện . đó nàng căng thẳng, còn nhận cha , sớm quên mất lời Hoàng hậu đến chín tầng mây . Lần nhắc về trang viên đó, Thanh Thanh khỏi càng thêm tò mò. Hơn nữa lời Tạ Uẩn Tề , Tạ Uẩn Xuyên và Tạ Uẩn Dạng hình như thường xuyên đến đó.
Cái trang viên đó, rốt cuộc gì chứ.
Tiểu đoàn tử ôm ly sữa sưởi ấm tay, hỏi: “Ca ca, ca ca và Thái tử ca ca thường xuyên đến trang viên đó ạ, ở đó gì vui ạ?”
Tạ Uẩn Xuyên khẽ, cố ý trêu chọc nàng: “Muội ?”
Thanh Thanh gật đầu thật mạnh, bộ dạng ngoan ngoãn: “Dạ ạ! Thanh Thanh ạ.”
Tạ Uẩn Xuyên cầm hai quả trứng luộc mặt Thanh Thanh, chỉ trong ba hai động tác bóc xong vỏ, đưa đến miệng nàng: “Ăn xong , sẽ cho .”
Thanh Thanh ăn ít, thường là bụng to nhưng sức ăn nhỏ, miệng thì đói đến mức thể gặm một con trâu, nhưng thực tế ăn vài miếng ăn nữa. Ăn ít thế thể lớn lên chứ, Thanh Thanh từng lớn tiếng lớn hơn cả Tạ Uẩn Xuyên.
Tạ Uẩn Xuyên đối với nàng cũng đặt kỳ vọng lớn, mỗi ngày còn quan tâm mục tiêu hơn cả Thanh Thanh, nghĩ đủ cách dỗ dành nàng ăn nhiều hơn, dường như thật sự mong đợi Thanh Thanh lớn lên thành một tiểu mỹ nhân cao chín thước .
Thanh Thanh xoa xoa cái bụng căng, sự tò mò mạnh mẽ thúc đẩy nàng cố gắng nuốt trôi hai quả trứng.
13_“Ợ.”
Thanh Thanh phồng má, ợ một tiếng, trứng còn nhai xong vội vàng mở miệng: “Ca ca, ăn xong ạ.”
Tạ Uẩn Xuyên mắt tràn đầy ý , ngón tay ấm áp lau vụn lòng đỏ trứng bên khóe miệng nàng, nhanh chậm : “Đó là một trang viên của Dung gia chân núi Yên Sơn, rộng gần ba trăm mẫu, diện tích lớn, chân núi. Cho nên chỉ trồng rau củ lương thực, mà còn nuôi nhiều cừu. Để tiện chăn cừu, trang viên huấn luyện một bầy ch.ó chăn cừu sinh ở đó từ nhỏ.”
“Oa, ch.ó chăn cừu ? Cái mà dạy ạ, nếu Thanh Thanh dạy Viêm Hổ, Viêm Hổ học ạ?”
Viêm Hổ đang vật lộn với cục xương:? Ừm?
Tạ Uẩn Xuyên nghiêm túc suy nghĩ một chút: “Ừm, chắc là , Viêm Hổ thông minh.”
Thanh Thanh chọc khúc khích.
Tạ Uẩn Tề tưởng tượng dáng vẻ của trang viên mà Tạ Uẩn Xuyên , khi trong lòng một hình ảnh đại khái, càng cảm thấy kỳ lạ hơn.
“Nhị ca, thì trang viên chẳng qua chỉ lớn hơn một chút, cừu, hai thích đến đó ? Chẳng lẽ Thái tử thích trồng trọt, thích chăn cừu ?”
Thanh Thanh cũng tập trung chú ý trở câu hỏi , chớp mắt .
Tạ Uẩn Xuyên nhướng mày, trả lời: “Muội ?”
Tạ Uẩn Tề và Thanh Thanh đồng thanh gật đầu.
“Dạ .”
Tạ Uẩn Xuyên xoa đầu Thanh Thanh: “Lần sẽ dẫn hai đứa một , hai đứa sẽ thôi.”
Hai tiểu chủ tử đều chút bất ngờ, đặc biệt là Thanh Thanh, vì tuổi còn quá nhỏ, Dung Quý phi và Tạ Ngự Tiêu đều vô cùng yên tâm, Thanh Thanh bao giờ nghĩ thể khỏi cung.
Tạ Uẩn Xuyên chằm chằm búi tóc đầu Thanh Thanh giống hệt đôi tai thỏ, : “Ở đó còn nuôi một ổ thỏ con, đáng yêu, giống hệt . Vào mùa xuân, sườn núi phóng tầm mắt xa, cả mắt đều là một màu xanh biếc, còn đàn cừu từng đàn từng đàn ngang qua bên cạnh .”
Tạ Uẩn Xuyên , Thanh Thanh chút động lòng. Nghe thôi thấy thoải mái .
Thanh Thanh thể kiềm chế mà ảo tưởng về dáng vẻ của trang viên, Tạ Uẩn Xuyên khẽ .