THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 872

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:57:36
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ như , Thập Doanh cảm thấy vô cùng tuyệt vời.

"Ngươi, ngươi là ai..." khi thể mở miệng, Tống Tuân nuốt nước miếng, căng thẳng hỏi, "Yêu, yêu quái?"

"Đương nhiên là yêu quái ! Ngươi ngốc ?" Thập Doanh ngước mắt lên, "Nhớ kỹ, lát nữa cho Cố Minh Bảo xảy chuyện gì.

Nếu thì đến khi xuất hiện, cũng sẽ nuốt luôn ngươi bụng, xương cốt cũng còn! Biết ?"

"Biết, ..." Mí mắt của Tống Tuân giật giật.

Không Cố Minh Bảo, nàng thì ...

"Đồ nhát gan." Thập Doanh ghét bỏ liếc Tống Tuân một cái, đó đưa tay vỗ vỗ mặt Tống Tuân, " , cũng cho ngươi yêu quái ăn thịt ." "..." Tống Tuân thể đồng ý , "Được."

"Ngoan." Thập Doanh vui vẻ , nhưng nàng và Cố Minh Bảo giống như đúc nên nụ trông ngây thơ đẫm máu.

Thập Doanh cởi trói cho Tống Tuân, vết thương , suy nghĩ giây lát sử dụng yêu lực chữa lành tất cả vết thương.

Sau khi xong hết những chuyện thì phong bế sức mạnh của một nữa.

Chỉ trong nháy mắt, Cố Minh Bảo ngã xuống đất.

"Cố cô nương!" Tống Tuân căng thẳng đến cực điểm, vội vàng lay nàng .

Cố Minh Bảo mơ mơ màng màng mở mắt , đó thấy Tống Tuân thì hỏi: "Tống Đại ca, tổ phụ tới cứu chúng ?"

"..." Miệng Tống Tuân đắng ngắt, "Người chạy hết ." "Chạy ?" Cố Minh Bảo chậm chạp lên, "Hả? Thật ? Vì ? , hình như lúc nãy thấy bọn họ đánh ngươi.

Ngươi !?"

"A? Vết thương ?" Cố Minh Bảo sửng sốt.

"Không đánh.

Có thể do ngươi quá căng thẳng ngất nên nghĩ nhiều thôi." Tống Tuân mặt dày dối, "Sau khi ngươi ngất xỉu, một... đại hiệp tới đây, đánh đuổi bọn họ hết . Chúng cũng mau thôi.

Ta bảo nha về báo cho tổ phụ của ngươi, chắc hẳn bọn họ bắt đầu tìm ngươi khắp nơi ."

Tống Tuân xong những lời thì lưng túa mồ hôi lạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-872.html.]

Sợ Cố Minh Bảo tin.

Tuy Cố Minh Bảo dễ gặp nguy hiểm nhưng cũng vận may biến nguy thành an của bản nên nàng lập tức gật đầu, tin những gì Tống Tuân .

"Vậy thì đa tạ vị đại hiệp ." Cố Minh Bảo thở hắt , "Tống Đại ca, sẽ giải thích chuyện với nhà.

Ngươi chớ tự trách, thật là do ham chơi, chạy ngoài nên mới liên luỵ đến ngươi."

Giờ phút , thật Tống Tuân ngây ngốc, đại não hoạt động kịp.

Chỉ lắc đầu, cái gì cũng .

Cố Minh Bảo chỉ cho rằng Tống Tuân như là do sợ hãi. Dù cũng là sách, lá gan khó tránh khỏi nhỏ.

Tống Tuân luôn cảm thấy chỗ nào đó đúng... nhưng nghĩ .

Chỉ ngây chờ Cố Minh Bảo sửa soạn quần áo và tóc tai đưa nàng khỏi đại viện tử , lập tức đến chỗ tuần vệ.

Giờ phút , quả nhiên bên ngoài giới nghiêm khắp nơi. Cố Minh Bảo xuất hiện đón ngay lập tức.

Tống Tuân bóng dáng nàng rời , đột nhiên trong đầu lóe lên.

Nàng ... dường như hề sợ hãi?!

Cho dù nàng hai mắt đẫm lệ, rưng rưng nhưng nghĩ kỹ thì từ đầu tới cuối, nàng chỉ căng thẳng mà thôi, hề sợ hãi như bình thường?!

Thậm chí, khi đại hiệp xuất hiện, mà nàng hề mảy may nghi ngờ?

Bình thường, khi nữ tử gặp chuyện , cho dù nguy hiểm qua nhưng chắc hẳn vẫn sợ hãi, run rẩy thể nào dừng !

Cố Minh Bảo, nàng quá bình tĩnh, bình tĩnh đến mức giống thường...

Yêu, yêu quái?

"Bịch" một tiếng, Tống Tuân té xỉu đất.

Cũng Cố Minh Bảo dọa sợ mà là tinh thần của căng thẳng quá mức nên lúc mới ngất mà thôi.

Loading...