Thập Doanh cực kỳ ghét bỏ, nhưng thấy hai tiểu thần tiên ngoan ngoãn thì trêu bọn họ nữa, thậm chí còn cực kỳ hào phóng đưa chút thức ăn cho bọn họ.
Ở bên ngoài, trán Tống Tuân ướt đẫm mồ hôi.
Khi hạ bút, tay liên tục run rẩy, vẽ nét nào .
Những yêu quái còn nhiều yêu cầu, hy vọng vẽ riêng bản thể của từng trong bọn họ, mỗi còn bày nhiều tư thế, còn thường xuyên cử động, khiến vô cùng đau đầu.
Bận rộn cả buổi trưa mà chỉ mới vẽ hai bức, tiến triển chậm.
Càng đau tim hơn chính là khi trời tối chọn một tiểu yêu quái để ngủ cùng.
Những tiểu yêu quái đều khá ngây thơ, chỉ Tống Tuân là ca ca của Tống Anh nên hề từ chối yêu cầu của .
Hơn nữa, bây giờ cắt xong lông dê, dệt nhiều sợi len lắm nên thời gian thoải mái.
Vì , chỉ cần là hợp lý yêu cầu thì bọn họ đều sẽ đồng ý.
Tống Tuân ngẫm nghĩ một hồi, cuối cùng chọn sâu lông đánh thức từ cơn ngất hôm đó.
Sâu lông ... lớn một chút.
Cơ thể to gần bằng cánh tay, xanh mướt, tuy nó nhưng cảm thấy màu sắc khá .
Tống Tuân thở dài: "Ngươi, ngươi bằng lòng ngủ với tối nay ?"
Nói xong lời , Tống Tuân cảm thấy thẹn thùng, may mà yêu quái con cái.
"Đương nhiên là bằng lòng .
Ngươi sẽ kể chuyện cho ?" Sâu lông tinh hỏi với vẻ mặt ngây thơ, "Ta ngươi là Tiến sĩ, từng nhiều sách nên nhất định ngươi sẽ kể chuyện cực kỳ dễ ."
Gương mặt cứng đờ của Tống Tuân dần dần thả lỏng.
Buổi tối...
Hắn kể chuyện suốt đêm.
Không yêu quái lấy nhiều tinh thần như , xong một truyện còn tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-897.html.]
Sáng hôm , sâu lông vô cùng vui vẻ rời .
Khi tụ tập với , nó còn quên thổi phồng bản lĩnh kể chuyện của Tống Tuân.
Cứ thế, đến buổi tối, cần Tống Tuân hỏi ý, cả đám yêu quái tập trung cửa phòng , thậm chí còn con chân , mở to đôi mắt đen lúng liếng, kể tiếp.
Tống Tuân thật sự chỉ kể chuyện cho một yêu quái thôi!
Thậm chí, còn nghĩ rằng, con sâu lông trông ngoan ngoãn, một tháng tới chỉ ngủ với con yêu quái thôi, ngờ bây giờ, tất cả yêu quái đều kéo tới!
Hắn còn thể bây giờ? Hoàn dám đuổi chúng nó .
Tống Anh tai thính, giữa đêm còn thấy đám yêu quái ríu rít thảo luận cái gì mà "thư sinh", "nương tử", "Tể tướng"... Thậm chí, nàng còn thấy những tiểu yêu quái lóc.
Cái gì mà "Tiểu nương tử quá đáng thương!", "Tên ăn chơi trác táng quá xa!"...
Tống Anh cũng khiếp sợ. Thập Doanh thật sự quá ác độc.
Vậy mà thể nghĩ chiêu để ca ca nàng kể chuyện cho nhiều yêu quái như !
Nhìn tình hình , nàng bồi bổ cho Tống Tuân thật mới .
Nếu , cứ tiếp tục như thì thần tiên cũng chịu nổi! chắc hẳn cách hiệu quả.
Giờ phút , Tống Tuân đám yêu quái bên đỏ mắt, rơi nước mắt mà hoảng hốt.
Cuộc đời của tới đỉnh cao nhỉ?
Vậy mà thể khẩu chiến với bầy yêu quái, khiến chúng nó bật ?
Quả thực thể tin hai mắt của .
thấy biểu cảm chân thành của những yêu quái , Tống Tuân đột nhiên cảm thấy chúng nó còn đáng sợ nữa.
Trước đó, cảm thấy yêu quái hung ác ăn thịt , nhưng những yêu quái mắt đều ngây thơ như trẻ con.
Ngoại trừ khi biến thành yêu quái, trông bề ngoài đáng sợ một chút thì bất cứ chỗ nào khác con .
Đương nhiên, những tiểu yêu quái đáng sợ nghĩa rằng Thập Doanh cũng giống bọn họ.