Tống Anh như thì Thập Doanh yên tâm .
lợi dụng cơ thể của Cố Minh Bảo nên Tống Anh băn khoăn, "Tốt nhất là tốc chiến tốc thắng.
Cố Minh Bảo chỉ là con bình thường, hy vọng nàng khác phát hiện điểm bất thường."
"Lão đại, quá mức lương thiện .
Tuy đó là Cố Minh Bảo nhưng cũng là mà? Nếu hai bọn cùng một thì cũng thể nhập cơ thể của nàng ." Thập Doanh hiểu ý Tống Anh.
Nàng cảm thấy nàng và Cố Minh Bảo quá khác .
Suy nghĩ giây lát, Thập Doanh thêm: "Lão đại, Cố Minh Bảo chính là .
Thật bản tính của hai bọn đều giống , khác biệt duy nhất chính là nàng ký ức nhiều năm của , gánh lấy sự táo bạo và tham lam của .
cho dù khác như trời với đất thì chung quy vẫn là một thể."
Nói xong, Thập Doanh bay ngoài.
Hai canh giờ , đôi mắt của Cố Minh Bảo đang ở trong bếp đột nhiên đỏ rực, ngay đó, tỏa yêu khí nồng đậm.
Hoắc Triệu Uyên mơ hồ cảm thấy bên ngoài điều khác thường nên lập tức xem thử.
Đối diện với đôi mắt của "Cố Minh Bảo". "Lão nương đánh ngươi.
Tốt nhất ngươi đừng khiêu khích ." Thập Doanh mở miệng .
Hoắc Triệu Uyên mơ hồ thấy cơ thể của Cố Minh Bảo quái vật khổng lồ, nhưng mười cái đầu rắn lớn và đôi cánh to trông quen mắt.
"Ngươi Cố cô nương.
Buổi sáng khi gặp Cố cô nương, nàng trông như thế ." Hoắc Triệu Uyên cau mày.
"Ta chính là nàng , chẳng qua là lúc đang phong tỏa yêu linh mà thôi.
Ngươi của bây giờ quả nhiên vô dụng hơn nhiều, ít thấy việc lạ." Thập Doanh châm chọc, "Chẳng lẽ đầu óc của ở Thần giới đều biến thành cục đá hết ? Vậy mà phái ngươi tới quyến rũ ."
Hoắc Triệu Uyên thì trong lòng khó chịu.
"Chẳng qua nếu tu dưỡng xong thì lẽ ngươi cũng chút hấp dẫn với , nhất là cơ thể con của , đơn thuần, ngươi dụ dỗ cũng là chuyện bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-889.html.]
bây giờ thì ngươi nên hết hy vọng , ngoan ngoãn nhãi con lão đại nhà bao nuôi.
Nếu , bất kể ngươi là ai chuyển thế thì cũng sẽ nhai nát ngươi!" Thập Doanh hung dữ.
Nàng hề ấn tượng gì về của Thần giới! Nhất là liên quan đến kẻ tiểu nhân đáng khinh ! "Ngươi từng gặp ? Khi nào?" Hoắc Triệu Uyên mở miệng hỏi.
"Rất lâu lâu đây.
Khi đó, Thương Vi ngươi yếu ớt giống như bây giờ." Thập Doanh , "Ta cũng ngờ lúc sinh thời thể thấy ngươi giống như con kiến..."
Còn dứt lời, Tống Anh liếc mắt sang đây.
Sắc mặt của Thập Doanh đổi, lập tức sửa : "Thương Vi, ngươi vẫn dũng, tuấn tú giống như , hai cũng xem như là lão bằng hữu.
Năm đó so đo chuyện ngươi tranh giành kiếm với , bây giờ đều ở bên cạnh lão đại thì giảng hòa nhé?"
Cuối cùng Hoắc Triệu Uyên cái gì là trở mặt còn nhanh hơn lật sách.
từ lời nàng , nắm bắt thông tin quan trọng.
Lão đại, kiếm.
Hoắc Triệu Uyên về phía Tống Anh, xoa ấn đường.
Tống Anh là ai? Lão đại ? Là nàng trong mơ? Hay là khác?
Thập Doanh thấy cản đường thì vòng qua bước phòng Tống Tuân.
Tống Tuân còn đang ngủ, Thập Doanh suy nghĩ giây lát phất chút xíu yêu lực lên ấn đường của : "Này, đồ nhát gan! Mau rời giường !"
Tống Tuân hoảng sợ, lập tức mở to mắt.
"Cố cô nương?" Tống Tuân lập tức trái , "Sao cô nương ở trong phòng của ? Cô nương mau ngoài ..."
"Thư sinh cổ hủ." Thập Doanh trợn to mắt: "Muội ngươi ở bên ngoài, dọa c.h.ế.t nàng thì theo ." "Ngươi..." Đồng tử của Tống Tuân co , "Yêu quái?"
" .
Cùng ngoài giải sầu, luyện gan cho ngươi!"