Thẩm Thanh Lạc sợ hãi, khuôn mặt nhỏ trắng bệch, giọng nhịn mà run run.
"Chắc hẳn Thẩm cô nương cách liên lạc với Đại hoàng tử đúng ?" Người của Hoắc Triệu Uyên thẳng, dứt lời thì lập tức bổ sung thêm, "Thẩm cô nương, bây giờ ngươi đang ở trong tay bọn , đừng hòng giở trò.
Nếu ngươi thành thật thì ngày mai kinh thành sẽ thêm một cỗ thi thể, ai điều tra hung thủ ."
Toàn Thẩm Thanh Lạc run rẩy: "Ta, và Đại hoàng tử ..."
"Không ? Ha ha, Thẩm cô nương, ngươi thật sự xem bọn là đứa trẻ ba tuổi ? Thẩm cô nương lớn lên trong cung từ nhỏ.
Tại hạ điều tra , một năm Đại hoàng tử phạt, Thẩm cô nương là công chúa đích đến thăm, vì , Đại hoàng tử thật lòng cảm kích ngươi.
Mỗi đến sinh thần của cô nương, Đại hoàng tử luôn chuẩn một món quà độc đáo.
Nhiều năm như , bao giờ đổi."
Nghe thấy chuyện , hai mắt của Thẩm Thanh Lạc đỏ bừng, thật sự dọa sợ.
"Rốt, rốt cuộc các ngươi gì..." Thẩm Thanh Lạc kinh hoảng .
"Cần gì giả ngu chứ? Có thể khiến Đại hoàng tử tay đối phó Hoắc Vương gia, ngoại trừ Thẩm Thanh Lạc ngươi thì e rằng còn ai khác.
Bây giờ Vương gia nhà đang ở trong đại lao, Thẩm cô nương cũng bày tỏ gì ?"
"Không, ..." Thẩm Thanh Lạc hoảng loạn.
Người của Hoắc Triệu Uyên lập tức lấy cái kẹp , quơ quơ mắt Thẩm Thanh Lạc: "Thẩm cô nương, bọn cũng khách khí với một chút.
Nếu ngoan ngoãn khai , đó phối hợp với bọn thì xem như bỏ qua chuyện , dù thì Vương gia của bọn cũng lấy mạng ngươi.
nếu ngươi nhất quyết thừa nhận thì đừng trách bọn Vương gia nhà xả giận."
Thẩm Thanh Lạc thấy dụng cụ tra tấn thì gì còn cứng miệng nữa.
"Ta, chỉ than thở mấy câu với Đại hoàng tử mà thôi.
Ta thật sự Đại hoàng tử sẽ sai như ..." Thẩm Thanh Lạc lập tức .
Mấy ngày nay, nàng vẫn luôn nhốt trong nhà, phiền muộn thôi.
Sau đó, nàng tìm một cơ hội ngoài để gặp Đại hoàng tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-908.html.]
Nàng , đời , thể giúp nàng chỉ Vũ Vương.
Không ngờ Vũ Vương với nàng rằng hạ thuốc nàng ở yến mừng năm mới khả năng cao chính là Hoắc Triệu Uyên!
Nàng thật sự tức giận, cũng hiểu.
Nàng si mê Hoắc Triệu Uyên như thế, phụ nàng còn là ân nhân cứu mạng của Hoắc Triệu Uyên, vì tuyệt tình như !
Trong cơn tức giận, nàng chỉ mấy câu căm hận mà thôi.
Thế nhưng Vũ Vương xem là thật, nàng thể gì chứ?!
"Ngươi một phong thư, để tín vật liên lạc với Vũ Vương." Người của Hoắc Triệu Uyên lập tức lệnh.
Thẩm Thanh Lạc run run rẩy rẩy gật đầu.
Chỉ chốc lát , nàng giao khăn tay mang theo bên và một phong thư xong.
Nàng khiêng ngoài, mang theo thứ gì khác, may mà chiếc khăn tên huý của nàng , lá thư cũng chỉ Vũ Vương thể hiểu nên cũng đủ để tin.
Tuy rằng nàng thư và giao đồ nhưng bọn họ vẫn thả , vẫn nhốt nàng trong ngôi chùa bỏ hoang , để mấy trông coi.
Những còn thì mang phong thư .
Đêm hôm khuya khoắt, phong thư đưa tới tay Vũ Vương.
Hắn đang ngủ ngon lành thì đánh thức, mở phong thư đưa tới xem thì sắc mặt đại biến.
Thẩm Thanh Lạc bắt !
Mà còn thể khua chiêng gióng trống điều tra!
Nếu , chuyện sẽ truyền ngoài.
Cho dù Thanh Lạc trở về thì cũng sẽ trách l.ỗ m.ãng! Sắc mặt của Vũ Vương âm trầm, hận thể lập tức xử tử Hoắc Triệu Uyên!
Hơn nửa đêm, xông nhà lao.
Nhìn Hoắc Triệu Uyên bên trong buồng giam, Vũ Vương lạnh lùng : "Ta đúng là xem thường ngươi! Không ngờ ngươi trút giận lên một nữ nhân vô tội!"