Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 163: Tạm thời chăm sóc Tiểu Thạch Đầu
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:29:22
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Uẩn Xuyên thở dài một , thật sự kỹ năng đặt tên của học từ , một con chuột nhắt thì gọi Tiểu Hắc cũng đành, nhưng một con hổ gọi là Thạch Đầu… thật hợp lý chút nào.
Mấy tiểu đoàn tử đang vui vẻ vuốt ve mãnh hổ, nhất thời nên qua . Họ thể chuyện với động vật, nếu họ bước tới, chẳng may con bạch hổ vỗ một chưởng c.h.ế.t thì ?
Nói đến đây, Tạ Uẩn Xuyên ngập ngừng Tạ Uẩn Dạng: “Huynh… ?”
Tạ Uẩn Dạng bất lực : “Đã đến nước , còn giả vờ như gì nữa chẳng kỳ lạ ?”
Thật , về năng lực đặc biệt của tiểu đoàn tử nhiều.
Tạ Uẩn Dạng : “Nhị ca cứ yên tâm, trong lòng tính toán.”
“Ừm.”
Bên mấy bàn luận xong, bên tiểu đoàn tử cũng bàn luận xong.
Bạch hổ ơn Thanh Thanh cứu mẫu tử chúng khỏi miệng bầy sói. Như lời Thanh Thanh , cuộc chiến giữa các loài dã thú là chuyện tự nhiên, “vật cạnh thiên tuyển, kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu” là những từ ngữ bịa đặt vô cớ.
Bạch hổ rằng, nếu giải quyết triệt để mâu thuẫn với bầy sói, thì nhất định sẽ gặp tình huống như ngày hôm nay. Đặc biệt là hôm nay để cứu Thanh Thanh, chúng nó còn lừa gạt bầy sói, trong lòng bạch hổ tự nhiên hiểu rõ những lời Thanh Thanh dùng để dọa bầy sói, điều gì là thật, điều gì là giả. Khi sói vương phát hiện lừa, nhất định sẽ tìm đến chúng để chiến đấu một trận sống mái.
Nó nhất định tìm chồng, đó liên kết với gia đình em trai để đ.á.n.h bại bầy sói, chỉ như mới thể đổi lấy sự bình an cho gia đình chúng nó.
“Ta tìm cha của nó khi bầy sói hành động. Ơn cứu mạng của cô nương nhất định sẽ báo đáp, nhưng đợi khi giải quyết xong chuyện .”
Thanh Thanh hiểu rõ gật đầu: “Được đó đó, các cố lên nha. cần báo đáp Thanh Thanh , thật Thanh Thanh cũng gì. Hơn nữa, Thạch Đầu đáng yêu như , giúp nó là Thanh Thanh cam tâm tình nguyện mà.”
Nói đoạn, Thanh Thanh cúi đầu khích lệ Tiểu Thạch Đầu trong lòng: “Con cũng cố gắng nha, con còn lớn bằng cái đầu của những con sói đó , cẩn thận đừng để ăn thịt đó!”
Tiểu Thạch Đầu phục: “Ai chứ, con rõ ràng lớn hơn đầu sói mà!”
Tiểu Thạch Đầu uốn éo cái m.ô.n.g nhỏ chui trở lòng bạch hổ, cọ n.g.ự.c , hùng hổ : “Mẹ ơi, chúng mau tìm cha , đ.á.n.h cho lũ sói đó chạy tán loạn!”
“Không, con thể .”
Bạch hổ đầy trìu mến nỡ Thạch Đầu một lúc, đó đẩy Thạch Đầu trở phía Thanh Thanh, Thanh Thanh với ánh mắt nghiêm túc pha chút cầu khẩn: “Ta một lời thỉnh cầu bất đắc dĩ, cô nương thể giúp trông chừng… ừm, Thạch Đầu ? Thạch Đầu nó còn nhỏ, ngay cả cũng học bao lâu, mang theo nó, chúng cách nào chuyên tâm chiến đấu. Thạch Đầu thích cô nương, cô nương thông minh, tin cô nương thể bảo vệ cho nó, đặt Thạch Đầu ở chỗ cô nương mới yên tâm. Nếu cô nương đồng ý, đợi chúng giải quyết xong bầy sói, sẽ cùng cha của nó đến đón nó, ?”
Thanh Thanh sững sờ, nàng dường như một tầng ý nghĩa khác từ lời của bạch hổ. Trong ánh mắt của bạch hổ, chỉ lời thỉnh cầu nàng giúp đỡ, mà còn sự cầu xin. Cầu xin điều gì đây?
Bạch hổ , cha của Thạch Đầu thương, sống c.h.ế.t rõ. mâu thuẫn với bầy sói thì nhất định một kết cục.
Nếu bạch hổ thất bại bầy sói, thể sống sót trở về, nó hy vọng Thanh Thanh thể chăm sóc Thạch Đầu. Thạch Đầu còn quá nhỏ, mặc dù hổ là chúa tể muôn loài, nhưng Thạch Đầu mới một tháng tuổi, sức chiến đấu ngoài hoang dã thậm chí còn bằng một con chồn vàng trưởng thành.
“Nếu thể sống sót, tộc bạch hổ chúng nhất định sẽ báo đáp cô nương!”
Tiểu Thạch Đầu gào “oao” một tiếng nhảy bổ tới: “Không chịu , ơi, Thạch Đầu cũng cùng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-163-tam-thoi-cham-soc-tieu-thach-dau.html.]
Bạch hổ đẩy nó trở : “Đừng nghịch, Thạch Đầu ngoan, con cứ ở với ân nhân vài ngày, vài ngày nữa cha sẽ đến đón con.”
Thạch Đầu nhảy bổ tới: “Không chịu , Thạch Đầu đ.á.n.h lũ sói nhưng thể đ.á.n.h sói con!”
Bạch hổ đẩy nó trở : “Không , ngoan ngoãn ở yên đó.”
Thạch Đầu nhảy bổ tới: “Không chịu .”
Mèo con Kute
Bạch hổ đẩy trở : “Không .”
“Không chịu .”
“Không .”
“Không chịu !”
“Không !”
Hai con cứ tranh cãi qua , đến khi nào mới kết thúc.
Mãi đến khi Thanh Thanh ôm chặt lấy Tiểu Thạch Đầu, ghì nó , đè chặt bốn cái móng vuốt vung vẩy của nó với bạch hổ: “Người cứ yên tâm , Thanh Thanh nhất định sẽ nuôi Tiểu Thạch Đầu trắng trẻo mập mạp! Các cứ yên tâm chiến đấu, mặc dù Thanh Thanh giúp gì nhiều cho các , nhưng Thanh Thanh thích chơi với bạn nhỏ nhất, nhất định sẽ chăm sóc Tiểu Thạch Đầu thật nha.”
Tiểu Thạch Đầu giãy giụa, nhưng bốn cái móng vuốt của nó mọc những chiếc móng sắc nhọn, nó sợ Thanh Thanh thương, chỉ dám vung vẩy móng vuốt để bày tỏ sự bất mãn của , miệng “oao oao” kêu gào.
Bạch hổ yên tâm gật đầu, Tiểu Thạch Đầu thật sâu một cái, đó đầu mà về phía bầy sói rời đó.
“Mẹ ơi, ơi!”
Thanh Thanh ôm Tiểu Thạch Đầu về phía Tạ Uẩn Xuyên và những khác, an ủi nó. “Được , con lo lắng cho cha , nhưng Tiểu Thạch Đầu con tự nghĩ xem, con mới bé tí như , đến việc con giúp gì , vạn nhất con cẩn thận gặp con sói nào đó bắt , con nghĩ con còn thể chuyên tâm chiến đấu ?”
Thanh Thanh tận tình khuyên nhủ, giảng giải đạo lý dỗ dành: “Cho dù con cứ trốn ở phía , cha con cũng phân tâm chú ý đến con đúng . Vậy nên, con thà ngoan ngoãn ở bên cạnh , cha con cũng thể vô tư mà chiến đấu. Nói nhỏ cho con nha, đầu bếp ở chỗ chúng nấu ăn ngon lắm đó, sẽ ngày nào cũng dẫn con ăn đồ ngon, ?”
Tiểu Thạch Đầu rũ đầu xuống, chút buồn bã: “Đều tại con, quá yếu ớt, chỉ thể kéo chân cha , căn bản giúp gì cho họ. Nếu, nếu cha … c.h.ế.t thì , hu hu hu… Nếu và các , thắng thì con đây hu hu hu.”
Tiểu Thạch Đầu vẫy vùng một lúc trong lòng nàng, úp vai nàng thút thít, nức nở, giống một con hổ con mà giống một đứa trẻ đang giận dỗi.
Thanh Thanh dở dở , chút bất lực đối mặt với ánh mắt của mấy .
Bạch hổ với khí thế áp bức cực mạnh rời , chỉ còn một con nhỏ, mấy miễn cưỡng thể coi Tiểu Thạch Đầu như một con mèo con mà đối đãi.
Tạ Uẩn Xuyên ước chừng cũng đoán là bạch hổ gửi Tiểu Thạch Đầu ở đây tự giải quyết mâu thuẫn với bầy sói, bèn mỉm Tiểu Thạch Đầu đang mẩy chẳng khác nào tiểu đoàn tử, hỏi: “Đang giận dỗi ?”
Thanh Thanh nhẹ nhàng giải thích: “Không ạ, hài tử còn nhỏ mà, nhớ đó. Mẹ của nó tìm cha của nó, cùng với những con bạch hổ khác quyết chiến một trận sống mái với lũ sói đó, cho nên Tiểu Thạch Đầu lo lắng cho họ.”
Tạ Uẩn Dạng nhớ cảnh bầy sói vây bắt bạch hổ đó, lòng vẫn còn kinh hãi: “Thì là như .”