Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 39: Mộng thấy chuyện xưa
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:23:31
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Ngự Tiêu ánh mắt thâm trầm, Tạ Uẩn Dạng do dự một lát, vẫn : "Phụ hoàng, lời Tĩnh phi nương nương quả thực lý, cung nữ ... vẫn nên điều tra kỹ càng một phen mới ."
Tạ Ngự Tiêu nhi thần, gật đầu an ủi, đoạn thở dài một tiếng: "Trẫm , Tĩnh phi tuy chút ương ngạnh, nhưng cũng là sẽ loại chuyện ."
"Vậy vì còn phạt Tĩnh phi nương nương?" Tạ Uẩn Dạng hiểu.
Lần , Tạ Ngự Tiêu gì, chỉ dặn Lý thái y hãy hảo hảo chẩn trị cho Thanh Thanh.
"Nhị ca ngươi hẳn là đang sốt ruột lắm, ngươi cứ ở đây đợi, đợi y về cung kể chuyện cho y."
Nói xong, Tạ Ngự Tiêu liếc căn phòng Thanh Thanh đang hôn mê, rời khỏi Dục Khánh cung.
"Dạ, phụ hoàng."
Tạ Uẩn Dạng chau mày, thể nhận thâm ý trong đó, chút nghi hoặc tại chỗ suy nghĩ một lúc.
Không lâu , Tạ Uẩn Xuyên quả nhiên thở hổn hển chạy , y thậm chí còn chẳng màng đến dáng vẻ hoàng tử, trực tiếp chạy thẳng đến đây.
Tạ Uẩn Xuyên qua loa chắp tay vái chào Tạ Uẩn Dạng, : "Thanh nhi thế nào ?"
"Nhị ca đừng vội, nhị đang Lý thái y chẩn trị trong phòng."
Tạ Uẩn Dạng kể chuyện từ đầu đến cuối cho y, Tạ Uẩn Xuyên xong, lông mày cau thật sâu.
Tạ Uẩn Xuyên trấn tĩnh thở, tay tự chủ siết chặt, mím môi .
Tạ Uẩn Dạng: "Nhị ca, lời phụ hoàng ý gì?"
"Tĩnh phi kẻ chủ mưu thực sự, kẻ chủ mưu thực sự là khác."
"Lời là ?"
"Hẳn là cũng , chuyện của Thanh nhi năm đó còn ẩn tình khác, vẫn luôn âm thầm điều tra chuyện năm đó, đáng tiếc thời gian quá lâu, dấu vết thể tìm hầu như ." Tạ Uẩn Xuyên nhíu mày, "Kẻ đó nhất định là nhắm Thanh nhi mà đến, nay Thanh nhi trở về cung, kẻ đó hành động... Xem , kẻ đó chính là trong cung."
Tạ Uẩn Dạng bỗng nhiên thông suốt: "Thì là ! Nói như , kẻ ắt địa vị cao quyền trọng?"
"Ừm."
Hai im lặng giây lát, Truy Phong tiến lên, tự trách : "Điện hạ, thuộc hạ đáng chết, để công chúa lâm nguy hiểm, cầu điện hạ trách phạt!"
Tạ Uẩn Xuyên , chuyện là điệu hổ ly sơn, kẻ hẳn là đoán y sẽ sắp xếp âm thầm bảo vệ Thanh Thanh, cố ý phái dẫn Truy Phong , mới để cho Thúy Lan cơ hội tay.
"Chuyện trách phạt lát nữa hãy , thái giám ?"
"Bẩm điện hạ, Bệ hạ phái cùng Thúy Lan áp giải kẻ đó Thiên lao, chờ đợi Đại Lý tự xét hỏi."
Tạ Uẩn Xuyên khẽ gật đầu, xem tìm kẻ chủ mưu phía , nhất định bắt đầu từ hai .
Tạ Uẩn Xuyên nhanh chóng đưa quyết định: "Đêm nay, Thiên lao một chuyến."
"Vâng!"
Mèo con Kute
Thanh Thanh mơ.
Trong mơ, dường như nàng mới hai tuổi, hình như còn một nhỏ hơn nàng.
Muội thể yếu ớt, ốm đau triền miên, "nương " bận đến nỗi thể dành cho nàng một ánh mắt nào.
Nàng tủi , tìm nương nũng, nhưng đẩy chút thương tiếc, ngã xuống đất, còn mắng: "Không gọi là nương , ngươi nhận rõ phận của !"
Dù nàng lớn đến cũng chỉ thể bóng lưng phụ nhân dần dần xa.
Cảnh tượng chợt chuyển, nàng cùng ăn bánh ngọt, nhưng cha giận dữ quát giành đồ của .
Nàng hiểu, nhưng thấy nam nhân một lời mà giơ thước lên, hung hăng đ.á.n.h tới nàng.
Thanh Thanh chạy, nhưng thể cử động, trơ mắt thước giáng xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-39-mong-thay-chuyen-xua.html.]
Đừng, đừng, đừng đ.á.n.h nàng!
Thanh Thanh bỗng nhiên mở mắt, lồng n.g.ự.c nhỏ bé phập phồng ngừng, vẫn hết kinh sợ.
Bên tai vang lên một giọng dịu dàng.
"Thanh nhi, , , ca ca ở đây."
Tạ Uẩn Xuyên lông mày từng giãn , vẻ mặt đầy đau lòng.
Thanh Thanh vẫn còn sợ hãi, ngửi thấy mùi hương an thần quen thuộc mới dần dần bình tĩnh .
Tiểu đoàn tử mở mắt, mi mắt vẫn còn vương những giọt lệ vô thức ứa khi nãy gặp ác mộng.
Tạ Uẩn Xuyên cẩn thận đỡ tiểu đoàn tử dậy, nhẹ nhàng dùng ngón trỏ giúp nàng gạt mấy giọt nước mắt.
Tiểu đoàn tử tủi bặm môi, thấy ca ca, nỗi sợ hãi và bất an trong lòng bỗng nhiên bùng nổ, nàng nhào lòng Tạ Uẩn Xuyên ôm chặt lấy y.
"Ca ca!"
Tạ Uẩn Xuyên ôm lấy nàng, nhẹ nhàng vỗ về lưng nàng, xin : "Xin Thanh nhi, lúc đó ca ca ở bên cạnh ."
Thanh Thanh lắc đầu, giọng nghèn nghẹn: "Không , chuyện trách ca ca."
Tạ Uẩn Xuyên nhận thấy sự thất vọng và bất an của tiểu đoàn tử, tưởng rằng nàng vẫn còn kinh hoàng vì chuyện .
Đợi tiểu đoàn tử ngoan ngoãn trong lòng y còn tiếng động, Tạ Uẩn Xuyên mới buông nàng , dùng ngón tay cái nhẹ nhàng lau nước mắt mặt , nghiêm túc mắt nàng : "Ca ca nhất định sẽ tìm kẻ nào hại , ?"
Tạ Uẩn Xuyên giọng dịu dàng nhưng kiên định, như cho nàng một viên t.h.u.ố.c an thần.
Thanh Thanh gật đầu, giọng non nớt kể cho y giấc mơ của .
"Ca ca, Thanh Thanh gặp ác mộng."
"Hửm?" Tạ Uẩn Xuyên cúi đầu, nghiêm túc lắng nàng , "Kể cho ca ca xem?"
Thanh Thanh c.ắ.n môi , hồi tưởng những cảnh trong mơ, trong đầu nàng một mảnh hỗn loạn, đầu chút đau.
Tiểu đoàn tử chút mơ hồ: "Thanh Thanh mơ thấy một , ừm... trong mơ, trong mơ còn một 'nương ', nàng cho gọi nàng là nương , cũng cho giành điểm tâm của . Còn một 'cha', cha, cha..."
Thanh Thanh bất an, những chuyện trong mơ dường như là thật, nàng chỉ cần nhớ giấc mơ đó, trong lòng một mảnh hoảng loạn.
Nỗi đau trong mơ, dường như cũng theo đó mà truyền đến thể nàng.
Tiểu đoàn tử run rẩy : "Người đó đ.á.n.h Thanh Thanh, đ.á.n.h nhiều , đau đau! Trên Thanh Thanh, nhiều dấu đỏ, đau! Trên Thanh Thanh cũng nhiều dấu, nhưng màu đỏ, chẳng lẽ chuyện trong mơ là thật ?"
Tiểu đoàn tử , liền tủi , ẩn hiện dấu hiệu .
Tạ Uẩn Xuyên vội vàng vuốt ve nàng, nhẹ nhàng an ủi: "Đều là mơ, đều là mơ. Không , mơ tỉnh Thanh nhi, ca ca ở đây, cha nương cũng ở đây."
"Ừm." Thanh Thanh hít hít mũi, cố nén nước mắt.
Tạ Uẩn Xuyên động tác nhẹ nhàng, nhưng trong mắt một mảnh lạnh băng.
Những gì tiểu đoàn tử mơ thấy, e là những chuyện nàng từng trải qua đây.
Tĩnh Quốc Công phủ... "Cha nương" trong mơ của nàng, là Tĩnh Quốc Công và Tĩnh Quốc Công phu nhân ư?
Thanh Thanh sự an ủi của y dần dần bình tâm , cảm xúc tiêu tan, bình tĩnh , tiểu đoàn tử biến trở về thành tiểu đoàn tử lanh lợi thông minh .
" ca ca!" Thanh Thanh đột nhiên nhớ , "Khi y nữ bắt lấy Thanh Thanh, nàng thấy vết bớt tai Thanh Thanh!"
Trong mắt Tạ Uẩn Xuyên lóe lên một tia độc ác, y nhạy bén bắt động thái của Thúy Lan chắc chắn là mục đích: "Rồi nữa? Nàng gì ?"
Thanh Thanh cố gắng nhớ : "Nàng còn 'ngươi quả nhiên là Tạ Uẩn Thanh? Vậy thì thể để ngươi sống!'. Thanh Thanh nhớ, đại khái là như ."