Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 131: Chân Tứ ca có thể chữa khỏi không?
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:28:24
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chúng nhân đợi tầm nửa nén nhang, các món ăn dọn đầy đủ. Dưới mỗi món ăn đều đặt một lò than nhỏ, ánh nến cháy leo lét, cần lo món ăn nguội lạnh.
Đầu bếp của Vân Sơn Nông Trang là đại trù gì, mà là mấy vị đại gia, đại nương cùng thôn với Lão Hạc. Chớ xem thường bọn họ như các đầu bếp kinh thành ngự trù trong cung mà chế biến những món ăn tinh xảo, nhưng là nông trang, thì cái mà thưởng thức chính là phong vị thôn dã.
Lòng heo xào lửa mạnh, chân giò kho hầm mềm nhừ, canh nội tạng dê trắng ngần như sữa. Thịt heo xào kiểu nông gia, sườn hấp bột, gà nấu nồi đất, cà tím Ma Bà… Một bàn đầy ắp, là những món ăn gia đình đạm bạc thường nhật.
Tuy lẽ quá chú trọng bày trí tinh xảo, nhưng những món ăn mắt thường thể thấy nóng nghi ngút từ chảo, mang theo hương vị thuần phác mà đậm đà.
Lão Hạc xong tên món ăn cho mấy , : “Nếu các vị điện hạ điều gì ý, thể tùy thời cho lão hủ, lão hủ sẽ lập tức bảo nhà bếp đổi.”
“Ừm! Thay đổi gì chứ, món thơm lừng quá!” Tạ Uẩn Kỳ kìm mà ăn liền mấy miếng lòng heo, cảm giác mềm mượt tan chảy trong miệng, dầu rưới nhiều nhưng hề ngán, trái càng thơm ngon.
Hớp một ngụm canh nội tạng dê , cả đều ấm áp. Trong canh nội tạng dê còn cho thêm một lượng nhỏ thịt dê. Nội tạng hề tanh, thịt dê hề hôi, ngay cả rau củ nguyên liệu phụ trong canh cũng chỉ một chữ — ngon!
Hoàng gia lắm quy củ, nhưng lúc bọn họ đang tư hạ ở bên ngoài, cũng chẳng quy tắc gì. Tạ Uẩn Kỳ chẳng thèm để ý mà ăn đến mức dầu mỡ dính đầy khóe miệng, cơm cũng ăn hết nửa bát. Huynh chớ , y ăn ngon miệng như thật khiến ăn thêm.
Tạ Uẩn Dạng : “Ngũ ưa vị mặn, đoán ngay ngũ sẽ thích món lòng heo , cố ý dặn họ thêm .”
Tạ Uẩn Kỳ giơ ngón cái lên cho : “Thái tử minh!” Lão Hạc thấy Tạ Uẩn Kỳ nãy còn nổi giận ở cửa, giờ phút mùi thơm món ăn cho choáng váng, cũng thở phào nhẹ nhõm một , đến nỗi mặt đầy nếp nhăn.
“Ngon quá nha, Sơ Sơ cũng đến nếm thử nếm thử !” Tạ Uẩn Xuyên sớm giúp tiểu đoàn tử múc một bát canh để nguội. Tiểu đoàn tử vốn đói, nhưng thấy Tạ Uẩn Kỳ ăn như , vô thức cũng cảm thấy đói, liền bưng bát lên uống ực ực.
Vừa đưa miệng, Sơ Sơ ngon đến mức lim dim mắt. “Món canh ngọt ngọt nha, cho đường ? Còn thịt dê cũng ngon quá!”
Tiểu đoàn tử cả mặn lẫn ngọt đều thích, canh mặn canh ngọt đều thích uống. Chỉ là món canh nội tạng dê khi miệng vị mặn, đó nếm một vị ngọt thanh, vô cùng kỳ diệu.
Tạ Uẩn Xuyên khẽ , dùng ngón tay cái lau khóe miệng cho tiểu đoàn tử: “Dê của Vân Sơn Nông Trang mỗi ngày đều ít nhất bốn canh giờ thả rông, lượng vận động đủ, thịt sẽ săn chắc. Canh hầm lâu, khi ăn sẽ độ đàn hồi.”
Lão Hạc tủm tỉm . Tạ Uẩn Văn và Tạ Uẩn Giai thấy món canh nội tạng dê cách giải thích như , cũng uống một bát, đều lộ vẻ mặt kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-131-chan-tu-ca-co-the-chua-khoi-khong.html.]
Sơ Sơ một bát canh đ.á.n.h thức vị giác, bụng bỗng nhiên cảm thấy trống rỗng, bắt đầu ăn uống thỏa thích. Trừ Tạ Uẩn Kỳ, những khác cũng bắt đầu ăn uống từ tốn. Lão Hạc thấy , liền điều mà lui ngoài, để họ một tận hưởng.
Tạ Uẩn Văn uống mấy bát canh, ăn mấy món rau củ thanh đạm, đó đặt tầm mắt lên món lòng heo thơm lừng . Tạ Uẩn Kỳ bên cạnh với món mà ăn sạch hai bát cơm . Tạ Uẩn Kỳ tự thấy đang tuổi lớn, hề cảm thấy no căng, đang định lấy bát cơm thứ ba, thấy Tạ Uẩn Văn chằm chằm lòng heo mà do dự, liền : “Tứ ca, kẹp ? Ta giúp kẹp!”
Tạ Uẩn Kỳ dùng đũa chung kẹp đầy ắp một đũa, Tạ Uẩn Văn liền ngăn : “Ai, … ăn nữa, cứ ăn .”
“Á? Vì , món ngon lắm đó, tứ ca thử xem !” Tạ Uẩn Kỳ thấy trong bát Tạ Uẩn Văn là lá khoai lang, rau cải, dưa chuột, càng kiên quyết ăn: “Tứ ca chỉ ăn rau mà ăn thịt , như , đây đây, ăn một miếng , ngon lắm đó!”
Tạ Uẩn Văn từ chối kịp, món lòng heo đầy dầu mỡ chất đống trong bát của Tạ Uẩn Văn, một đũa đầy ắp che kín hết phần rau xanh vốn trong bát . “Ai.” Tạ Uẩn Văn thôi.
Động tĩnh nhỏ của hai thu hút ánh mắt của những khác. Lần tại bữa tiệc trong cung Tạ Uẩn Dạng phát hiện Tạ Uẩn Văn ăn ít, ăn cũng chỉ ăn những món thanh đạm. Tạ Uẩn Dạng lúc đó chỉ nghĩ là chỉ thích ăn món thanh đạm, nhưng hôm nay thấy Tạ Uẩn Văn thôi, cảm thấy chỉ là chuyện đơn giản như .
Trừ Tạ Uẩn Kỳ vốn tính vô tư, những khác tự nhiên cũng thể sự tự nhiên của Tạ Uẩn Văn. Tạ Uẩn Giai bao năm nay giao tiếp với vị tứ đến nay còn bằng một nửa thời gian giao tiếp với Sơ Sơ, nàng căn bản nên mở lời giao tiếp với thế nào. Huống hồ theo tính cách của Tạ Uẩn Giai, vốn dĩ nàng cũng lười quan tâm khác, nhưng lẽ do khí hôm nay của quá đỗi , khiến nàng cũng mềm lòng, nảy sinh chút quan tâm.
Tạ Uẩn Dạng và Tạ Uẩn Xuyên , trong mắt sự lo lắng, do dự nên hỏi tiếp . Tạ Uẩn Văn lòng nhạy cảm, lời lẽ suy tính kỹ càng.
Tạ Uẩn Kỳ cứ kẹp lòng heo xuống, Tạ Uẩn Văn ăn cũng mà ăn cũng xong, Tạ Uẩn Kỳ còn hỏi: “Tứ ca ăn , đủ nhiều , kẹp thêm cho chút nữa!”
Sơ Sơ đỡ trán, ngũ hoàng đoán đúng, đừng đoán nữa! Lúc , vẫn Sơ Sơ tay.
Mèo con Kute
Bên Sơ Sơ chính là Tạ Uẩn Kỳ, còn Tạ Uẩn Văn thì ở bên của Tạ Uẩn Kỳ. Sơ Sơ tiên ngăn động tác của Tạ Uẩn Kỳ, đó nghiêng về phía , để ngăn cách Tạ Uẩn Kỳ mà chuyện với Tạ Uẩn Văn.
“Tứ ca ca, Sơ Sơ đây hỏi , chân của thái y còn phương pháp chữa trị nào ?” Món lòng heo , Tạ Uẩn Văn rõ ràng là ăn, khi cân nhắc trong lòng mới chọn ăn. Sơ Sơ nghĩ tới nghĩ lui, điều duy nhất khiến Tạ Uẩn Văn do dự quyết, lẽ chính là thể của . Khi bệnh sẽ nhiều món kiêng khem, nhất nên ăn thức ăn thanh đạm. Cho nên khó để đoán rằng, Tạ Uẩn Văn là vì chứng bệnh ở chân của nên đành từ bỏ món lòng heo xào lửa lớn nhiều dầu nhiều muối .
Sơ Sơ hỏi thẳng thừng, mấy đều kinh ngạc một chút, Tạ Uẩn Kỳ càng sững sờ, ngờ việc Tạ Uẩn Văn ăn lòng heo liên quan đến điều . Hơn nữa hỏi như , liệu tổn thương tâm can tứ ca ?
Tạ Uẩn Kỳ vốn tính hoạt bát, vô tư, giờ đũa cũng cầm nữa, thở cũng chậm , chậm rãi ngay ngắn, cẩn thận dùng khóe mắt liếc phản ứng của Tạ Uẩn Văn, trong lòng tính toán lát nữa nếu Tạ Uẩn Văn vì lời của Sơ Sơ mà cảm xúc đau buồn, tổn thương, hoặc tức giận với Sơ Sơ, y lập tức lao đến an ủi .
Những khác cũng trở nên yên tĩnh, giờ phút , những thôi chuyển từ Tạ Uẩn Văn sang bọn họ. Sơ Sơ mặc dù cũng cảm thấy hỏi phần trực tiếp, nhưng vài chuyện, đương nhiên cứ trực tiếp một chút sẽ hơn.