Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 149: Câu chuyện của Tiêu Cửu Trúc và mẫu thân Bùi Kỵ
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:29:07
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tử Quyên ước chừng tạm thời sẽ tấn công, liền vội vàng chạy đến bên cạnh Thanh Thanh, sợ công chúa nhà nàng xảy bất trắc. Tiêu Cửu Trúc bất đắc dĩ , xem khống chế mức độ, dọa sợ tiểu bằng hữu .
“Thứ , là dùng sức quá mạnh.”
Truy Phong vẫn buông cảnh giác, lặng lẽ tiến gần một chút, lạnh lùng hỏi: “Ngươi rốt cuộc là ai?”
Bùi Kỵ cũng chăm chú chằm chằm đàn ông tự xưng quen mẫu phi của .
Ngay cả tiểu cô nương bề ngoài trông ngoan ngoãn đáng yêu cũng hiện rõ vẻ đề phòng trong đáy mắt.
Tiêu Cửu Trúc thầm bật , lên, Thanh Thanh cảm thấy thật sự tuấn tú.
Người đàn ông trông chừng chỉ hơn ba mươi tuổi, nhưng thái dương điểm vài sợi bạc, càng đôi mắt như chim ưng trở nên sắc bén hơn. Vết chân chim nơi khóe mắt khi lên ngưng tụ thành những đường vân tựa băng lạnh.
Trên sống mũi một vết sẹo cũ ngắn mờ nhạt, vắt chéo qua, khiến đường nét vốn sắc sảo càng thêm vài phần sát khí. Khẩu hổ thường xuyên cầm kiếm chai sần dày đặc. Hình tượng một kiếm khách lạnh lùng như , một tính cách chút... ừm, thích trêu trẻ con (?).
Nửa ngày , Tiêu Cửu Trúc thở dài một , từ trong lòng lấy một chiếc khăn tay màu trắng ánh trăng, động tác nâng niu cẩn trọng.
Bùi Kỵ khựng , thấy ở một góc khăn tay thêu một đóa hoa hồng nhỏ màu xanh nhạt. Hoa hồng là loài hoa Bạch Mỹ Nhân yêu thích nhất, trong đó đặc biệt ưa chuộng màu xanh nhạt.
Trong cung điện nước Tống, họ bất cứ thứ gì đáng giá, duy chỉ góc hoa hồng ngoài cửa sổ là nở rộ.
Đây là khăn tay của mẫu phi !
Bùi Kỵ kinh hãi, vô thức bước tới hai bước, giọng điệu vội vã: “Đây là đồ của mẫu phi , ngươi gặp mẫu phi ?!”
Vừa , Bùi Kỵ vươn tay cầm lấy khăn tay xem cho rõ, Tiêu Cửu Trúc né tránh, cho chạm .
Tiêu Cửu Trúc cẩn thận gấp gọn chiếc khăn, cất túi nhỏ nơi n.g.ự.c trái của , cái vẻ xem như báu vật đó, kẻ còn tưởng chiếc khăn bằng vàng.
Bùi Kỵ khựng , bình tĩnh hơn một chút. Chưa kể cách giữa hai nước Tống và Ngu, địa vị của Bạch Mỹ Nhân cao, ai quan tâm đến Bùi Kỵ, cho dù Bạch Mỹ Nhân nhớ con đến mấy, cũng thể gửi một phong gia thư đến tay .
Hai con hơn ba năm liên lạc.
Vì , khi thấy tín vật của mẫu phi, mới kích động đến thế. Sau khi bình tĩnh , Bùi Kỵ còn nghi ngờ mặt quan hệ với mẫu phi . Tiêu Cửu Trúc ngay cả đối với khăn tay của Bạch Mỹ Nhân cũng cẩn trọng và trân trọng như , liên hệ đến lời Tiêu Cửu Trúc –
Chẳng lẽ, là cố nhân của mẫu phi khi cung?
Bùi Kỵ lòng đầy nghi hoặc, nhất thời nên mở lời thế nào, từng mẫu phi nhắc đến chuyện gì liên quan đến đàn ông .
May mắn , Thanh Thanh là sợ ngượng ngùng, trực tiếp hỏi: “Đại hiệp thúc thúc, ngươi và mẫu phi của Bùi Kỵ ca ca là bạn ?”
Tiêu Cửu Trúc để ý đến tiểu cô nương lúc nào thêm hai chữ “thúc thúc” cách gọi để rút ngắn cách. Khi thấy ba chữ “bạn ”, lộ vẻ mặt phức tạp.
Trong mắt chợt lóe lên vẻ trân trọng, tiếc nuối, hổ thẹn và cam tâm tình nguyện.
Ánh mắt quá nặng nề, chứa đựng quá nhiều cảm xúc.
Thanh Thanh hiểu lắm điều gì ẩn chứa ánh mắt đó.
Giống như – bỏ lỡ bảo vật quan trọng nhất của ?
Nửa ngày , Thanh Thanh thấy thở dài một tiếng, giọng điệu chua xót gật đầu: “Phải, là bạn của nàng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-149-cau-chuyen-cua-tieu-cuu-truc-va-mau-than-bui-ky.html.]
Người đàn ông ngẩng đầu, vầng trăng tròn bầu trời đêm, suy nghĩ từ lúc nào trôi về mùa đông mười ba năm về .
Mười ba năm , trong một thôn nhỏ ngoại ô kinh thành nước Tống.
Màn đêm mịt mờ, gió lạnh thấu xương, mưa phùn rơi xuống, gió thổi bay tứ phía, chiếc ô giấy dầu căng cũng chỉ để cảnh.
Bạch Nguyệt lấy tay che đầu, vội vàng từ con đường núi gập ghềnh chạy xuống.
Hôm nay là ngày giỗ của cha nàng, Bạch phụ Bạch mẫu an táng cùng sườn núi. Bạch Nguyệt lên núi thắp hương cho cha . Năm nàng mười ba tuổi, cha may ngã xuống vách núi mà chết. Kể từ đó, trong nhà chỉ còn một nàng, dựa một mẫu ba phần đất và sự giúp đỡ của đại thẩm hàng xóm mà cũng tàm tạm sống qua ngày.
Bốn năm trôi qua, Bạch Nguyệt dần trưởng thành thành một đại cô nương. Thiếu nữ mười bảy tuổi thanh thuần động lòng , nhiều trong thôn thấy nàng xinh là cô nhi, luôn công khai hoặc ngấm ngầm ức hiếp, chiếm tiện nghi của nàng.
Đặc biệt là con trai trưởng của thôn trưởng, ỷ cha là thôn trưởng, tính tình bá đạo, nghiện rượu cờ bạc, luôn say rượu chạy đến nhà họ Bạch quấy rối Bạch Nguyệt, khi tỉnh dậy lấy cớ say rượu. Hắn là con trai thôn trưởng, Bạch Nguyệt chỉ là một cô nhi, còn sống tiếp ở trong thôn, đành hao tâm tổn sức mà xoay sở.
May mắn , khi đại thẩm hàng xóm thấy luôn bảo vệ nàng, nàng mới miễn cưỡng an sống qua ngày.
Mèo con Kute
Hôm qua, con trai thôn trưởng đến quấy rối nàng. Bạch Nguyệt trong lòng bất lực tủi , chiều nay lên núi tế bái cha kìm mà quỳ mộ phần lóc kể lể, từ lúc nào quên mất thời gian, cho đến khi mưa thấm ướt mới phát hiện khuya .
Bạch Nguyệt chạy đến chân núi, dù mưa lớn, quần áo vẫn ướt hơn nửa. Vừa định về nhà, đột nhiên ngửi thấy một mùi m.á.u tanh.
Bạch Nguyệt khựng , thấy một trong đống cỏ hỗn độn, m.á.u đỏ tươi ngừng theo nước mưa chảy .
“A!” Bạch Nguyệt kinh hô một tiếng.
Bạch Nguyệt trong lòng chút sợ hãi, nhưng hơn nữa là lo lắng sống chết. Đã trải qua cái c.h.ế.t của cha , Bạch Nguyệt trơ mắt khác c.h.ế.t ngay mắt .
Bạch Nguyệt chần chừ tiến lên, vén đống cỏ , một khuôn mặt đầy m.á.u tươi hiện mắt nàng, rõ diện mạo, thở yếu ớt gần như cảm nhận , còn những vết thương lớn nhỏ, dường như là do kiếm gây .
“A, nhiều m.á.u ! Người , sẽ kẻ thù truy sát chứ?”
Bạch Nguyệt giật một phen, là do giao đấu với khác mà trốn đến thôn của bọn họ. Nếu thật sự kẻ thù truy sát, nàng mà cứu chẳng là tự rước họa ?
Bạch Nguyệt đang do dự nên rời , đàn ông đầy m.á.u tươi đột nhiên mở mắt, đôi mắt đỏ ngầu chút dữ tợn xí.
Người đàn ông mạnh mẽ nắm lấy cánh tay Bạch Nguyệt, m.á.u tươi dính lên Bạch Nguyệt, Bạch Nguyệt sợ đến dám cử động.
“Cứu …”
Nói xong, đàn ông một nữa ngất . Bạch Nguyệt ướt sũng, m.á.u tươi mà sắc mặt trắng bệch.
Qua lâu, Bạch Nguyệt mới khó nhọc kéo đàn ông về nhà. Mưa dần lớn hơn, vết m.á.u đất nhanh chóng rửa trôi sạch sẽ.
…
Tiêu Cửu Trúc hồi tưởng đến đây, trong mắt hiện lên ý nhàn nhạt, dường như đang đắm chìm trong đó.
“Thanh Thanh , đàn ông chính là thúc thúc, Bạch Nguyệt chính là mẫu phi của Bùi Kỵ ca ca đúng ?”
Tiểu cô nương nghiêng đầu sang Bùi Kỵ, tìm kiếm sự xác nhận của .
Bùi Kỵ gật đầu: “Mẫu phi của quả thật tên là .”
Đã đáp án chính xác, Thanh Thanh phấn khích vỗ tay, trong đầu tưởng tượng một trăm lẻ tám câu chuyện tiếp nối về mỹ nhân cứu hùng.