Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 307: Ta sẽ giúp muội để mắt đến Nhị điện hạ

Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:33:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi , Lý Mạn Nghiên đúng lúc ngày ngày theo Lý đại phu nhân lo liệu tiệc Xuân. Hai vị tiểu thư căn bản chẳng nghĩ ngợi gì khác, còn giục nàng mau trở về kẻo lỡ mất chính sự. Đến tận giờ, hai vị tiểu thư vẫn chỉ nghĩ Lý Mạn Nghiên việc gấp, ai nàng cùng Tạ Uẩn Xuyên dùng bữa. Giờ nghĩ , Lý Mạn Nghiên bỗng cảm thấy đôi chút áy náy khó tả với hai vị tiểu thư .

Mèo con Kute

 

Thanh Thanh xong khóe môi cong lên, căn bản chẳng nhịn . Nàng ngờ ca ca ngay cả bữa cơm cũng chẳng thời gian ăn cùng nàng, nhưng đối với Mạn Nghiên tỷ tỷ rảnh rỗi đến thế — rảnh rỗi ư? Tiểu đoàn tử chẳng chút vui nào vì cảm thấy ca ca đối xử khác biệt, trong lòng và ánh mắt nàng ngập tràn niềm hân hoan khi hóng chuyện. Nàng thậm chí còn ngờ rằng việc Tạ Uẩn Xuyên xuất hiện ở tiệm phấn son cũng chẳng ngẫu nhiên. Gặp gỡ tình cờ ư? Nàng nào tin. Tạ Uẩn Xuyên ngày ngày bận rộn tối mặt tối mày, thể lúc ghé tiệm phấn son mua quà cho mẫu phi chứ? Không Tạ Uẩn Xuyên sẽ chẳng tự tay chọn quà cho Dung Quý phi. Ý Thanh Thanh là, cho dù Tạ Uẩn Xuyên việc , y cũng nhất định đợi khi xử lý xong công việc của mới . Vậy mà trong lịch trình bận rộn của , y thể cùng Lý Mạn Nghiên "ngẫu nhiên gặp gỡ", thế nào cũng thấy thật kỳ lạ. Thanh Thanh nghiêng môi khúc khích, cái gì mà ngẫu nhiên gặp gỡ, rõ ràng là cố tình mà.

 

Lý Mạn Nghiên tràng bất chợt của Thanh Thanh cho ngẩn hiểu: “Sao thế?”

 

“Ôi ôi ôi, gì, . Chỉ là nghĩ ca ca là một nam nhân cao lớn chắc chắn sẽ chẳng hiểu mấy thứ đồ dùng của nữ tử. Cứ nghĩ đến cảnh ca ca một lạnh lùng một hàng đan khấu mà tỉ mỉ lựa chọn, liền nhịn bật .” Thanh Thanh vui vẻ khoác lấy tay Lý Mạn Nghiên, “Hì hì, may mắn gặp Mạn Nghiên tỷ tỷ. Sắc đan khấu quả thật hợp với mẫu phi của !”

 

“Ta cũng là chọn, chỉ mong Quý phi nương nương yêu thích là .”

 

Hai tùy tiện trò chuyện một lát. Thanh Thanh nghĩ đến việc khi lên đường đến Tấn quốc thì sẽ thể ở tuyến đầu hóng chuyện như thế nữa, lòng nàng liền cảm thấy khó chịu.

 

“Mạn Nghiên tỷ tỷ, Thanh Thanh sắp lên đường đến Tấn quốc . E rằng sẽ một thời gian dài thể cùng Mạn Nghiên tỷ tỷ trò chuyện như thế nữa.” Thanh Thanh ai oán một tiếng, thầm rơi lệ một lúc vì những câu chuyện thú vị mà nàng sẽ thể hóng .

 

Lý Mạn Nghiên trầm tư một lát, dò hỏi: “Là vì chuyện Hồi Xuân Thảo ?”

 

Nàng cũng phong thanh, nhưng đa phần đều là tin đồn nhảm, chẳng rõ cụ thể .

 

“Vâng, .”

 

Thấy Thanh Thanh gật đầu, Lý Mạn Nghiên trong lòng chút hiểu rõ. đây cũng là chuyện giữa hoàng tộc, nàng tiện nhiều, chỉ thể an ủi nàng: “Không , ở cùng vẫn thể trò chuyện mà.”

 

Thanh Thanh hiếu kỳ: “Đã chẳng ở gần , còn thể trò chuyện bằng cách nào?”

 

“Hay là thế , khi khởi hành, hãy cho đại khái lộ trình của các . Chẳng mỗi tòa thành đều dịch trạm của quan phủ ? Ta sẽ căn thời gian mà thư cho , gửi thư đến dịch trạm vài ngày. Như , khi ngang qua dịch trạm, liền thể thấy thư của . Đợi xong thư, ở dịch trạm đó thể thư hồi âm gửi cho .”

 

“Oa, thật ư!” Thanh Thanh phấn khích đến mức nhảy cẫng lên. Phải , nàng quên mất điều chứ? Chẳng gặp mặt thì thể thư mà. Thật sự thì nàng dùng bồ câu đưa thư! Nàng ngày ngày đều thấy ca ca lấy mảnh giấy nhỏ từ chân chim bồ câu, thật là thú vị. Nàng dứt khoát cướp lấy một con bồ câu từ chỗ ca ca mang !

 

Thanh Thanh vốn nghĩ sẽ cách biệt thế gian một thời gian, bỗng nhiên phát hiện vẫn thể hóng chuyện từ xa. Cả nàng phấn chấn hẳn lên, vui vẻ nhảy nhót ngừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-307-ta-se-giup-muoi-de-mat-den-nhi-dien-ha.html.]

 

Thanh Thanh nhắm má Lý Mạn Nghiên, "chụt" một tiếng hôn lên: “Mạn Nghiên tỷ tỷ thật là thông minh quá , Thanh Thanh chẳng nghĩ điều chứ! Thanh Thanh yêu !”

 

Lý Mạn Nghiên quen với tính cách hoạt bát tinh nghịch của nàng, khi ngẩn một lát thì bật . Lý Mạn Nghiên vẫn đang , Thanh Thanh lên thì thể thẳng nàng. Lý Mạn Nghiên dùng ngón tay khẽ chạm đầu nàng: “Muội đấy.”

 

“Hì hì, chúng hẹn nhé, đợi Thanh Thanh còn ở kinh thành, Mạn Nghiên tỷ tỷ cũng thư cho Thanh Thanh đó.”

 

“Được.” Thanh Thanh đưa ngón út , ý bảo Lý Mạn Nghiên móc ngoéo. Lý Mạn Nghiên mỉm , cũng đưa ngón út , móc ngón út của Thanh Thanh. Hai mỉm . Thanh Thanh chợt linh cơ nhất động, nghịch tay nàng bắt đầu nũng: “Mạn Nghiên tỷ tỷ, thư cho Thanh Thanh , Mạn Nghiên tỷ tỷ thể giúp Thanh Thanh quan tâm ca ca nhiều hơn một chút ?”

 

“Hử?” Lý Mạn Nghiên khẽ nghiêng đầu, tỏ ý hiểu.

 

Thanh Thanh đầu óc ong ong xoay chuyển, dốc hết sức bình sinh sức lừa bịp: “À thì là thế , Mạn Nghiên tỷ tỷ cũng đó, ca ca lúc nào cũng bận rộn tứ bề, bình thường Thanh Thanh cũng chẳng hiểu mấy chuyện ca ca bận, nên cách nào quan tâm y. Mà ca ca thế nè, thực cũng quá chủ động kể chuyện của cho khác , luôn tự âm thầm giải quyết. Có tâm sự gì cũng ít khi chủ động với Thanh Thanh .”

 

Lý Mạn Nghiên chậm rãi suy xét lời Thanh Thanh , cứ ngỡ Thanh Thanh đang oán trách Tạ Uẩn Xuyên chịu bộc bạch cảm xúc với nàng. Nàng trầm tư một lát, an ủi: “Nhị điện hạ là trầm , trưởng, tự nhiên sẽ lòng tự trọng và sự kiêu hãnh của riêng . Như , thể dễ dàng bộc lộ sự yếu đuối của bản cận, đặc biệt là ruột thịt chứ?”

 

“Thanh Thanh mà, nhưng chính vì lẽ đó, Thanh Thanh mới đặc biệt đặc biệt lo cho ca ca .” Thanh Thanh đáng thương nàng: “Mạn Nghiên tỷ tỷ nghĩ xem, Thanh Thanh ở xa nghìn dặm ngoài kinh thành, ca ca chẳng chịu gì cả. Thanh Thanh thể an tâm ở bên ngoài đây? Chẳng lẽ, Thanh Thanh lo cho ca ca, tìm Hồi Xuân Thảo ?”

 

Lý Mạn Nghiên lộ vẻ do dự. Thanh Thanh thấy nàng động lòng, thầm kêu hy vọng, liền nhanh chóng thừa thắng xông lên: “Ôi, thật thương ca ca quá. Y luôn thích tự âm thầm giải quyết cảm xúc, bên cạnh cũng chẳng ai quan tâm y... Mạn Nghiên tỷ tỷ, mà Thanh Thanh và ca ca đều quen vốn nhiều, Mạn Nghiên tỷ tỷ thư cho Thanh Thanh, thì thuận tiện giúp Thanh Thanh việc nhỏ ạ~”

 

mà, với Nhị điện hạ hình như cũng chẳng thiết đến mức thể tâm sự nỗi lòng. Làm e là cho lắm?”

 

“Không , đương nhiên cũng phiền Mạn Nghiên tỷ tỷ . Chỉ cần kể cho Thanh Thanh gần đây ca ca thế nào thôi, ví dụ như ca ca gặp chuyện gì , hoặc chuyện gì lớn khiến ca ca đau đầu !”

 

Tiểu đoàn tử đáng thương nàng. Nàng đến nước , Lý Mạn Nghiên tự nhiên thể từ chối nữa. Tiểu đoàn tử thể nhờ vả nàng như , cũng đủ chứng tỏ sự tin tưởng của Thanh Thanh đối với nàng. Chẳng qua chỉ là thỉnh thoảng quan tâm đến tình hình gần đây của Nhị điện hạ mà thôi, gì khó khăn . Tuyệt đối thể để Nhị công chúa thất vọng !

 

Lý Mạn Nghiên cuối cùng cũng xuôi lòng, gật đầu: “Được, đồng ý với . Ta sẽ quan tâm đến tình hình của Nhị điện hạ, cứ yên tâm .”

 

Thanh Thanh liên tục gật đầu: “Được quá quá, đa tạ Mạn Nghiên tỷ tỷ!”

 

 

Loading...