Thành Phố Âm Dương - 99: Tự Kích Động
Cập nhật lúc: 2025-03-27 23:09:56
Lượt xem: 0
Đêm xuống, trong phòng Thời Na, một camera đặc biệt nhỏ được đặt trên bàn học, ống kính hướng thẳng về phía giường.
Lúc này, Thời Na và Lưu Cầm đã nằm lên giường.
Trên tủ đầu giường đặt một chiếc hộp gỗ đóng kín, bên trong chính là chiếc khẩu cầm.
"Lưu Cầm, đừng lo, cứ ngủ như bình thường thôi."
Thời Na khẽ an ủi, rồi nhẹ nhàng nhắm mắt.
"Ừm."
Lưu Cầm đáp lại, cũng từ từ khép mắt.
Nhưng không biết vì căng thẳng hay do thay đổi môi trường ngủ, trong suốt thời gian dài sau đó, Lưu Cầm vẫn tỉnh táo.
Mãi đến lúc bình minh ló dạng, cô mới chìm vào giấc ngủ.
Khi trời sáng hẳn, Thời Na thức dậy thì mọi thứ vẫn nguyên vẹn. Cô không tin, liền kiểm tra điện thoại đặc biệt do Lục Ngô đưa, đang kết nối với camera.
Nhưng ngoài cảnh Lưu Cầm trằn trọc không ngủ được, không có gì bất thường xảy ra.
Thời Na không biết giải thích thế nào. Phải chăng do sự hiện diện của cô - một Phong Ấn Giả? Hay vì bản thân Lưu Cầm ngủ không ngon?
Đêm tiếp theo, Lưu Cầm ngủ trên giường nhà mình, camera đặc biệt vẫn bố trí như cũ, chiếc hộp gỗ lại được đặt trong ngăn kéo.
Còn Thời Na, tại nhà riêng, chăm chú theo dõi qua điện thoại.
Có lẽ do đêm trước không ngủ ngon, lần này nằm trên gối quen thuộc, Lưu Cầm nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Tiếng thở đều đặn vang lên từ điện thoại, Thời Na tập trung theo dõi, không dám chợp mắt.
Thời gian trôi qua, đến đúng 12 giờ đêm. Là học sinh, Thời Na thường ngủ sớm, nhưng nhìn Lưu Cầm ngủ say như chết, cô cố gắng chống lại cơn buồn ngủ, kiên quyết không ngủ.
Có lúc suýt ngủ gục, cô tự véo vào đùi để tỉnh táo.
Thời gian trôi chậm rãi, hình ảnh tĩnh lặng trên màn hình khiến Thời Na càng thêm buồn ngủ, đầu gật gù. Đúng lúc sắp ngủ hẳn, bỗng nhiên, tiếng khẩu cầm vang lên từ điện thoại.
Đó là một giai điệu đồng quê vui tươi.
Âm thanh trong trẻo, vang xa, mang sức xuyên thấu kỳ lạ, giữa đêm khuya nghe càng thấm sâu vào tâm hồn, như đưa người ta vào một bức tranh sống động.
Con đường làng nhỏ, chú bé chăn trâu thổi khẩu cầm, xung quanh là cánh đồng xanh mướt tĩnh lặng như tranh vẽ, khói bếp tỏa lên phía chân trời, khung cảnh đồng quê hiện ra trọn vẹn.
Âm nhạc họa nên tranh, khiến lòng người thanh thản lạ thường.
Ngay cả Thời Na cũng đắm chìm, quên mất việc quan sát màn hình điện thoại.
Khi tiếng khẩu cầm dứt, khung cảnh yên bình trong tâm trí cũng tan biến.
Thời Na giật mình nhìn lại điện thoại, thấy Lưu Cầm vẫn ngủ yên, như chưa từng nghe thấy giai điệu ấy.
Ánh mắt chuyển sang ngăn kéo đựng khẩu cầm, thì thấy ngăn kéo đã mở toang, bên trong trống rỗng. Nhìn lên bàn, chiếc khẩu cầm nằm đó, màu sắc cũ kỹ lặng lẽ kể về dấu vết thời gian.
Thời Na hoảng hốt, lập tức tua lại đoạn video.
Nhưng quỷ dị thay, mỗi khi tiếng khẩu cầm vang lên từ điện thoại, cô lại bị cuốn vào âm thanh không thể thoát ra.
Mãi đến khi tiếng nhạc dừng, cô mới tỉnh lại.
Trán Thời Na lấm tấm mồ hôi lạnh. Cô không ngờ đoạn ghi âm từ điện thoại đặc biệt lại có thể mang theo sự quỷ dị như vậy.
Nhưng có lẽ không phải do điện thoại, mà chính bản thân tiếng khẩu cầm mới là thứ kỳ lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thanh-pho-am-duong/99-tu-kich-dong.html.]
Nghĩ vậy, Thời Na tắt hết âm thanh điện thoại, rồi mới tua video.
Hình ảnh gần như bất động, Thời Na tua lùi khá lâu, đến đoạn 1 giờ sáng, ngăn kéo bất ngờ chuyển động.
Như có bàn tay vô hình đang kéo ngăn kéo từ từ, đến khi đủ chỗ lấy chiếc hộp gỗ ra thì dừng lại.
Chiếc hộp không khóa, tự mở ra trong ngăn kéo, rồi chiếc khẩu cầm bằng kim loại, màu sắc phai nhạt nhưng mang ý nghĩa tốt lành, từ từ bay lên.
Nó dừng lại ở độ cao nhất định.
Trong không khí như có bàn tay vô hình đang cầm nó.
Thời Na lập tức nhấn tạm dừng, lấy tai nghe ra cắm vào. Cô quyết định nghe thử xem tiếng nhạc có phải bắt đầu từ đây không.
Dùng tai nghe là để chỉ nghe một chút rồi bỏ ra, tránh bị cuốn vào mà bỏ lỡ việc chính.
Thời Na cầm một bên tai nghe, để cách xa tai một khoảng, tay kia nhấn phát.
Hình ảnh chuyển động, tiếng khẩu cầm vang lên xuyên thấu.
Thời Na giật b.ắ.n người, tai nghe rơi xuống, âm thanh biến mất trong chốc lát.
Lần này thời gian quá ngắn, cô không bị cuốn vào, nhưng tim đập thình thịch không yên.
Việc thử nghiệm kiểu này quả thực khiến người ta sợ hãi.
Dù vậy, kết quả đúng như dự đoán, khiến Thời Na thở phào nhẹ nhõm.
Một tay cầm tai nghe, tay kia lơ lửng trên màn hình, Thời Na chăm chú nhìn chiếc khẩu cầm đung đưa theo giai điệu.
Cảnh tượng này khiến cô rùng mình, như thể ai đó đã xóa phông, chỉ để lại mỗi chiếc khẩu cầm.
Nhưng thực tế, chỉ có chiếc khẩu cầm tự chơi nhạc một mình.
Theo cảm nhận trước đó của Thời Na, ngoài việc dùng âm thanh vẽ nên bức tranh sống động, dường như không có gì quỷ dị xảy ra.
Nhưng không biết chiếc khẩu cầm này chỉ chơi mỗi bản nhạc đồng quê này, hay nếu được người phù hợp sử dụng, có thể dùng nó để chơi khúc nhạc sát nhân, lấy âm thanh g.i.ế.c người?
Nghĩ đến đây, sắc mặt Thời Na biến đổi, lo lắng cho bạn mình.
Không biết chiếc khẩu cầm này sẽ gây dị thường với bất kỳ ai, hay chỉ nhận Lưu Cầm làm chủ, như nhiều quỷ vật chọn vật chủ vậy.
Tiếng nhạc kết thúc, khẩu cầm tự bay về bàn, nằm im lìm.
Trên giường, Lưu Cầm vẫn ngủ say.
Thời Na tua nhanh phần còn lại của video, thấy không có gì bất thường, mới thở phào.
May mà sau khi tự kích động xong, khẩu cầm không làm hại Lưu Cầm.
Việc cần làm bây giờ là xác định xem chiếc khẩu cầm có phải quỷ vật không, hoặc đã chọn Lưu Cầm làm chủ hay chưa.
Cách làm cũng đơn giản: nhờ các "đại thần" trong Tiểu Đội Đốt Nến giúp thử nghiệm.
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
Sáng hôm sau, Thời Na kể lại phát hiện đêm qua cho mọi người.
Tất cả đều đồng ý tham gia thử nghiệm không nguy hiểm này.
Đương nhiên, theo ý Thời Na, người thử đầu tiên phải là cô, nhưng bị Lục Ngô giành mất.
Dù Thời Na đã thử nghiệm với Lưu Cầm, nhưng những người khác chưa từng tiếp xúc với khẩu cầm, như bảo vệ hay tiểu Trương, nếu xảy ra chuyện gì sẽ khó ứng cứu kịp.
Trong mắt họ, Thời Na vẫn là một cô bé, cộng thêm dạo này không có sự kiện quỷ dị nào, nên Lục Ngô tự nguyện nhận lấy việc này.