Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 257: Lục Trì này, là muốn đổi kẻ tử địch sao

Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:32:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tạ Uẩn Giai chút vui, khác nhanh chân hơn. Nàng bất mãn : “Cái tên Lục Trì , và Ngũ hòa hoãn quan hệ, đây là định đổi sang một tử địch khác ?”

 

“À?” Thanh Thanh chút hiểu. Tạ Uẩn Giai gõ đầu nàng một cái, hận sắt thành thép mà : “Ngốc thật đấy , và Nhị ca từ Hải Tân thành trở về, đến việc phụ hoàng triệu cùng dùng bữa , thì đến Hoàng tỷ đây cũng luôn khả năng rủ cùng chứ?”

 

Thanh Thanh nửa hiểu nửa lắng , hiểu , nhưng dù cũng nghiêm túc là .

 

Tạ Uẩn Giai vẻ ngây thơ của , bực buồn .

 

“Khoảng thời gian , mười bữa ăn ở chỗ hết năm bữa đúng ? Cái tên Lục Trì rõ ràng chúng thường xuyên ăn cơm cùng , mới trở về, chỉ cần dùng cái đầu mà nghĩ cũng , chắc chắn sẽ rủ cùng ăn cơm.”

 

Tạ Uẩn Giai khoanh hai tay ngực, hừ lạnh một tiếng, “ rõ ràng, một chút cũng hề nghĩ tới. Bởi thể thấy, một chút cũng để , vị Đại công chúa mắt, chẳng đổi một tử địch, đối đầu với ?”

 

“À??”

 

Thanh Thanh dở dở , “lý lẽ cùn” của Tạ Uẩn Giai cho gì. Đây là chuyện gì với chuyện gì .

 

“Hoàng tỷ, tỷ học cái lý lẽ từ ?”

 

Tạ Uẩn Giai vô cùng vui, nàng sẽ chẳng bận tâm . Có lý chính là lý, lý thì cứ cứng là lý, dù thế nào thì cũng hùng hồn chính đáng: “Muội đừng quản từ mà đến, cứ xem .”

 

“Hoàn , Hoàng tỷ hiểu lầm Lục Trì ca ca , thật là Thanh Thanh cưỡng sự hấp dẫn của món ngon nên mới đồng ý thôi.” Thanh Thanh ngượng ngùng gãi gãi đầu, “Với , Lục Trì ca ca là , chắc cũng nghĩ nhiều như .”

 

Tạ Uẩn Giai thấy cục bột nhỏ còn giúp ngoài chuyện, càng thêm tức giận, trực tiếp gọi Thanh Thanh là một tiểu hỗn đản giống như viên đá trong lòng nàng.

 

“Hay lắm, cái tên Lục Trì tiểu thí hài , quả nhiên thể cùng Tạ Uẩn Kỳ mà giao du, y hệt như Tạ Uẩn Kỳ, đều khiến phiền lòng!”

 

Cái tính tiểu thư của Tạ Uẩn Giai nổi lên, Thanh Thanh nàng là một kẻ cứng đầu, liền thuận theo : “Phải , Hoàng tỷ đừng giận nữa nha, là lát nữa Thanh Thanh qua tìm Hoàng tỷ ăn khuya nhé?”

 

Tạ Uẩn Giai là mà, tính khí đến nhanh cũng nhanh. Vốn dĩ Tạ Uẩn Giai cũng chỉ ý đằng chân lân đằng đầu, Thanh Thanh dỗ dành như , lập tức tắt lửa.

 

“Được thôi, ăn gì bữa khuya, sẽ sai chuẩn .”

 

Thanh Thanh híp mắt báo mấy món rau thanh đạm, cam đoan khi ăn xong bữa tối sẽ lập tức đến tìm nàng, như mới Tạ Uẩn Giai cho . Thanh Thanh vội vàng ôm viên đá dơ dáy trong lòng về lau sạch.

 

Tạ Uẩn Giai cục bột nhỏ xa, nỗi bất mãn trong lòng đối với Lục Trì vẫn tan biến.

 

“Cái gì chứ, bữa cơm đầu tiên của cục bột nhỏ khi trở về, đương nhiên là ăn cùng Hoàng tỷ mới đúng, ăn cùng thì tính là cái gì?”

Mèo con Kute

 

Tạ Uẩn Giai đá mấy viên đá nhỏ bên chân, lầm bầm trong miệng, “Cái tên Lục Trì , đúng là đáng ghét.”

 

Tiểu Đào ở phía , do dự mở miệng: “Công chúa… thật , nô tỳ cảm thấy chuyện thực sự là Công chúa cố chấp .”

 

“Cái gì?” Tạ Uẩn Giai khó tin về phía Tiểu Đào, “Ngươi rốt cuộc là bên nào , mà giúp Công chúa nhà ngươi chuyện!”

 

Tiểu Đào thở dài một , : “Công chúa, Nhị công chúa đồng ý ăn cơm với ai là tự do của nàng, tương tự, cũng quy định Nhị công chúa nhất định ăn cơm cùng nha. Tình bạn giữa các hài tử, quả thực là khác với tình . Lục tiểu công tử mời Nhị công chúa cùng dùng bữa tối, điều đó chứng tỏ Lục tiểu công tử đích thực coi Nhị công chúa là bạn bè. Trước đây Công chúa chẳng còn , hồi nhỏ mấy bạn bè, cảm giác đó dễ chịu, hy vọng Nhị công chúa thể kết giao nhiều bạn bè ? Nhị công chúa kết giao bạn bè, Công chúa lẽ nên vui mừng mới đúng chứ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-257-luc-tri-nay-la-muon-doi-ke-tu-dich-sao.html.]

 

Thần sắc Tạ Uẩn Giai chút đọng , thoáng qua một tia mơ hồ, nhưng tính khí hạ xuống.

 

“Ta, vui mừng mà.” Tạ Uẩn Giai nghi hoặc , “Ngươi như , hình như đúng là chút lý lẽ.”

 

Thật đạo lý nàng đều hiểu, chỉ là đôi khi trong lòng nàng dâng lên một cỗ chiếm hữu d.ụ.c vô cớ đối với Thanh Thanh, cứ như thể Thanh Thanh là bằng hữu độc quyền của nàng.

 

Tạ Uẩn Giai giật , nàng sẽ , yêu của chứ?!

 

“À?”

 

Tiểu Đào vẻ mặt ngây ngốc. Tiểu Đào vốn dĩ dẫn dắt Tạ Uẩn Giai trực tiếp đối mặt với sự ỷ đối với Thanh Thanh mà nàng từng nhận , trời mạch suy nghĩ của Tạ Uẩn Giai rẽ sang hướng nào mà thể nghĩ đến điều ?

 

Tiểu Đào khổ một tiếng, quả nhiên, Công chúa nhà nàng như một, đều khiến “ngạc nhiên”.

 

Sáng sớm hôm nay, từ Thượng Lâm vi trường trở về kinh.

 

Ở Thượng Lâm vi trường chơi lâu như , Thanh Thanh còn khá lưu luyến, dù Thanh Thanh bắt đầu duyên phận với Hòn Đá ở đây, Thanh Thanh vẫn thích Thượng Lâm vi trường.

 

Tạ Uẩn Dạng cưỡi ngựa bên cạnh xe ngựa của Thanh Thanh, thấy nàng cứ thò đầu ngoài cửa sổ về phía , khỏi : “Sao , lưu luyến ?”

 

“Vâng , đương nhiên , đợi về cung thì thể tùy tiện ngoài chơi nữa. Với ở đây nhiều thể chơi cùng Thanh Thanh, Thanh Thanh chơi vui lắm!”

 

Tạ Uẩn Dạng khẽ một tiếng, an ủi nàng: “Không , đợi về kinh , sẽ tìm cơ hội đưa đến Vân Sơn nông trang chơi ?”

 

“Thật ?” Mắt Thanh Thanh lập tức sáng lên, “Được nha nha, cảm ơn Thái tử ca ca!”

 

Tạ Uẩn Dạng gật đầu, Tạ Uẩn Kỳ bỗng nhiên cũng cưỡi ngựa từ phía đuổi kịp đến, thấy hai họ đều đang tươi , tò mò hỏi.

 

“Đang chuyện gì mà vui vẻ , rủ theo cùng.”

 

Thanh Thanh nghi hoặc: “Ôi, Ngũ hoàng cưỡi ngựa thế, chẳng còn quá buồn ngủ ngủ trong xe ngựa ?”

 

Tạ Uẩn Kỳ phất tay, vẻ mặt u sầu: “Haizz, đừng nữa, xe ngựa của cũng , nóc xe lúc nào cũng thứ gì đó nhảy nhót, chim sẻ thì cũng là loài chim khác, ngay cả sóc cũng . Nhảy nhót khiến yên tĩnh , ồn ào c.h.ế.t , căn bản ngủ . Ai, chẳng thà xuống cưỡi ngựa chạy một chút, còn thể tỉnh táo hơn, cùng lắm thì tối về ngủ sớm là .”

 

“Chim ?”

 

Tạ Uẩn Dạng cũng nghi hoặc: “Mấy con chim cứ nhảy lên xe ngựa của gì?”

 

“Cái hỏi mấy con chim đó , mấy con chim đó cứ nhảy lên nóc xe ngựa của hai cái, thò đầu xuống , xong bay .” Tạ Uẩn Kỳ oán khí lớn, “Ai mà mấy con chim đó đang gì, cứ như đang tìm .”

 

“Tìm ?”

 

Thanh Thanh chớp chớp mắt, đột nhiên nhớ đến con chim gõ kiến mà nàng gặp đó. Con chim đó nhỉ, hình như là truyền bá chuyện nàng “tiếng chim” ngoài. Chẳng lẽ là…

 

 

Loading...