Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 106: Tiểu Hắc của ta đau chết đi được
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:25:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Biểu cảm của tiểu đoàn tử vô cùng đặc sắc, khi thì nhíu mày, khi thì bật . Đến cuối cùng còn bật dậy, vẻ mặt kiên định nắm chặt nắm đ.ấ.m nhỏ, tự cổ vũ, khiến Dung Quý phi và Tạ Uẩn Xuyên đều nhịn .
Tạ Uẩn Xuyên trêu chọc nàng: “Nghĩ điều gì ?”
Thanh Thanh duyên: “Thanh Thanh đang nghĩ, mấy hôm nữa là thể cùng các ca ca ngoài chơi , vui vẻ quá, mong chờ quá !”
Thanh Thanh là chuyện hẹn , gọi cả Tạ Uẩn Dạng, để và Tạ Uẩn Xuyên dẫn Thanh Thanh và Tạ Uẩn Kỳ cùng một chuyến nữa đến nông trang Vân Sơn chân núi Yến Sơn của Dung gia.
Dung Quý phi vẫn chuyện , liền kinh ngạc: “Đi chơi, ?”
Tạ Uẩn Xuyên: “Nông trang Vân Sơn chân núi Yến Sơn, đây , cùng Thái tử đưa Thanh Thanh và Ngũ hoàng một chuyến nữa.”
“À, chính là nơi mà ngươi và Thái tử vẫn thường lui tới đó .”
“Vâng.”
Dung Quý phi gật đầu, nàng quả thực lo Thanh Thanh ngoài sẽ gặp nguy hiểm, dù nàng còn quá nhỏ, cộng thêm cái tính cách hoạt bát của Tạ Uẩn Kỳ, Dung Quý phi thật sự sợ họ xảy chuyện. tiểu đoàn tử vẻ mặt đầy mong chờ, hiển nhiên là nghĩ đến lâu , Dung Quý phi đành lòng lời từ chối.
Thanh Thanh đôi mắt ngập tràn mong đợi nàng, còn một chút lo lắng sợ nàng sẽ cho .
Mèo con Kute
Dung Quý phi bất đắc dĩ mỉm , nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng: “Ca ca con đồng ý , lẽ nào mẫu phi thể để ca ca con trở thành thất tín ư?”
Thanh Thanh kích động nhào lòng Dung Quý phi: “Oa, cảm ơn mẫu phi, Thanh Thanh nhất định sẽ chạy lung tung , nhất định sẽ bám chặt theo ca ca!”
Dung Quý phi bật , thuận thế ôm lấy nàng, để Thanh Thanh dựa , hỏi Tạ Uẩn Xuyên: “Thái tử cũng đồng ý ư?”
Tạ Uẩn Xuyên gật đầu: “Vâng.”
Dung Quý phi cũng gật đầu, nghĩ đến điều gì, thở dài một tiếng thành lời: “Thái tử tính tình ôn hòa, thích tranh đấu, nhưng Hoàng hậu trái ngược với , cho phép xao nhãng, cũng cho phép việc gì khác. Thái tử nhường nhịn, nhưng Hoàng hậu lùi bước, hai con thường xuyên sinh hiềm khích.”
Dung Quý phi tuy hòa hợp với Hoàng hậu, nhưng điều đó nghĩa là nàng thích Thái tử. Vả cùng là , nàng hiểu mong con cái thành rồng của Hoàng hậu, nhưng đồng tình với cách của bà.
Hoàng hậu thích Dung Quý phi, nhưng trớ trêu con trai bà cùng con trai của Dung Quý phi hữu cung, quan hệ .
Thanh Thanh tò mò: “Mẫu phi, vì Thái tử ca ca rõ ràng thích cách của Hoàng hậu nương nương, nhưng với Hoàng hậu nương nương ạ?”
Dung Quý phi trầm mặc một lát, nhất thời nên thế nào. Thanh Thanh còn nhỏ, nàng thực sự Thanh Thanh quá sớm đến những chuyện đó.
Cung nữ bưng chậu nước lên, Tạ Uẩn Xuyên bế Thanh Thanh qua, giúp nàng rửa tay, : “Còn nhớ Tam hoàng mà ca ca kể cho ?”
Thanh Thanh hồi tưởng một chút: “Nhớ ạ, Tam hoàng bệnh, về trời từ lâu .”
“Hoàng hậu mất Tam , Thái tử ca ca con trong lòng mẫu đau khổ, nên vẫn luôn âm thầm nhẫn nhịn.”
Tạ Uẩn Xuyên cũng giải thích nhiều với nàng, chỉ một câu ngắn gọn. Thanh Thanh tựa hồ hiểu mà hiểu, thấy hai đều thêm, cũng ngoan ngoãn tiếp tục hỏi nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-106-tieu-hac-cua-ta-dau-chet-di-duoc.html.]
Sau khi dùng xong bữa khuya ở Cẩm Tú cung, trở về Dục Khánh cung thì gần đến giờ Tý , chỉ còn kém mười lăm phút. Thanh Thanh mệt mỏi cả ngày, lúc Tử Quyên giúp nàng rửa mặt lim dim nhắm mắt .
Mãi mới chiếc giường mềm mại và ấm áp, Thanh Thanh thấy một trận tiếng sột soạt truyền đến. Tử Quyên tắt nến, thấy tiếng động , châm một cây nến khác cầm tay, dò tìm theo hướng phát âm thanh.
Thanh Thanh buồn ngủ nhắm mắt hỏi: “Tử Quyên tỷ tỷ, chuyện gì ?”
Nhìn nửa ngày cũng thấy gì, tiếng động vẫn ngừng, Tử Quyên chút căng thẳng, vội vàng gọi Viêm Hổ: “Viêm Hổ, ngươi mau đến xem, ở đây thứ gì đó ?”
Viêm Hổ đang ườn bên lò sưởi, thoải mái đến mức sắp ngủ gật, nhanh chậm dậy, đến Tử Quyên một lúc, nhấc móng vuốt gạt cái hộp nhỏ đặt cạnh giường sang một bên. Ngay giây phút cái hộp gạt , một cục đen sì liền vọt , loạng choạng xoay mấy vòng "bịch" một tiếng đ.â.m tường, Tử Quyên giật thốt lên: “A!”
Tiếng kêu Thanh Thanh tỉnh hẳn, trong cơn mê ngủ giật bật dậy: “Có chuyện gì , chuyện gì !”
Tiểu Hắc ôm đầu, đau đớn kêu lớn: “A a a, đau c.h.ế.t tiểu Hắc !”
Viêm Hổ nên lời, đặt cái hộp nhỏ dựa bên cạnh, một tiếng: “Ngu ngốc.”
Tiểu Hắc tức giận đến tím mặt: “Ngươi còn ! Nếu cái hang của bịt kín, lẽ nào loay hoay trong đó lâu như để cố gắng húc tung nó ư! Ngươi đến cũng chẳng báo một tiếng, vẫn đang húc đây , hại bay phóc ngoài. Kẻ nào to gan , dám bịt cái hang chuột của !”
Tiểu Hắc hùng hổ chỉ trích nó, Viêm Hổ ngáp một cái, lười biếng về bên lò sưởi tiếp tục ngủ, Tiểu Hắc tức đến nửa sống nửa chết.
Tử Quyên lúc mới rõ là Tiểu Hắc, lòng còn sợ hãi vỗ vỗ ngực, vội vàng với Thanh Thanh đang nhảy xuống giường: “Công chúa, là Tiểu Hắc đó ạ. Chắc là hôm nay cung nhân dọn dẹp vô ý quên mất, cái hộp chặn kín hang của Tiểu Hắc , Tiểu Hắc , cứ ở trong hang húc hộp đó.”
Thanh Thanh mắt lim dim, nghĩ đến cảnh Tiểu Hắc húc hộp trong hang, bật . “Tiểu Hắc ngươi chứ, ha ha ha.”
Tiểu Hắc bực bội: “Ta thấy ngươi đang đấy!”
Tiểu Hắc đến tìm Thanh Thanh, chắc chắn chuyện , Tử Quyên liền đốt thêm mấy cây nến, đặt một cây lên bàn.
Đêm lạnh lẽo thấu xương, Tử Quyên đang định lấy áo khoác cho Thanh Thanh thì tiếng Xuân Hoa ở cửa. “Công chúa, công chúa? Tử Quyên tỷ tỷ, chuyện gì , công chúa chứ?”
Xuân Hoa và Thu Nguyệt luân phiên canh gác trong sân mỗi tối. Vừa nãy động tĩnh lớn, tiếng kêu của Tử Quyên truyền ngoài, Xuân Hoa yên tâm nên đến hỏi. Tử Quyên vội vàng mở cửa, giải thích vài câu cho Xuân Hoa, Xuân Hoa mới yên lòng.
Tiểu đoàn tử cảm thấy lạnh, nhưng chiếc áo bông lớn của cô bé treo giá, cô bé với tới . Thanh Thanh đành lấy tạm chiếc áo choàng đặt ghế mềm khoác , nhưng bên trong cô bé chỉ mặc một chiếc yếm mỏng manh. Chỉ một lát , cô bé cái lạnh ban đêm tấn công, run rẩy hắt một cái.
“A, công chúa!”
Tử Quyên vội vàng lấy áo bông mặc cho cô bé, hâm nóng lò sưởi tay. Sau khi đưa lò sưởi tay cho Thanh Thanh, nàng khẽ gọi Viêm Hổ đến cạnh Thanh Thanh, dịch lò sưởi đặt cạnh cô bé.
Thanh Thanh thấy vẻ mặt Tử Quyên đầy áy náy, vội : “Ta Tử Quyên, là gió thổi một cái là ngã , chỉ là hắt một cái thôi mà.”
”Không công chúa, thể yếu ớt, cái lạnh thấu xương, dễ bệnh. Nô tỳ giờ nấu một chén canh gừng cho . Công chúa cứ chuyện với Tiểu Hắc , đợi chuyện xong là thể uống .”
Thanh Thanh tay ôm lò sưởi tay, duỗi đôi chân nhỏ lên phía lò sưởi, ngoan ngoãn đáp: “Vâng, Thanh Thanh sẽ ngoan ngoãn đây sưởi ấm.”