Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 252: Quả Nhiên Bất Ổn
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:32:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Nghe và Ngũ hôm nay việc ?”
“Vâng ạ, đúng đúng , Thanh Thanh kể nhé, chuyện là như thế …” Thanh Thanh luyên thuyên kể đầu đuôi câu chuyện cho Tạ Uẩn Xuyên . Tạ Uẩn Xuyên khen ngợi: “Ừm, hai đứa đều giỏi.”
“Hì hì, chủ yếu là Ngũ hoàng thôi. Huynh trưởng , lúc Ngũ hoàng những lời đó oai phong lắm, Tào Tri huyện mặt tái xanh cả đó.”
Nói đến đây, Thanh Thanh chợt nhớ chuyện chính hôm nay, bèn : “Huynh trưởng, Tào Tri huyện đó lẽ vấn đề.”
Tạ Uẩn Xuyên dường như mấy ngạc nhiên, khi xuống còn thong thả dặn Tử Quyên chuẩn bữa khuya. Thanh Thanh khó hiểu hỏi: “Huynh trưởng, thấy lạ ?”
“Hôm nay khi cùng Thái tử đến Ty Vận hà, nhận khả năng .”
“Ưm?” Thanh Thanh nghiêng đầu, chăm chú lắng Tạ Uẩn Xuyên .
“Ty trưởng Ty Vận hà là biểu của Tào Quang Hổ.”
Hôm nay, Tạ Uẩn Xuyên và Tạ Uẩn Kì giả trang thành thương nhân đến từ Giang Nam, giả vờ đến Ty Vận hà để tìm hiểu quy tắc vận chuyển hàng hải ở Hải Tân. Với phận giả mạo của họ, đương nhiên thể gặp cầm quyền của Ty Vận hà. Người tiếp đón họ là một quản sự nhỏ.
Mèo con Kute
Tất cả các thuyền vận chuyển xuất phát từ Hải Tân đều cần đăng ký tại Ty Vận hà, mà mỗi gia đình lượng thuyền phép vận chuyển là hạn. Trong gia tộc Tạ Uẩn Kì thương buôn, nên tự nhiên cách lách luật. Ví dụ, một thương nhân ở các địa phương nhỏ để ăn thêm hoa hồng sẽ mua chuộc phụ trách đăng ký thuyền, đăng ký thuyền thì thể cho thêm vài chiếc thuyền vận chuyển, tự nhiên sẽ kiếm thêm lợi nhuận.
nơi phụ trách đăng ký thuyền ở Hải Tân khác với những nơi khác, đó là sự giám sát chung của Ty Vận hà và Tri phủ. Các nơi khác cơ bản đều do Tri phủ phụ trách việc , nhưng ở Hải Tân, chỉ qua cửa Ty Vận hà, mà còn qua cửa Tri huyện phủ.
Hai Tạ Uẩn Xuyên giả vờ , chỉ đưa cho vị quản sự nhỏ một chút tiền nhỏ để “hỏi han”, vị quản sự nhỏ liền tiết lộ tin tức. Thì , Ty trưởng Ty Vận hà thực chất là con trai của em trai ruột của Tào lão phu nhân. Người là con riêng, bên ngoài ai Tào Quang Hổ và y mối quan hệ , nên những giao dịch ngầm giữa Ty Vận hà và Tri huyện phủ đều vô cùng bí mật.
Vị quản sự nhỏ còn vô cùng “tận tình” với Tạ Uẩn Xuyên, chỉ cần lúc đó bạc đến đúng lúc, đảm bảo thuyền nhà sẽ thông suốt trở ngại.
Thanh Thanh ngớ , ngờ mối quan hệ . Xem , Tào Quang Hổ lưng chắc chắn tham ô, hơn nữa còn cùng tham ô với Ty trưởng Ty Vận hà .
Tạ Uẩn Xuyên gật đầu: “Không sai, vốn dĩ hôm nay chỉ là tùy tiện một chuyến, ngờ thu hoạch thật.”
Thanh Thanh khúc khích : “Huynh trưởng, và Thái tử ca ca thật sự chỉ là tùy tiện một chuyến thôi ?”
Không là hai nào tối qua lên kế hoạch kỹ càng, rằng thể trắng tay, sáng sớm hôm nay tận tụy chạy ngoài . Tạ Uẩn Xuyên nhẹ nhàng gõ đầu nàng một cái: “Cười ai đấy?”
Thanh Thanh ôm đầu lè lưỡi, chuyển đề tài: “Huynh trưởng, chúng nên gì đây? Ngày mai chúng về Thượng Lâm Vi Trường , là bây giờ chúng lén một chuyến Tri huyện phủ, tranh thủ tối nay trộm chút chứng cứ từ Tri huyện phủ . Ví dụ như sổ sách, sổ thuế má gì đó?”
Tạ Uẩn Xuyên nhướng mày: “Biết rõ ràng ? Ngươi từ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-252-qua-nhien-bat-on.html.]
“Hì hì, trong thoại bản đều như thế cả mà. Thiếu nữ dũng cảm chính trực đoạt chứng cứ quan trọng từ tay kẻ , giúp đỡ Vương gia nhiều, đó hai ngày càng…”
Thanh Thanh càng càng hăng, đến chỗ cao trào thì Tạ Uẩn Xuyên dùng một cú gõ đầu cắt ngang.
“Ái da!” Thanh Thanh ôm trán, “Đau quá.”
“Đáng đời.” Tạ Uẩn Xuyên lạnh mặt, “Ngươi mới lớn chừng nào mà suốt ngày xem những thứ . Sau xem nữa, tất cả đều tịch thu.”
“A!?” Tiểu đoàn tử ai oán kêu lên, Tạ Uẩn Xuyên thèm để ý, còn thêm một câu: “Cũng theo Tạ Uẩn Kì mà xem.”
Tuổi còn nhỏ xem những thứ , tiểu đoàn tử đang ở độ tuổi tò mò về thế giới, lỡ những thoại bản ảnh hưởng, thật lòng thầm yêu trộm nhớ tên tiểu tử mới lớn nào đó thì ? Tạ Uẩn Xuyên đau đầu xoa xoa ấn đường, đuổi tiểu đoàn tử về phòng ăn bữa khuya.
“Ăn xong sớm ngủ, ?”
“Ồ.” Tiểu đoàn tử buồn bã về phòng , Tử Quyên bưng một bát hoành thánh súp gà nhỏ đến, thấy nàng ủ rũ bèn khuyên nhủ: “Công chúa, mau đến ăn bát hoành thánh , canh hầm ngon lắm đó.”
“Được.” Tiểu đoàn tử quyết định biến nỗi buồn thành sức ăn. Huynh trưởng chắc chỉ chơi thôi, thể thật sự cho nàng xem thoại bản chứ. Nàng bây giờ cần đến Văn Hoa điện học, xem thoại bản giải sầu thì chẳng lẽ cứ mãi học khai tâm trong cung .
Càng nghĩ càng thấy lý, thế là tiểu đoàn tử từ vẻ mặt buồn bã ăn hoành thánh biến thành vui vẻ ăn hoành thánh.
Ngày hôm , kết thúc chuyến ba ngày ở Hải Tân, cả đoàn chia tay Thẩm Gia Thanh, từ Hải Tân trở về Thượng Lâm Vi Trường. Ban đầu Thanh Thanh còn thắc mắc tại giải quyết chuyện của Tào Quang Hổ mới , đó Tạ Uẩn Xuyên thong thả với nàng: “Hành động quá vội vàng chỉ tổ đ.á.n.h rắn động cỏ, đôi khi đun ếch trong nước ấm thể câu cá lớn hơn.”
Tạ Uẩn Kì ở một bên ngừng, liên tục gật đầu: “Nhị ca bây giờ chuyện ngày càng tao nhã, học hỏi thật nhiều.”
Thanh Thanh hiểu hiểu , tóm chuyện Tạ Uẩn Xuyên chắc chắn tính toán trong lòng, bèn cũng lười quan tâm nữa.
Nói đến dạo gần đây ở Thượng Lâm Vi Trường, tính cũng xảy ít chuyện, thương cũng ít. Cả đoàn đến Thượng Lâm Vi Trường, Thanh Thanh vội vã chạy thăm Tiểu Toàn Tử một phen. Thấy Tiểu Toàn Tử chuyện bình thường, vết thương cũng đang lành theo chiều hướng , nàng liền nán lâu, ngừng nghỉ tìm Lý Mạn Nghiên.
Thanh Thanh đến nơi, Lý Mạn Nghiên đúng lúc đang định ngoài cùng Tạ Uẩn Giai dạo quanh đó, thấy Thanh Thanh, nàng vui mừng : “Nhị công chúa, trở về ?”
“Vâng ạ, đúng .” Thanh Thanh mỉm , hỏi nàng: “Nghiên Nghiên tỷ tỷ thế? Tỷ tỷ khỏe , bây giờ thể ngoài , ảnh hưởng đến sức khỏe ?”
Bốn câu hỏi liên tiếp của Thanh Thanh như pháo liên châu, khiến Lý Mạn Nghiên nhất thời nên trả lời câu nào . Lý Mạn Nghiên , lượt trả lời nàng: “Đại công chúa hẹn bờ sông dạo, đang định tìm Đại công chúa đây. Thân thể cũng khỏe hơn nhiều , Thái y vết thương của nghiêm trọng lắm, đa phần là vết thương ngoài, bây giờ tĩnh dưỡng vài ngày nên thể ngoài , Thái y còn ngoài dạo hít thở khí trong lành lợi cho việc hồi phục đó.”
Thanh Thanh ‘ồ’ một tiếng, gật đầu: “Thì là .”
Hai đang chuyện, cho đến khi Tạ Uẩn Giai, trở trường săn cùng những khác, cũng đến. Thấy tiểu đoàn tử ở đây, nàng buồn bực : “Hay cho , ngay tiểu đoàn tử vô tâm vô phế như ở đây mà. Sau khi trở về, đầu tiên gặp !”