Một bình thường thể bản lĩnh nuôi yêu quái? Tống Tuân nhiều sách như , đến mức ngờ nghệch như thế.
Nàng vốn dĩ , nhưng nghĩ kỹ thì lẽ vận mệnh của Tống Tuân và nàng gắn liền với .
Nếu một ngày thần tiên trời lợi dụng của nàng để ức h.i.ế.p nàng thì lúc đó ?
Vì , nàng thử một .
Nếu Tống Tuân thể tiếp thu thì chậm rãi rõ chuyện với .
Nếu tiếp thu thì từ nay về nước sông phạm nước giếng, chắc hẳn cũng thể bảo vệ bọn họ bình an.
Hơn nữa, đây nàng vẫn luôn nghĩ rằng Tống Tuân chỉ thời gian một trăm năm, nhiều như cũng vô ích với .
mấy ngày nay, nàng cảm thấy suy nghĩ quá nông cạn.
Tống Tuân bẩm sinh thông minh, nếu... cũng thể tìm một con đường thì ?
Cho dù đời thể thành tiên thì thêm mấy đời nữa sẽ thể ?
Tuy rằng mắt nàng thích thần tiên lắm, nhưng thần tiên sống lâu.
Chỉ cần Tống Tuân tồn tại thì gì cũng .
Đối với nàng mà , thần tiên yêu quái chỉ khác về tâm, nếu tâm giống thì đều là đồng loại.
Tống Anh buồn bực thở hắt .
"Lão đại, thấy lẽ yêu linh của Lạc Chân sắp khôi phục ý thức .
Hơn nữa... Yêu Vương bọn vốn dễ dàng ngã xuống như .
Ta thể tồn tại thì lẽ những khác vẫn còn sống sót..." Thập Doanh mở miệng .
"Ý của ngươi là tìm bọn họ?" Tống Anh cảm thấy nếu bọn họ vẫn còn sống thì đương nhiên tìm.
"E rằng dễ dàng . Ta nghi ngờ các Yêu Vương khác đang ở Thần giới. Năm đó, khi tính kế đánh đổ, c.h.ế.t chậm nên khi c.h.ế.t thấy mấy trong bọn họ đánh về bản thể. Với năng lực của Thần giới, thể xóa sạch ký ức của bọn họ dùng bọn họ vật cưỡi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-900.html.]
Nếu xóa sạch thì e rằng sẽ giam giữ ở chỗ nào đó ở Thần giới để phô bày vinh quang của bọn họ." Thập Doanh tiếp.
Tống Anh gật đầu.
"Chi bằng hỏi hai vị thần tiên về chuyện . Bản thể của khá khó coi nên bọn họ đề phòng nhiều hơn." Vì , nàng tiện mở miệng.
những thần tiên đó đối xử khác với Tống Anh. Dường như bọn họ cảm thấy Yêu Đế đại nhân nhà nàng vẫn còn thể cứu chữa, luôn luôn ý chỉ đường dẫn lối.
"Nếu các Yêu Vương đều ở Thần giới thì nên thế nào?" Tống Anh hỏi một câu.
Chắc hẳn những ký ức lãng quên của nàng đều trong luồng sáng màu xám trong cơ thể, nhưng yêu lực quá mạnh mẽ, thể hấp thụ chỉ trong chốc lát , từ từ.
"Đương nhiên là lên Thần giới, đưa bọn họ về ." Thập Doanh thản nhiên đáp, "Người khác năng lực đánh thức bọn họ nhưng thì ."
"E rằng bản lĩnh bây giờ của đủ để lên Thần giới." Tống Anh một tiếng.
"Không gấp.
Chẳng bây giờ đang tập luyện theo công pháp tu luyện của Thần giới ? Thật , với bản lĩnh của , cải trang yêu lực thành thần lực cũng khó.
Đến khi thần lực đủ lớn, nhân gian sẽ giữ nữa.
Lúc đó, nếu bay Thần giới thì nhất định thể ." Thập Doanh đắc ý .
May mà Tống Anh là cơ thể con , nếu thì thật sự dễ tu luyện thần lực!
"Ý của ngươi là bây giờ cả yêu lực và thần lực?" Tống Anh ngạc nhiên.
"Người còn ư?" Thập Doanh hết nổi, "Được , đều do sai, rõ ràng với , quên mất bây giờ cái gì cũng hiểu.
Thật thì thần lực khác yêu lực của chúng là bao. Bản tập trung ý thức che giấu là , vấn đề lớn.
nếu thật sự đến Thần giới thì một yếu thế, nhất là tìm giúp đỡ."
"Hoắc Triệu Uyên?" Tống Anh cau mày. " .
Trước đây, Thương Vi thần quân luôn ái mộ . Hắn còn giữ Mẫn Khổ kiếm của đấy.
Bây giờ cũng nên để báo đáp một phen ."