Cố Minh Bảo xong, Tống Anh chịu phục. Nàng sai.
Có h.am m.uốn thì mới sống , tựa như bây giờ, khi Hoắc Triệu Uyên, nàng cảm thấy cực kỳ thuận mắt.
"Không là đồng ý, mà là... nếu tình cảm thì chịu đựng cả đời hề dễ dàng." Tống Anh .
Cố Minh Bảo đỏ mặt: "Thật thì cũng tình cảm, chính là cảm thấy Tống Đại ca thú vị, nghiêm túc, nhưng thực tế nhát gan sợ quỷ.
Nghĩ kỹ thì bây giờ bầu trời , mà thể chấp nhận ít càng ít, Tống Đại ca xem như là một trong đó."
Tống Anh thấy lời thì cảm thấy chua xót.
Ngẫm cũng .
Kể từ khi sinh , mệnh bàn định sẵn Hoắc Triệu Uyên cho nàng .
Kết quả nửa chặng đường thì Hoắc Triệu Uyên còn, đổi thành khác cũng dễ dàng.
"Nếu các ngươi thật sự tình đầu ý hợp, ưng ý thì gì để ." Nàng đam mê chia rẽ uyên ương.
Cho dù hai tình đầu ý hợp nhưng nếu bọn họ kẻ cho, nhận thì nàng cũng gì để .
Nghe Tống Anh như , Cố Minh Bảo cong môi .
Nếu nàng thật sự thể gả cho Tống Tuân thì Tống Anh quên bằng hữu là nàng cũng dễ dàng.
Hơn nữa, tẩu tử của Tống Anh... hiểu cảm giác khiến hưng phấn, nàng cũng nguyên nhân vì .
"Vậy thì... A Anh , ngươi khoan hẵng , chừng thể uống rượu mừng của và Tống Đại ca đấy." Cố Minh Bảo tiếp.
"..." Tống Anh chỉ cảm thấy trong lòng đ.â.m một đao.
Có đổi xưng hô nhanh quá ?
bây giờ, Tống Tuân đang quan ở kinh thành, thành hôn thì cũng thể đến thôn Hạnh Hoa để tổ chức.
Nếu thật sự định hôn sự thì lúc đó, bộ Tống gia đều sẽ tới kinh thành.
Đương nhiên tới cũng , chỉ cần Cố gia ngại thì cũng vấn đề gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-919.html.]
Miễn là thực hiện lục lễ chu thì sợ.
Cố Minh Bảo đau buồn, bi thương mà tới, vô cùng vui sướng rời .
Sau khi về nhà, nàng lập tức ý định của .
Trung Quốc Công chuẩn sẵn tâm lý, thấy kết quả thì tức giận đến mức dựng râu, nhưng nỡ trách mắng tôn nữ.
Tôn nữ của ông như nhu nhược nhưng thật luôn là chủ kiến.
Từ đến nay, nàng quyết định chuyện gì thì ai đổi .
"Thật sự chọn ?" Trung Quốc Công hỏi. Cố Minh Bảo gật đầu: "Vâng, chọn ạ.
Hôm khác tìm chuyện .
Nếu Tống Đại ca đồng ý... dùng tình cảm và lý lẽ để thuyết phục..."
Cố Minh Bảo chuyện dịu dàng, vẻ mặt thẹn thùng. Trung Quốc Công hiểu ý.
Không đồng ý? Còn thể đồng ý ?
Đương nhiên là Trung Quốc Công cảm thấy tôn nữ nhà chỗ nào cũng nhất, chỉ nàng thích khác chứ tuyệt đối chuyện khác ghét bỏ nàng .
Vì , ngày hôm , ông lập tức hẹn gặp Tống Tuân.
Trung Quốc Công tỏ rõ ý định, mong chờ Tống Tuân, hỏi định khi nào sẽ đến hạ sính khiến Tống Tuân hoảng hốt.
"Hạ sính? Ý của là..."
"Còn thể là ý gì nữa chứ? Chẳng lẽ ngươi gì bất mãn với tôn nữ của ?" Trung Quốc Công lập tức .
Tống Tuân vội vàng lắc đầu: "Không như thế. mà và Cố cô nương... ..."
"Ta Bảo Nhi đó ngươi hẹn nàng cùng ngoài dạo phố? Dọc đường hôm đó, Bảo Nhi của bắt ?"
Trung Quốc Công thở dài, "Ngươi là một sách, nếu tình cảm với tôn nữ của thì vì hẹn nàng ngoài? Bây giờ, Bảo Nhi đưa đồ ngươi tặng đây cho ..."
Mặt của Tống Tuân lập tức đỏ bừng.
Xấu hổ đến cực điểm, đây là sai.