Thật , Tống Anh luôn giấu giếm Tống Tuân cả đời, thậm chí lâu đó, nàng vẫn nghĩ như .
mấy ngày nay thấy Tống Tuân sống chung hòa thuận với nhóm tiểu yêu quái, nàng cảm thấy lẽ cần vất vả che giấu như .
Đương nhiên, nàng chỉ quen yêu quái chứ bản là đại yêu quái.
Giờ phút , Tống Anh tiếp: "Chẳng qua là gặp cơ duyên, trời sinh khá thiện với yêu quái nên mới thể hấp dẫn yêu quái tới đây.
Ban đầu cũng vô cùng bàng hoàng và sợ hãi về chuyện , nhưng dần dần thích ứng .
Hơn nữa, những yêu quái bao giờ hại . Cứ ở chung với nên sinh mấy phần tình cảm."
"Huynh còn nhớ Ngưu Đại Lực ? Bây giờ nàng vẫn còn ở trong thôn giúp đỡ nhà chúng ruộng.
Ca ca nghĩ xem, một tiểu nữ tử tay trói gà chặt như thể cày nhiều ruộng đất như chứ? Còn Ngưu Đại Lực là một con trâu tinh nên lợi hại hơn nhiều.
Muội trả công cho nàng, nàng giúp việc, còn dễ dùng hơn bình thường nhiều." Tống Anh tiếp.
"..." Tống Tuân ngẩn ngơ. Hình như đúng là như .
Từ khi Ngưu Đại Lực, đồng ruộng của cày cấy, cần lo lắng nữa.
" mà chuyện quá khủng khiếp.
Yêu quái bình thường thì lẽ , nhưng Thập Doanh ..." Tống Tuân nhớ tới thì lập tức cảm thấy kinh hồn bạt vía, "Nàng sẽ ăn thịt , hơn nữa, dáng vẻ của nàng cũng giống yêu quái bình thường..."
"Ca ca chớ sợ, Thập Doanh chỉ là do đóng cửa quá lâu nên hiểu việc đời, rằng ăn thịt .
Chuyện nàng sai hôm đó, răn dạy nàng .
Nàng cũng hứa với về sẽ nghiêm túc học tập nguyên tắc của con , kiên quyết dùng bạo lực." Tống Anh nghiêm trang, "Huynh cứ yên tâm .
Nếu Thập Doanh tới, sẽ đích giải thích với nàng." "Nếu nàng tức giận, khi nào sẽ ăn thịt ..." Tống Tuân cau mày.
"Không thể nào.
Cho dù Thập Doanh gi.ết ch.ết chính bản nàng thì cũng thể nào hại .
Hơn nữa, nàng thật sự xa như nghĩ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-899.html.]
Nếu nàng thật sự là kẻ khát m.á.u thích g.i.ế.c chóc thì còn thể sống đến tận bây giờ ? Chẳng qua là nàng ham chơi, thích trêu chọc mà thôi." Tống Anh .
Nghe như , Tống Tuân mới thở phào nhẹ nhõm. Nghĩ kỹ thì hình như thật sự là .
Hơn nữa, Thập Doanh nhiều rằng giữ bí mật với Tống Anh, vẻ kiêng kỵ và tôn trọng Tống Anh.
nghĩ đến chuyện của nuôi yêu quái thì trong lòng vẫn vô cùng kích động.
"Yêu quái khó khống chế, nếu nuôi nhiều hơn... lỡ như phản phệ..." Tống Tuân ngập ngừng nhỏ.
"Trên đời nhiều yêu quái như , chỉ một ít ở thôn trang thôi.
Ngoại trừ Thập Doanh thì những yêu quái khác đều là tiểu yêu nhiều bản lĩnh.
Hơn nữa, nếu dám nuôi thì đương nhiên cách khắc chế.
Ca ca cứ việc yên tâm." Tống Anh .
Tống Tuân gật đầu, cẩn thận quan sát phản ứng của Tống Anh, trông giống như đang dối.
Tống Anh sợ Tống Tuân tin nên lát thẳng thắn gọi Thập Doanh , trò mặt Tống Tuân.
Có Tống Anh ở đây, Thập Doanh ngoan ngoãn hơn nhiều, thậm chí còn ngoan ngoãn đến mức khác gì Cố Minh Bảo.
"Được , ngươi yên tâm .
Những lời đây... còn tính nữa." Thập Doanh hừ một tiếng.
Nếu ngữ điệu khác biệt thì lẽ Tống Tuân cho rằng nàng là Cố Minh Bảo.
Sau khi Thập Doanh đảm bảo, Tống Tuân mới yên tâm rời .
"Lão đại, ca ca đúng là nhát gan, nhưng mà huấn luyện mấy ngày, chẳng hơn ? Người , cũng dám với bản là yêu quái, đáng thương bao?!" Hắn , Thập Doanh .
"Ngươi cho rằng ca ca là đồ ngốc ? Ta tới mức , trong lòng cũng suy đoán .
Chẳng qua thẳng nên mới hỏi nhiều, duy trì vẻ bình tĩnh bề ngoài mà thôi." Tống Anh thở dài, bản như đúng nữa.