Tống Anh quá quen thuộc với nước cờ .
Người ở bên tới, nàng lập tức ném gian, để lối thoát nào.
Còn về bảo bối.
Tống Anh hạt châu lơ lửng giữa trung, lập tức đưa tay bóp nát nó.
Trong hai tháng ở kinh thành, nàng hề nhàn rỗi, gần như suốt ngày suốt đêm đều ở trong gian tu luyện.
Nàng mơ hồ cảm thấy bao lâu nữa, chuyện phong ấn yêu lực thể bài xích ở bên ngoài nữa.
Tham gia hôn lễ của Tống Tuân xong, Tống Anh, Hoắc Triệu Uyên và những khác của Tống gia cùng trở về thành Dung.
Lập tức đưa Hoắc Lâm tới Hoắc phủ ở huyện Lễ. Nói với bên ngoài là một nhà ba .
Giữa đêm khuya, Tống Anh ở trong gian, vầng trăng bạc vẫn luôn treo trời, liên tục tỏa linh khí cuồn cuộn.
Tống Anh chỉ cảm thấy luồng sáng màu bạc trong cơ thể thấm từng chút, từng chút một.
Trong đầu nàng chậm rãi hiện lên nhiều hình ảnh xa lạ quen thuộc.
...
Trong đó, một thời gian nàng là rồng, rong ruổi khắp Yêu giới.
Một ngày nọ, nàng bay qua biển cả, chạy tới địa bàn của Thần giới, loáng thoáng thấy hai vị thần tiên đang luận bàn với núi Phác Ảnh.
Hai thật sự ưu tú, một nghiêm túc, thận trọng, nhiễm bụi trần, một nhướng mày, ngông nghênh.
Đáng thương rồng của nàng mấy phần háo sắc, cho nên khi thấy hai nam nhân tuấn tú như , nàng thật sự thèm nhỏ dãi.
Nước miếng của nàng rơi đầy xuống đất.
Hai vị thần tiên đang đánh chợt ngừng , lau nước miếng rồng mặt nàng bằng vẻ mặt khiếp sợ.
Nàng cảm thấy vô cùng mất mặt, xoay một vòng trời hạ xuống.
Diện mạo của nàng vốn tùy ý mà biến hóa, những năm đó, Yêu tộc thịnh hành dáng vẻ thanh thuần nên diện mạo của nàng cũng giống như một tiểu cô nương đáng yêu, trông cực kỳ vô hại.
"Ta thấy hai các ngươi đánh vô cùng vất vả nên tặng các ngươi một ít thuốc .
Thế nào? Nước miếng rồng thể tăng cường tu vi đấy..." Nàng mặt dày .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-921.html.]
Sắc mặt của hai đều lắm.
"Ngươi là ai mà dám xông núi Phác Ảnh!" Vị thần tiên trông nóng nảy hơn về phía nàng, quát lên.
Ra ngoài thì nên thật đại danh, huống chi, đại danh của nàng giống như sấm rền bên tai.
Nàng đảo mắt, thấy nam nhân đằng đeo hồng tuệ* bên hông thì : "Gọi là A Anh là ."
* Hồng tuệ: tua rua màu đỏ
Anh và Huỳnh lên khác gì mấy*, cũng tính là lừa gạt khác.
* Anh yīng và Huỳnh yíng phát âm gần giống Đối phương vẫn vui.
Nhất là nóng nảy , thậm chí còn lập tức lao đến đánh nàng.
Trận đó đánh đến khi trời đất tối tăm... Không, chính xác mà là đối phương tối tăm mặt mày.
Nàng vốn là Yêu Đế, trời sinh mạnh mẽ, còn mang rồng, thần tiên thế nào thể đánh nên nàng thắng vô cùng dễ dàng.
hai cũng khá thú vị.
Trong trí nhớ, đó nàng và hai chơi đùa vui.
Cùng uống rượu, cùng nghịch kiếm, nhưng tính cách của Phạn U rực rỡ như ánh mặt trời nên với nàng hơn, còn Thương Vi thì bằng, suốt ngày im lặng như cái hồ lô, hỏi gì thì đáp nấy chứ nhiều lời.
Vì , nhiều lúc, nàng và Phạn U chuyện trò vui vẻ với , còn Thương Vi chỉ ở nơi xa quan sát.
Nàng cảm thấy lẽ Thương Vi là một cục đá thành tiên, cứ trơ trơ .
Không ngờ là nàng đoán trúng.
Chẳng qua, tảng đá lợi hại, chính là tảng đá trấn sông Thiên Hà của Thần giới, nước tiên của Thần giới tẩm bổ, trời ưu ái.
Nhìn dáng vẻ lương thiện và đắc đạo của Thương Vi, nàng quyết định đưa Mẫn Khổ kiếm đúc từ rồng cho , vặn phối với tua rua của .
Trong vô hình ảnh, nàng trải qua quá nhiều chuyện, chuyện khi quen hai , cũng chuyện xảy đó.
hầu hết thời gian đều khá nhàm chán, khi nàng ngủ say, cũng đôi lúc mang cơ thể con , trải qua sinh lão bệnh tử.
Sau khi từ bỏ rồng, nàng quyết định con , còn cố ý khóa kín ký ức, chạy tới nhân gian rèn luyện một chuyến.
Lần đó, hai giới Thần, Ma đại chiến, thuộc hạ thương vong vô , bằng hữu và ở nhân gian của nàng cũng còn.
Nàng vô cùng giận dữ.