Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 57: Ban ơn, đáng thương cho hắn

Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:24:23
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiếng ca ca ngọt ngào lập tức lòng Tạ Uẩn Kì dịu . Tiểu bá vương miễn cưỡng đáp: “Được thôi, nghĩ thì cũng , tiểu gia sẽ so đo với nữa.”

 

“Hắc hắc.” Lão Miêu đưa cần câu cho Tạ Uẩn Kì, hai bắt đầu câu cá.

 

Phía Viêm Hổ chạy đến cửa Tĩnh Nguyệt Hiên, đặt chiếc làn tre xuống đất, nó chừng mực , chỉ sủa mấy tiếng về phía sân ngoài chờ đợi.

 

A Phúc nhanh, Tĩnh Nguyệt Hiên từ đến nay luôn lạnh lẽo vắng vẻ, đến Tĩnh Nguyệt Hiên tìm chỉ vị công chúa điện hạ mà thôi.

 

A Phúc vốn định gặp công chúa điện hạ”, nhưng ngờ chỉ thấy tiểu cẩu của công chúa điện hạ ở cửa, phía tiểu cẩu còn đặt một chiếc làn tre.

 

A Phúc ngẩn : “Công tử, tiểu cẩu của công chúa— đến !” Nói đoạn, y nhặt chiếc làn tre mặt Viêm Hổ lên , bên trong đặt một con cá vẫn còn đang giãy giụa, cùng mấy chùm nho lớn.

 

Con cá còn vương nước, hai vết răng, mới câu lên. Nho cũng trong suốt như ngọc, to tròn, màu xanh đen còn vương sương trắng, chẳng cần nếm thử cũng , nhất định là ngọt lịm.

 

Bùi Kị bước , A Phúc liền nâng chiếc làn lên cho y xem.

 

“Công tử, thêm một làn đồ nữa thế , chẳng lẽ là công chúa điện hạ ban tặng?” A Phúc hì hì trực tiếp hái một quả nho ăn, “Ưm! Công tử, nho ngọt quá! Công tử, cũng ăn .”

 

A Phúc đưa chiếc làn gần y một chút, tự lẩm bẩm: “Vị Nhị công chúa quả là , hết tặng quà ban thức ăn. Hơn nữa đoán cũng vì công chúa mà năm nay than củi đưa đến sớm lạ thường, hề thiếu hụt! Chúng ở Ngu Quốc lâu như , đây là đầu tiên đãi ngộ , thì ít, thì muộn, công tử suýt nữa thì c.h.ế.t cóng. Lần , của Nội Vụ Phủ còn nếu dùng hết thể đến Nội Vụ Phủ lấy thêm!”

 

Mùa đông kinh thành khô và lạnh, Nội Vụ Phủ thường bắt đầu chuyển trúc than đến các cung điện đầu tháng Chạp. Mỗi nơi đều , chỉ là lượng trúc than và thời gian vận chuyển sớm muộn, thì dựa tôn ti trật tự.

 

Như Tĩnh Nguyệt Hiên, những năm gần như luôn là nơi cuối cùng nhận trúc than, hơn nữa lượng còn ít một nửa.

 

Bùi Kị năm bảy tuổi lặn lội từ Tống Quốc đến Ngu Quốc, đường mắc phong hàn cũng thể chữa trị tử tế. Khi , cũng chính là mùa đông, từ đó về Bùi Kị thường xuyên mắc bệnh, mùa đông cũng cực kỳ sợ lạnh.

 

Trúc than ít, bọn họ đành tiết kiệm mà dùng. Trúc than hết, chỉ thể chịu đựng.

 

Còn năm nay, lẽ chuyện Viêm Hổ hôm qua đến Thượng Thực Cục “xin ăn” lan truyền, thấy Viêm Hổ ngậm một làn đồ đến Tĩnh Nguyệt Hiên.

 

Viêm Hổ là ái sủng của Nhị hoàng tử, từ khi Nhị công chúa hồi cung thì ngày ngày đều theo Nhị công chúa.

 

Bởi Nội Vụ Phủ suy đoán, nhất định là Nhị công chúa sai Viêm Hổ như !

 

Mà chuyện Nhị công chúa hôm qua tại Văn Hoa Điện công khai với Bùi Kị cũng lan truyền, Nội Vụ Phủ càng thêm kiên định với suy đoán của .

 

Nhị công chúa là ai chứ, đó là bảo bối trong lòng Dung Quý phi và Bệ hạ, đó thôi, đêm qua Bệ hạ còn vì Nhị công chúa mà dạy dỗ cơ mà.

 

Bùi Kị đây là leo lên cành cao , Nội Vụ Phủ thể nhanh chóng mang trúc than đến?

 

A Phúc nào nghĩ nhiều khúc mắc như , A Phúc chỉ cảm thấy Tĩnh Nguyệt Hiên quả thật lợi nhờ Nhị công chúa.

 

Lợi ích là thiết thực, ít nhất bọn họ thể ăn những thứ đây thể ăn, mùa đông cũng sợ than sưởi nữa.

 

A Phúc càng nghĩ càng thấy Thanh Thanh là .

 

“Công tử, mau ăn , còn tươi lắm, chớ phụ lòng của công chúa nhé.”

 

Bùi Kị đưa tay, chỉ chùm nho trầm tư.

 

Bùi Kị nhớ hôm qua tiểu đoàn tử thần thần bí bí bảo y quà, đó y về thấy một chiếc làn tre đầy thịt và rau trong sân Tĩnh Nguyệt Hiên.

 

Trên quai làn còn hai vết mờ do răng nhọn mài mòn, đến gần còn ngửi thấy mùi nước dãi khô.

 

Những miếng thịt đều là loại thượng hạng. Thịt gà, vịt, heo thì cũng thôi, nhưng loại thịt dê hảo hạng như , y ở Tống Quốc cũng từng thấy mấy .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-57-ban-on-dang-thuong-cho-han.html.]

 

Ngay cả rau củ, cũng là loại thượng phẩm.

 

Không khó để nghĩ , đó chắc chắn là do tiểu đoàn tử chuẩn cho y, sai Viêm Hổ đưa đến Tĩnh Nguyệt Hiên.

 

Hôm nay, tặng nữa ?

 

Bùi Kị những thứ trong làn, ngón tay bất giác xoa xoa.

 

Đây là gì, bố thí, đáng thương ư? Lòng Bùi Kị chút chua xót, kỳ thực y rõ, đây chỉ là lòng của nàng, nàng chỉ xem y như bằng hữu mà đối đãi thôi.

 

Chỉ là trong tim Bùi Kị luôn một tiểu nhân đang gào thét, gào thét rằng: Ngươi thật yếu ớt và bất lực, ngươi chẳng gì, cũng chẳng gì. Ở chính quốc gia của sủng ái, ở dị quốc càng cẩn trọng từng li từng tí, khác lấy đồ cũng thể lên tiếng, là sống nghèo khổ cũng quá lời.

 

Y là một quân cờ bỏ rơi, bên cạnh chỉ A Phúc tiểu tư, ngoài chẳng gì khác.

 

Cũng may A Phúc võ công, tuy mạnh lắm, nhưng cũng đủ để y c.h.ế.t t.h.ả.m nơi đất khách.

 

Y như , y chẳng gì cả—— Chẳng lẽ chỉ thể dựa sự giúp đỡ của khác mà sống . Y lấy gì để đền đáp đây.

 

A Phúc cẩn thận con cá diếc : “Công tử, hôm qua hình như công chúa hôm nay sẽ cùng Ngũ hoàng tử câu cá thì . Con cá diếc còn dính nước hồ, lẽ nào chính là do công chúa câu lên ?”

 

Như thể tán đồng lời y, Viêm Hổ “gâu gâu” một tiếng, còn vẫy vẫy đuôi về phía hồ bên .

 

Tuy Viêm Hổ thiện cảm gì với Bùi Kị , nhưng quả thật đồng tình với y.

 

Hơn nữa, ai bảo Thanh Thanh kết bạn với Bùi Kị chứ, nó chẳng qua là “yêu ai yêu cả đường ”, tiện thể cho y chút thể diện thôi.

 

Viêm Hổ chỉ nhắc nhở một , kiêu ngạo xuống .

 

Bùi Kị cũng tài tình ý của nó, Bùi Kị khẽ gạt bỏ những suy nghĩ trong lòng sang một bên, hỏi: “Công chúa câu cá ở bên hồ ư?”

 

Viêm Hổ gật đầu.

 

A Phúc kinh ngạc: “A, công tử, cẩu của Nhị hoàng tử cực kỳ thông nhân tính, hôm nay xem nó hình như hiểu lời công tử đó!”

 

Bùi Kị khẽ , nhón một quả nho bỏ miệng.

 

Thịt nho căng tròn vỡ giữa kẽ răng, một dòng nước cốt ngọt mát b.ắ.n , lập tức tràn ngập khoang miệng.

 

“Ưm, quả thật ngọt.”

 

“A?” A Phúc nhận y đang nho ngọt, liền ha hả đáp, “ , gì thì , trái cây của Ngu Quốc quả thật ngon hơn Tống Quốc chúng nhiều.”

 

Bùi Kị xoa đầu Viêm Hổ, Viêm Hổ nể mặt Thanh Thanh nên né tránh.

 

“Đa tạ.”

Mèo con Kute

 

Viêm Hổ “oao” một tiếng, xem như chấp nhận lời cảm tạ .

 

“A Phúc, cất đồ , vườn rau hái ít cải bó xôi, nhổ vài củ cải trắng mắt mang .”

 

“Ồ ồ, công tử, ngay đây.”

 

A Phúc rửa sạch cải bó xôi và củ cải trắng hái từ vườn , đặt làn.

 

 

Loading...