Người tới là Khởi Mộc thần quân.
Tống Anh vẫn giống như , nên khoản đãi thì khoản đãi, trông cực kỳ thiện.
Nhìn thấy Tống Anh, Khởi Mộc thần quân hoảng hốt, đó hổ : "Lần ... chắc chắn ít yêu thú.
Ta lén điều tra , mắt phát hiện ai giấu giếm yêu thú..."
Tống Anh kiểm kê qua một , quả thực chênh lệch mấy.
Muốn chính xác đến từng con yêu thú thì e rằng . Số lượng mắt gần đủ hết.
Mặc dù còn dư mấy con thì cũng sẽ đưa về.
Bây giờ chỉ cần hầu hết yêu thú đều trở về nhà, còn khống chế là đủ .
"Vẫn là Khởi Mộc thần quân đáng tin hơn nhiều.
Vị thần quân tới đây dối, thật sự khiến thất vọng." Tống Anh tủm tỉm.
Khởi Mộc nheo mắt.
Tới ! Biểu tình quen thuộc tới !
Mặc dù dung mạo của nàng giống năm đó, nhưng dáng vẻ quái gở đúng thật là một chút cũng hề đổi!
Khởi Mộc thần quân li.ếm li.ếm môi, hổ, trái , : "Sao Thương Vi thần quân... ở đây?"
"Hắn? Hình như gần đây việc gì đó bận rộn." Tống Anh thuận miệng đáp.
Khởi Mộc thần quân cau mày. Quả nhiên là thế.
Chắc hẳn Thương Vi đang trốn chế tạo Toái Không chùy .
Một nữa Tống Anh, ánh mắt mang theo mấy phần thương xót.
Khởi Mộc ly rượu mắt, thở dài uống một cạn sạch.
Một lát , mới hỏi: "Ngươi... Vì thích Thương Vi chứ?"
Thương Vi đủ thú vị, tuy rằng Phạn U cũng , nhưng năm đó, y quả thực khá hấp dẫn, kiêu ngạo, đường hoàng, ít nữ tiên đều thích y.
Thương Vi giống như một ông lão, tử khí âm u.
Tống Anh ngạc nhiên : "Chỉ là thuận mắt thôi. Chuyện còn cần lý do ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-952.html.]
Phải, Thương Vi đúng là trầm lặng, nhiều lời.
bất kể là năm đó bây giờ thì ở bên cạnh nàng vẫn luôn là .
Như còn đủ ?
Đương nhiên, con nàng khá lạnh nhạt.
Nàng thể yêu Thương Vi đến c.h.ế.t sống , nhiều nhất chỉ đối xử với khác với khác một chút mà thôi.
Ở Nhân giới, lúc sắp chết, nàng từng hỏi .
Hỏi hối hận , suốt một đời đó, vẫn luôn ở bên cạnh nàng, hề khác, thậm chí còn che giấu hết bộ hào quang của .
Thậm chí, nàng cũng từng thẳng, lẽ do trời sinh tim gan nên cho dù trả giá tất cả thì nàng cũng sinh quá nhiều tình yêu.
khi đó, rằng, tất cả những gì đều là theo bản chứ để giành trái tim của nàng.
Sinh mệnh dài lâu, khó tránh khỏi nhàm chán. Có ở bên quả thực tệ.
Nếu là , trong lòng nàng thể tin tưởng, cũng kháng cự.
Như thế là đủ .
Trong lòng Khởi Mộc thần quân nghẹn một bụng lửa: "Mắt của ngươi vẫn giống hệt năm đó! là chẳng gì!"
"???" Tống Anh cau mày.
Tiểu tử bốc đồng đúng ?
"Khởi Mộc thần quân, đừng là ngươi vẫn nhớ mãi quên bản tôn đấy nhé? Hang rắn năm đó buồn tẻ quá ? Khiến ngươi lành sẹo nên quên đau ?" Tống Anh .
"Ngươi bậy gì đó? Ta đường đường là Thần quân, chung tình với Yêu Đế?! Chuyện năm đó chỉ là ngoài ý .
Số tiểu tiên tử mà bổn quân từng theo đuổi mấy năm nay nhiều đếm xuể, ngươi chỉ là một trong đó mà thôi, liên quan đến phận của ngươi!" Khởi Mộc thần quân lập tức phản bác.
Nói xong, nghĩ tới chuyện đó, cảm thấy đau đầu.
Thật là đáng giận!
"Chúc Huỳnh." Khởi Mộc thần quân đột nhiên gọi một tiếng, "Ngươi... Ngươi cẩn thận Thương Vi."
"???"Tống Anh ngây ngốc, "Vì ?"
Khởi Mộc thần quân khó mở miệng: "Tóm ... Thương Vi lương thiện như ngươi nghĩ , cũng thật lòng với ngươi.
Nếu ngươi giống như năm đó thì nhất hãy đề phòng một chút."