Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 157: Ôi chao, trên trời rơi xuống một con hổ con kìa!
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:29:15
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cả hai đều dở dở , nên giải thích thế nào. Hầu công công đôi chân ngừng nghỉ, cứ chạy bộ tại chỗ, như thể sẵn sàng lao bất cứ lúc nào. Thanh Thanh cảm thấy vị công công cũng khá thú vị.
Tạ Uẩn Xuyên điềm tĩnh : "Hầu công công, bình tĩnh một chút, xem lũ sói , tạm thời ý định tiếp tục tấn công."
"A?"
Hầu công công đưa mắt về phía đó, Hoàng Hiến dẫn theo trang đầy đủ, tay cầm trường kiếm từng bước nhỏ tiến lên, dần dần đẩy lùi lũ sói. Mấy con sói khi ăn thịt , quả nhiên vẻ chuẩn rút lui, nhe nanh lùi . Hầu công công lũ sói hung tợn dọa giật : "Ôi chao, đừng quản tấn công nữa, lũ dã thú mà đột nhiên phát điên thì ai cản nổi chứ! Chi bằng chúng cứ tránh xa khỏi đây !"
Tạ Uẩn Dạng cũng tới, là Thái tử, trong tình huống bình tĩnh dẫn đầu. Tạ Uẩn Dạng tiên tới truyền đạt ý của Tạ Ngự Tiêu cho Hoàng Hiến, dặn dò cố gắng xung đột với chúng, giảm thiểu thương vong xuống thấp nhất, đẩy lùi chúng là nhất. Sau đó , mặt lộ vẻ cấp bách: "Nhị ca, mau dẫn Thanh Thanh !"
"Ừm."
May mắn , đúng như Thanh Thanh nghĩ, mục tiêu của lũ sói hẳn là đến để ăn thịt . Cả hai bên đều rút lui, xem thế , chắc sẽ xảy đại loạn gì.
Một nhóm chuẩn rút lui , Truy Phong đột nhiên hiện , giọng trầm thấp: "Điện hạ, xung quanh biến động, hẳn là đàn sói đang tiến đến!" Sắc mặt giật , Thập Tam quả nhiên sắc mặt vội vã chạy về: "Điện hạ, đàn sói tới gần, ít nhất cũng mười mấy con chúng đang đuổi theo là ——"
Lời Thập Tam còn dứt, một tiếng hổ gầm đột nhiên truyền đến từ sâu trong rừng xa, âm vang dài rung động khắp rừng sâu, chim chóc kinh hãi rơi xuống. Sắc mặt biến đổi.
Là vạn thú chi vương —— Hổ!
Hóa đàn sói đang tranh đấu với một con hổ!
Sau tiếng hổ gầm, một tiếng sói tru dài vang lên, ngay đó, khắp các nơi trong rừng cũng vang lên những tiếng sói tru tương tự, như thể đáp , ngay cả mấy con sói ở bên phía họ cũng ngoại lệ. Sau khi đáp , mấy con sói chạy về phía nơi tiếng sói tru đầu tiên vang lên.
Tạ Uẩn Xuyên chút do dự, tháo con ngựa kéo xe của Thanh Thanh , một con giao cho Tạ Uẩn Dạng, một con giao cho Truy Phong: "Huynh dẫn Thanh Thanh mau , Truy Phong, ngươi dẫn Hầu công công cùng ."
Tạ Uẩn Xuyên đây là định ở canh giữ , cũng , là hoàng tử duy nhất võ công trong các hoàng tử, trừ Đại hoàng tử đang dẫn binh đ.á.n.h trận bên ngoài. Tạ Uẩn Dạng tuy học qua chút quyền cước, nhưng thực sự giỏi khoản , hiển nhiên lợi hại như Tạ Uẩn Xuyên. Nếu giữ một hoàng tử ở đây để chủ trì đại cục, Tạ Uẩn Xuyên là lựa chọn nhất.
Mấy con sói khác với một đàn sói, huống chi đây còn là sự ma sát giữa đàn sói và vạn thú chi vương. Khu vực vốn dĩ là nơi dã thú thường xuyên xuất hiện, việc thể khiến hai bên xuất hiện ở đây lúc , chắc chắn là xảy chuyện gì đó giữa đàn sói và hổ, nên mới một đường đấu tranh đến tận đây. Mặc dù hiện tại trông đây chỉ là chuyện giữa dã thú, nhưng vạn nhất đàn sói hoặc bên xông tới, hậu quả khó lường, họ thể đ.á.n.h cược cái "vạn nhất" . Tạ Uẩn Xuyên ở canh giữ, đảm bảo đại quân an đến thượng lâm vi trường, nếu đại quân mà gặp đàn sói và hổ ở đây, chắc chắn sẽ tổn thất nặng nề.
Những gì Tạ Uẩn Xuyên cân nhắc, Tạ Uẩn Dạng hiển nhiên cũng nghĩ tới. Tạ Uẩn Dạng suy nghĩ một lát, liền phi lên ngựa, đưa tay về phía Thanh Thanh: "Nhị ca cẩn thận."
Phản ứng đầu tiên của tiểu đoàn tử là từ chối: "Thanh Thanh , Thanh Thanh ở cùng ca ca!" Mặc dù nàng Tạ Uẩn Xuyên lợi hại, các ám vệ bên cạnh cũng là cao thủ hạng nhất, nhưng tiểu đoàn tử vẫn yên tâm về .
Tạ Uẩn Xuyên thể nghi ngờ gì mà ôm tiểu đoàn tử giao cho Tạ Uẩn Dạng: "Ngoan, ca ca lát nữa sẽ về."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-157-oi-chao-tren-troi-roi-xuong-mot-con-ho-con-kia.html.]
Tiểu đoàn tử giãy giụa một chút, Tạ Uẩn Dạng hiểu rằng ở đây chỉ khiến Tạ Uẩn Xuyên phân tâm, liền một tay ôm chặt tiểu đoàn tử, một tay siết chặt dây cương: "Nắm chắc !" Tiểu đoàn tử dù từ chối thế nào cũng thể chống sức lực của Tạ Uẩn Dạng, ngựa bắt đầu chạy, tiểu đoàn tử thể giãy giụa nữa, ngựa lo lắng về phía .
Tạ Uẩn Xuyên mặc khôi giáp, nhưng sự kiên nghị của thiếu niên còn cứng rắn hơn cả khôi giáp, chỉ trong chốc lát, bắt đầu phân phó nhiệm vụ cho ngự lâm quân ở một cách trật tự, đó mũi chân khẽ chạm đất liền phóng lên cây, vận dụng khinh công dẫn Thập Tam sâu rừng.
Tạ Uẩn Dạng đầu một cái, tin rằng Tạ Uẩn Xuyên sẽ . Không chỉ xuất phát từ sự tin tưởng giữa , mà còn vì Tạ Uẩn Xuyên năng lực . Ngoài võ công của Tạ Uẩn Xuyên, còn sự trầm và thông minh của . Chàng vẫn luôn từ tận đáy lòng cho rằng Tạ Uẩn Xuyên xuất sắc hơn , cũng thích hợp với vị trí hơn .
Tạ Uẩn Dạng dịu giọng an ủi tiểu đoàn tử: "Đừng sợ, Nhị ca sẽ , chúng về đợi ."
Tiểu đoàn tử buồn bã đáp một tiếng: "Ừm..."
Mèo con Kute
Tiếng "ừm" mang theo u oán và lo lắng còn dứt, đột nhiên một cục trắng trắng từ một bên vọt , đụng tảng đá lớn bên cạnh cây. Thanh Thanh thấy một tiếng "gào ư" trong trẻo, cục tròn tròn đ.â.m đá quán tính hất tung lên trời, giây tiếp theo, mà vững vàng rơi xuống mắt tiểu đoàn tử. Tiểu đoàn tử theo bản năng đưa tay vớt lấy, ngơ ngác cúi đầu. Đối diện với một cục trắng tròn nhỏ xíu đầu chữ "Vương".
Thanh Thanh: Ừm?
Tiểu hổ: Ầng?
Ái chà, trời rớt xuống một con tiểu hổ kìa!
Tiểu hổ chắc còn nhỏ, mập bằng một cục trắng nhỏ nào đó, bốn cái vuốt thì to lớn thô ráp, cái đầu tròn tròn dựng hai cái tai nhỏ tròn trịa, mềm mềm mại mại, vằn hổ màu xám phủ khắp . Dường như va tảng đá nhẹ, tiểu hổ trông còn choáng váng, đôi mắt sáng ngời mơ hồ ngây thơ, ôm trong lòng cũng giãy giụa, cứ thế ngây đối mắt với tiểu đoàn tử.
Tạ Uẩn Dạng một lòng vội vã chạy theo kịp đội ngũ phía , rõ là thứ gì, chỉ thấy thoáng qua tiểu đoàn tử đang ôm một cục trắng tròn.
"Thanh Thanh, thứ gì ?"
Tiểu đoàn tử chớp chớp mắt, giơ cục nhỏ xíu lên, cho xem: "Thái tử ca ca, là tiểu hổ !"
Tạ Uẩn Dạng cúi đầu cục nhỏ xíu trán chữ "Vương", hình chấn động, siết chặt dây cương khiến ngựa dừng gấp, đôi mắt bao giờ trợn lớn đến thế.
"Cái gì!?"
Tiểu hổ tiếng lớn của dọa sợ, thật sự chấn động " hổ", "gào ư" một tiếng liền chui lòng Thanh Thanh ẩn nấp. Một cục nhỏ xíu rúc lòng nàng, cái đuôi dán chặt. Thanh Thanh con tiểu hổ đáng yêu đến phát mê, còn kịp phản ứng, tay nhẹ nhàng vỗ lên lưng tiểu hổ, dịu dàng dỗ dành: "Ôi ôi, sợ sợ , Thái tử ca ca là mà!"
Tạ Uẩn Dạng: ...
Chàng cảm thấy hiện tại chính mới là cần an ủi thì đúng hơn.