Tống Anh còn kịp xem thú vật trong rừng.
Giờ phút , khi Phạn U , Thương Vi thẳng:
"Hoặc là giao Thử Viêm , hoặc là bữa tiệc, bổn quân xông động phủ của ngươi, tự đưa Thử Viêm .
Tự ngươi chọn ."
"Sư hà tất hùng hổ doạ như thế? Ta năm đó ngươi và Thử Viêm cũng xem như chút giao tình, nhưng yêu là yêu, thần là thần.
Yêu nghiệt xứng bằng hữu với thần?" Phạn U .
"Xem ngươi chọn vế , cũng thôi." Thương Vi cũng cãi cọ.
Phạn U im lặng trong chốc lát, đó nở nụ âm hiểm: "Sư , ngươi vẫn luôn tự cho là đúng nhỉ.
Ngươi cứu vớt Thử Viêm, cũng nên xem thử Thử Viêm bằng lòng đúng ? Hắn vật cưỡi của , ăn ngon uống , địa vị cũng xem như tôn quý. Ta bao giờ bạc đãi chút nào ?"
Ánh mắt của Thương Vi trầm xuống.
Thử Viêm đầu thập đại Yêu Vương, tính cách bướng bỉnh, lòng tự trọng cực mạnh.
Lúc Yêu Vương, ngoại trừ để Yêu Đế cưỡi mấy ở bên ngoài thì bất cứ thần tiên yêu quái nào khác đều từng đến gần !
Bây giờ, mà Phạn U bao giờ bạc đãi Thử Viêm.
"Ha ha." Tống Anh khẽ một tiếng, "Phu quân, lời mà vị thần quân thật ý tứ.
Nếu để chính Thử Viêm tự chọn thì vì thả Thử Viêm ? Đối phương thì chọn ? Dựa miệng của vị thần quân ? Chẳng lẽ y là cái lưỡi hóa thành thần tiên? Thật chuyện."
Tống Anh dứt lời, khắp nơi đều yên tĩnh.
"Làm càn!" Đột nhiên một nữ tiên bật dậy, hoa y tung bay. Nàng bay lên, tung tiên lực thẳng Tống Anh.
Tống Anh kịp thời tránh , ôm lấy cánh tay Thương Vi, bằng ánh mắt trông mong: "Phu quân, sợ." "..." Thương Vi nheo mắt, đánh ngược tiên lực trở về.
Nữ tiên lập tức nện xuống đất, sắc mặt tái xanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-929.html.]
"Thương Vi thần quân, nữ nhân ti tiện dám càn quấy như mặt Phạn U thần quân, thể dung túng như thế!? Chẳng lẽ tình cảm giữa sư còn bằng một nữ tử con ?!" Nữ tiên vội vàng hô lên.
"Cảm ơn ngươi nhắc nhở bổn quân.
Năm đó, khi sư tôn về cõi tiên từng dặn dò bổn quân chiếu cố sư , nếu sư sai thì cứ việc khiển trách.
Bây giờ bổn quân nghĩ đến lời , lời vẫn còn văng vẳng bên tai."
Thương Vi chậm rãi mở miệng: "Phạn U, ngươi sai chuyện gì, cần bổn quân nhiều lời đúng ? Tuy rằng bây giờ trễ, nhưng vẫn hơn việc tiếp tục để ngươi khi sư diệt tổ. Hôm nay, bổn quân sư phụ đuổi ngươi khỏi sư môn.
Từ đây về , ngươi tự xưng là đồ của Phác Ảnh Thiên tôn nữa."
"Còn nữa, A Anh là thê tử của bổn quân nên lời và hành động của nàng đều thể đại diện cho ý của bổn quân." Thương Vi tiếp.
Nữ tiên gây chuyện là ai, quen . Nếu sẽ chỉ thẳng tên họ trách mắng mấy câu. Tống Anh nghiêm túc gật đầu.
"Ngươi gọi nàng là A Anh?" Phạn U đột nhiên to, "Nữ tử phàm giới mà cũng xứng với nàng ?!"
Tống Anh trợn to mắt: "Chúng đang tới Thử Viêm, bớt kéo những chuyện khác .
Thẳng thắn một chút, phu quân Thử Viêm.
Hoặc là ngươi để Thử Viêm ngoài, tự lựa chọn, hoặc là lát nữa phu quân nhà sẽ đại chiến một trận với ngươi."
Dù thì hai cũng là đồng môn, năng lực chênh lệch lắm.
nếu hai đại thần từ thời thượng cổ đánh thì sẽ là vấn đề lớn.
"Được thôi.Nếu ngươi nhất quyết tự rước lấy nhục thì bổn quân sẽ chiều theo ý ngươi." Phạn U xong, lấy túi thú trong n.g.ự.c .
Chỉ trong chớp mắt, giữa sân xuất hiện một con thú khổng lồ. Khởi Mộc thần quân đau đầu.
Hôm nay chính là ngày lành mà Tinh Vân Quyển của xuất thế, hai chuyện gì ? Sao càn ở địa bàn của chứ?!