Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 135: Bệnh tật
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:28:28
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Các diều giấy của những khác đều bình thường, bay cao lắm nhưng cũng thuận lợi bay lượn . Thanh Thanh loay hoay một hồi lâu, cuối cùng cũng nắm bí quyết, cuối cùng cũng khiến diều giấy bay lên . "Tứ ca xem, diều giấy của chúng bay lên !"
Diều giấy trôi theo hướng gió thổi, đuôi chim én phía lắc lư như sóng. Tạ Uẩn Văn chằm chằm chiếc diều giấy, khóe miệng nở nụ : "Ừm, diều giấy của chúng bay lên ."
Thanh Thanh nghiêng đầu Tạ Uẩn Văn, thiếu niên dịu dàng, quan trọng nhất là, trong mắt ánh sáng. Hoàn khác so với đầu gặp Tạ Uẩn Văn, khi đó Tạ Uẩn Văn trầm mặc, quật cường, tự ti. Thanh Thanh khẽ tiếng, lời thì thầm khe khẽ tan trong gió: "Chúc cưỡi gió bay cao, bốn bề tự do."
Cái giá của sự quá vui vẻ là bệnh tật. Dù ở Vân Sơn nông trang chơi vui, nhưng trở về cung, ngay đêm đó tiểu đoàn tử phát sốt, cả nóng hổi, khiến Dục Khánh cung vội vàng mời Lý thái y đến. May mắn là vấn đề lớn, chỉ là đêm Yến tiệc Nguyên Đán, tiểu đoàn tử suýt cảm lạnh, khi đó Tử Quyên lập tức nấu canh gừng cho nàng, nên lúc đó phát triển thành phong hàn. hôm nay "chơi điên cuồng" như , vẫn châm ngòi cho ngọn lửa phong hàn.
Tạ Uẩn Xuyên bất đắc dĩ đau lòng, sớm nên đồng ý để tiểu đoàn tử theo cưỡi ngựa trở về khi thả diều giấy. Tiểu đoàn tử ở chân núi Yến Sơn nghiện cưỡi ngựa theo Tạ Uẩn Giai một đoạn đường, lúc trở về thấy còn cưỡi ngựa, liền sức nũng đòi cùng. Cũng trách , nhất thời mềm lòng chịu nổi sự nũng của tiểu đoàn tử, nếu nàng cũng sẽ nhiễm lạnh suốt dọc đường. Cho tiểu đoàn tử uống thuốc, Tử Quyên đắp thêm một chăn, vén kỹ chăn để nàng mồ hôi, cứ thế nàng mơ màng ngủ .
Tiểu đoàn tử ngủ cũng yên, sốt sốt , trời từ đỏ sang đen, vẫn thể hạ sốt. Lý thái y đây là do thể nàng quá yếu, dù vẫn luôn bồi bổ nhưng căn cơ vẫn mỏng manh, mới khỏi bệnh nặng mắc phong hàn, nên mới dẫn đến việc sốt sốt . Không do khó chịu quá lâu nên gặp ác mộng , mới ngủ lâu bắt đầu mê. Cũng là mơ thấy gì, vốn dĩ vì sốt nên tiểu đoàn tử cả trông ủ rũ, giờ thêm một phần đau khổ. Nhíu mày, vẻ mặt tủi , khóe mắt còn rịn hai giọt lệ, thì thầm: "Thanh Thanh đói... Thanh Thanh đừng một ..." Giống như sự yếu ớt và dễ vỡ đêm hôm đó, cực kỳ thiếu cảm giác an .
Tạ Uẩn Xuyên chau mày, lo lắng yên, giúp nàng đắp khăn lạnh lên trán, nhẹ nhàng dùng lòng bàn tay vỗ nhẹ lên nàng qua lớp chăn dày, giọng dịu dàng an ủi. "Đừng sợ, đừng sợ. Ca ca ở đây, ca ca vẫn luôn ở đây." Tiểu đoàn tử dường như thấy tiếng , từ từ yên tĩnh , chỉ là đôi mày vẫn nhíu chặt, hề giãn .
Tử Quyên và Hoàng Oanh đều đau lòng khôn xiết, điều chỉnh nhiệt độ lò sưởi đốt hương an thần, chỉ Thanh Thanh thể ngủ yên hơn. Tử Quyên xong hương mới, chuẩn lấy một bộ y phục sạch sẽ cho Thanh Thanh. Lát nữa mồ hôi, y phục ướt chắc chắn sẽ thoải mái khi ngủ, nên chuẩn để kịp thời y phục cho công chúa. Cầm bộ y phục sạch sẽ mới trở về, trông thấy Thập Tam ở cửa, dường như chuyện bẩm báo. Tử Quyên nhớ đến chuyện của Thải Vân, nghĩ là chắc tiến triển gì . Tử Quyên nghĩ đây là đại sự liên quan đến công chúa, vội vàng nhỏ giọng với Tạ Uẩn Xuyên: "Điện hạ, Thập Tam cầu kiến."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-135-benh-tat.html.]
Tạ Uẩn Xuyên chau mày, chút chần chừ, thực sự yên tâm về Thanh Thanh. Hoàng Oanh : "Điện hạ cứ , đây cũng là công chúa quan tâm, sự việc trọng đại, ở đây nô tỳ và Tử Quyên chăm sóc, Điện hạ cứ yên tâm xử lý công việc." Tử Quyên cũng tiếp lời: "Phải đó Điện hạ, Lý thái y kê toa t.h.u.ố.c an thần, công chúa nhất thời bán hội sẽ tỉnh, Điện hạ cứ yên tâm ." Tạ Uẩn Xuyên suy nghĩ một lát, gật đầu: "Nếu Thanh Thanh gì thoải mái thì mau gọi thái y, sẽ lập tức trở ." Hoàng Oanh và Tử Quyên đồng thanh: "Vâng."
Tạ Uẩn Xuyên sợ tiếng nghị sự kinh động đến tiểu đoàn tử nghỉ ngơi, liền đưa Thập Tam đến tiền điện. Hoàng Oanh và Tử Quyên sợ tiểu đoàn tử gặp ác mộng, liền trật tự và cẩn thận ở bên cạnh trông nom tiểu đoàn tử một lúc, thấy nàng còn nhíu mày, cũng mê nữa mới yên lòng. Hoàng Oanh đồng hồ, sắp đến canh Tý .
Một nhóm trở về cung khi trời tối, buổi chiều cũng ăn tối ở Vân Sơn nông trang. Vốn dĩ định trở về cung mới ăn cơm, tiểu trù phòng ngay cả canh sườn cũng hầm bếp , ai ngờ tiểu đoàn tử đột nhiên phát sốt. Bận rộn cả đêm, tiểu đoàn tử khó chịu ăn gì, uống t.h.u.ố.c xong mới mơ mơ màng màng ngủ . Hoàng Oanh đoán chừng lát nữa nếu nàng tỉnh dậy chắc chắn sẽ đói, liền định tiểu trù phòng hầm một bát canh cải trắng củ cải thanh đạm. "Ta hầm một bát canh thanh đạm cho công chúa để giữ ấm, tránh công chúa tỉnh dậy sẽ đói bụng. Ngươi ở đây trông nom cẩn thận, chuyện gì thì đến gọi ." Tử Quyên đáp: "Vâng, ở đây trông nom."
Mèo con Kute
Hoàng Oanh đóng cửa , trong phòng dần dần chỉ còn tiếng thở nặng nhọc của tiểu đoàn tử. Tử Quyên lấy chiếc khăn ướt trán tiểu đoàn tử xuống, chiếc khăn vốn dĩ lạnh lẽo nhiệt độ nóng bỏng của nàng ấm thấu. Nhanh chóng lau mặt và thể cho nàng, tiện thể một bộ y phục, đặt tiểu đoàn tử trở chăn mới yên tâm. Sau khi một chiếc khăn ướt khác, Tử Quyên liền chiếc ghế bên cạnh, chớp mắt chằm chằm tiểu đoàn tử giường.
Hương an thần trong phòng dần dần bay , dám để Thanh Thanh lạnh nữa, cửa sổ cũng đều đóng , thêm đó than củi trong phòng ấm áp, Tử Quyên mãi cũng chút buồn ngủ. Ngáp một cái, Tử Quyên đổi tư thế, khuỷu tay đặt lên bàn đỡ đầu. Vốn dĩ nghĩ đổi tư thế để tỉnh táo hơn một chút, ngờ tư thế khiến nàng càng mệt mỏi hơn, từ lúc nào ngủ .
Tử Quyên ngủ , tiểu nhân nhi giường liền nhíu mày mở mắt. Thanh Thanh cảm thấy cả nặng trĩu, như ngàn cân đá đè lên . Vị t.h.u.ố.c trong miệng vẫn tan hết, vị t.h.u.ố.c đắng chát đọng đầu lưỡi, nhắc nhở nàng sự thật đang bệnh. Khó chịu quá. Thanh Thanh bất an động đậy hai cái, tỉnh dậy, nhưng thể thực sự quá khó chịu, đầu óc động nhưng thể cho phép, mơ mơ màng màng chìm giấc ngủ sâu.
Cửa sổ kẽo kẹt một tiếng, kéo mở một khe hở. Ánh mắt của A Phúc đột nhiên xuất hiện trong khe hở, nhãn cầu đảo liên tục trong, khi xác định bên trong chỉ một Tử Quyên đang ngủ, liền xổm xuống nhỏ giọng với Bùi Kỵ: "Công tử, thể !" Bùi Kỵ gật đầu, nhẹ nhàng mở nửa cánh cửa sổ, A Phúc xổm xuống đặt tay cầu, chân giẫm lên đó mượn lực của A Phúc nhẹ nhàng nhảy . Gần đây triều đình vốn khá soi mói , đêm khuya xông tẩm cung công chúa, nếu chuyện khác thấy mà đồn ngoài, Bùi Kỵ sẽ xong đời.