Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 233: Nói rõ với Tĩnh Quý phi
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:30:43
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Mạn Nghiên mỉm , hỏi: "Nhị công chúa tìm việc chăng?"
"Không nha." Thanh Thanh lắc đầu, , "Thanh Thanh cùng các ca ca Hải Tân, mấy hôm nay sẽ mặt, vài hôm nữa mới trở về, nên khi xuất phát đến thăm Yên Yên tỷ tỷ đó."
"Đi Hải Tân?" Lý Mạn Nghiên nghi hoặc, "Mấy vị điện hạ đều cả ?"
"Vâng ạ." Thanh Thanh dùng sức gật đầu, nhưng mục đích thật sự của bọn họ, chỉ tìm một cái cớ, "Mấy hôm nay cũng chẳng gì vui chơi cả, cơ bản là để tự ngoài dạo chơi loanh quanh, chán ngắt luôn. Thanh Thanh yên, Ngũ hoàng cũng ngoài chơi, nên chúng nài nỉ ca ca và Thái tử ca ca cùng dẫn chúng chơi đó."
"Thì là , mong công chúa điện hạ chơi vui vẻ."
"Vâng ."
Thanh Thanh cùng Lý Mạn Nghiên chuyện một lát, dặn nàng hãy dưỡng thương thật , đợi khi nàng từ Hải Tân trở về sẽ mang đặc sản Hải Tân về cho nàng.
Lý Mạn Nghiên đáp: "Được, sẽ chờ công chúa trở về."
"Hì hì."
2_Tiểu đoàn tử lon ton nhảy nhót bước , đúng lúc gặp Tĩnh phi trở .
Tĩnh phi dường như ngờ nàng vẫn , gượng hai tiếng: "Ố, Nhị công chúa ư?"
Thanh Thanh mỉm : "Vâng , Thanh Thanh chuyện xong với Yên Yên tỷ tỷ ạ."
"Ồ, ."
Tĩnh phi khô khan hai tiếng, bốn mắt Thanh Thanh, nên gì.
Không khí tràn ngập hai chữ "ngượng ngùng", Thanh Thanh suy nghĩ một lát, chủ động : "Tĩnh phi nương nương, kỳ thực Thanh Thanh để tâm đến chuyện ."
"Hả?"
Tĩnh phi chút kinh ngạc, ngờ nàng như , đ.á.n.h úp kịp trở tay, đó cảm thấy chút hổ.
Thì , tiểu đoàn tử thấu chuyện.
Nàng là lớn, mà để đứa trẻ phá vỡ sự ngượng nghịu, thật sự chút hổ thẹn.
Tĩnh phi cân nhắc lời lẽ một chút: "Cái ... Nhị công chúa, chuyện , ..."
Tạ Ngự Tiêu từng , Tĩnh phi tính tình thẳng thắn, chút vô tư, tính khí cũng nóng nảy.
thực tế, trong lòng Tĩnh phi vẫn yếu đuối như một thiếu nữ.
Đặc biệt khi đối mặt với một đứa trẻ như , Tĩnh phi con, nàng nên đối phó với tình huống .
Tĩnh phi nghĩ, nếu nàng là một đứa trẻ năm tuổi, phái kẻ đến g.i.ế.c , cho dù chuyện đó chỉ là một hiểu lầm, thì trong lòng nàng vẫn sẽ bóng ma về đó.
Đừng là trẻ con, ngay cả ở tuổi của Tĩnh phi bây giờ, nàng cũng khó tránh khỏi việc sinh ác cảm với đó.
Tĩnh phi do dự : "Nhị công chúa, nhưng mà..."
Thanh Thanh chút hiếu kỳ, nàng về Tĩnh phi đều là những lời khen nàng thẳng thắn, ngờ Tĩnh phi cũng lúc do dự quyết như .
Mèo con Kute
"Tĩnh phi nương nương, Thanh Thanh thật sự hết chuyện, Thanh Thanh mới loại tùy tiện nổi giận , càng trẻ con đến mức áp đặt thành kiến lên những liên quan." Thanh Thanh vờ giận dỗi , "Chuyện đó vốn dĩ liên quan đến Tĩnh phi nương nương, Thanh Thanh kẻ ngốc. Hay là , trong lòng Tĩnh phi nương nương, Thanh Thanh là một nhỏ nhen ngang ngược đến ư?"
"Sao thể!"
3_Tĩnh phi lập tức phủ nhận, đó nhỏ giọng thành thật bộc bạch, "Kỳ thực, là vì thể , Thái y khó thai. Bao nhiêu năm nay, vẫn thể m.a.n.g t.h.a.i con của , khiến đối với phương diện con cái nhạy cảm và e ngại. Nhị công chúa... Thanh Thanh?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-233-noi-ro-voi-tinh-quy-phi.html.]
Tĩnh phi thử gọi một tiếng, Thanh Thanh lập tức nở nụ : "Vâng ạ, Tĩnh phi nương nương cũng thể gọi như đó."
Nhận câu trả lời khẳng định của Thanh Thanh, Tĩnh phi cũng thở phào nhẹ nhõm: "Được, cũng sẽ gọi con như , Thanh Thanh."
Khi chuyện rõ ràng, cả hai đều cảm thấy nhẹ nhõm.
"Tĩnh phi nương nương, đừng gánh nặng nữa nha, đều , thể cảm giác như với chứ? Hơn nữa Tĩnh phi nương nương cũng là hại, nếu thật sự rõ, Tĩnh phi nương nương mới là gặp tai bay vạ gió nhất đó, Thanh Thanh còn xin nữa ."
"Con bé , con xin gì?"
"Hì hì, bởi vì Trịnh hoàng hậu là nhằm Thanh Thanh mà."
Tĩnh phi dở dở : "Làm gì cái kiểu đó."
Thanh Thanh khúc khích , thấy thời gian còn nhiều, cũng thể tiếp tục trò chuyện với Tĩnh phi nữa.
may mà chuyện rõ ràng, cũng coi như thành một nhiệm vụ nhỏ.
Thanh Thanh sợ thêm vài câu nữa, Tạ Uẩn Xuyên và các ca ca sẽ tự cưỡi ngựa bỏ mất, vội vàng cáo biệt Tĩnh phi: "Tĩnh phi nương nương, Thanh Thanh đây, các ca ca đang đợi ạ."
"Ôi, , các con chơi , đường cẩn thận nhé."
"Vâng."
Thanh Thanh cáo biệt Tĩnh phi, chạy đến chỗ hẹn để tìm mấy Tạ Uẩn Xuyên, quả nhiên thấy mấy họ ở đó, chỉ còn đợi mỗi nàng.
Thanh Thanh tự giác thấy đến muộn, nhẹ giọng xin .
"Xin nha, Thanh Thanh đến muộn ."
Tạ Uẩn Kỳ đang ôm Thạch Đầu chuyện với Tạ Uẩn Giai, hai dường như đang thảo luận xem Thạch Đầu rốt cuộc thể bắt đầu ăn thịt , bàn luận đầy nhiệt huyết, một sự hài hòa khó tả, Thanh Thanh đầu tiên thấy hai thể thảo luận sâu sắc như về một chủ đề.
Thấy nàng trở về, Tạ Uẩn Giai ôm Thạch Đầu trở lòng , : "Muội yên tâm , mấy hôm nay sẽ chăm sóc Thạch Đầu thật , đảm bảo nuôi nó trắng trẻo mập mạp."
"Đa tạ Hoàng tỷ~" Thanh Thanh ôm nàng một cái, trêu đùa , " cũng đừng nuôi béo quá nha, sẽ tổn hại đến uy nghiêm của vua bách thú đó."
Thạch Đầu "gào ồ" một tiếng, chút tức giận: "Ta mới biến béo , ngược chủ nhân , bỏ Thạch Đầu một mà chạy ngoài chơi thì tự cẩn thận đó, Thạch Đầu ở bên cạnh bảo vệ cẩn thận ăn thịt đó."
Thanh Thanh xoa xoa cái đầu nhỏ của nó, dỗ dành: "Thạch Đầu đừng giận nha, ngươi còn nhỏ quá, mang theo bất tiện, đợi ngươi lớn cũng mang ngươi theo ?"
Tạ Uẩn Giai bật , chỉ nghĩ đây là Thanh Thanh tự hiểu từ tiếng kêu của Thạch Đầu, : "Hai các ngươi thật thú vị."
"Hì hì."
Tạ Uẩn Kỳ từ lấy hai quả táo, chia cho Thanh Thanh một quả.
"Đây, cầm lấy, lỡ đường đói thì cứ gặm."
"Chắc đói nhỉ?"
Thanh Thanh nghĩ thầm, đó chẳng cưỡi ngựa mất hơn một canh giờ là tới , nàng mới ăn điểm tâm cách đây nửa canh giờ thôi mà, thể nhanh đói đến .
"Cưỡi ngựa ư?" Tạ Uẩn Kỳ gãi đầu, "Không cưỡi ngựa, hai chúng xe ngựa ."
Dường như để chứng thực lời Tạ Uẩn Kỳ, giây tiếp theo, cỗ xe ngựa màu hồng phấn, vô cùng bắt mắt của nàng đ.á.n.h xe điều khiển tới, dừng mặt nàng ánh mắt của nàng.
"Hửm?"
Thanh Thanh chút nghi hoặc, nàng chính là vì sợ say ngựa nên mới gọi Tạ Uẩn Kỳ cùng, đột nhiên xe ngựa ?