Thật trở về Yêu giới, Luân Hồi Chủng, nàng trở về cơ thể con đều , thậm chí, cho dù xác nọ c.h.ế.t thì cũng vấn đề lớn, chẳng qua là một phần sức mạnh của nàng về thôi.
lão đại thích Cố Minh Bảo, tiểu cô nương dịu dàng của nàng .
Vì , thể để Cố Minh Bảo tìm c.h.ế.t .
Làm đại yêu, nàng vẫn bản lĩnh rời khỏi Yêu giới, chỉ là nàng với Tống Anh một tiếng mà thôi.
Tống Anh đương nhiên đồng ý.
Ngay đó, luồng sáng Thập Doanh lập tức bay ngoài.
"Yêu, yêu lực của nàng tăng lên.
Ngươi thả nàng ngoài chẳng sẽ gây họa cho con ..." Linh Phong tiên quân từ bỏ ý định, dè dặt thăm dò giới hạn của Tống Anh.
"Lúc thần tiên các ngươi động mệnh bàn của con cảm thấy đang gây họa cho con nhỉ?" Tống Anh lạnh lùng .
Theo lý mà , chắc hẳn mệnh bàn cũng quy định.
Thần tiên cũng dùng ngoại lực đổi bộ cuộc đời của Cố Minh Bảo!
Bây giờ, hai vị thần tiên biến mất, nhưng chắc hẳn bên vẫn thần tiên khác diệt trừ đại yêu trong cơ thể của Cố Minh Bảo nên ngừng dùng thủ đoạn.
mà...
Nàng thật sự tò mò, Hoắc Triệu Uyên bây giờ cũng thần tiên, thể trừ yêu theo ý của bên ?
Tống Anh bĩu môi.
Lúc , Tống Tuân ngừng đuổi theo.
Chốc lát , phát hiện đuổi tới một đại viện.
Tuy nhiên, dù thì cũng chỉ là thường, còn là một sách tay trói gà chặt, dễ bại lộ hành tung của bản .
Vì , chỉ một thời gian ngắn, nhiều tay đ.ấ.m từ trong đại viện lao , lời nào, tóm trong.
Cố Minh Bảo trói gô , hai mắt đẫm lệ.
Nhìn thấy Tống Tuân, nàng bịt miệng chỉ thể phát tiếng "ưm ưm ưm".
Tống Tuân mặt mũi bầm dập, xí: "Cố tiểu thư, xin ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-870.html.]
Nếu mở miệng mời ngoài thì cũng đến mức xảy chuyện như .
Hắn xong thì miệng cũng nhét giẻ.
"Ôi chao, còn là tiểu tình nhân đấy! Nhốt hai ngươi cùng một chỗ, hãy quý trọng thời gian cuối cùng ! Không bao lâu , tiểu tình nhân của ngươi sẽ hầu hạ khác ! Ha ha ha!" Hán tử xong thì đóng cửa .
Bọn họ tóm , đương nhiên là bán .
Lúc nãy quan sát cả buổi trời, đôi tay của tiểu cô nương mềm mịn, cử chỉ văn nhã, là tiểu cô nương từng học quy củ, bán giá cao.
Đợi đến đêm khuya chuyển từ mật đạo bên ngoài, đến lúc đó, núi cao hoàng đế xa, nhất định về !
Giờ phút , thật Cố Minh Bảo còn xin Tống Tuân.
Từ nhỏ đến lớn, nàng đều mang thể chất phiền phức như thế .
Nếu "tiên rắn" bảo vệ thì nàng thể lớn lên đến ngày hôm nay !
Đáng lẽ nàng nên đoán chuyện hôm nay.
Chỗ náo nhiệt như , thể an chứ?
"Hôm nay bắt hàng ?" Bên ngoài đột nhiên vang lên một giọng nam nhân, gã xong thì phun một cục đờm tiếp: "Mở cửa, xem ."
Tiếng dứt, cửa mở , còn cây đuốc chiếu sáng.
Giờ phút , tóc của Cố Minh Bảo rối nhưng khuôn mặt nàng hề dính bẩn.
Dung mạo của nàng cực kỳ xinh .
Vừa thấy nàng , ánh mắt của nam nhân sáng lên: "Sao còn một nam nhân nữa?"
"Hắn đuổi theo tới đây."
"A, đuổi theo tới đây ? lúc lắm.
Vừa mới bắt một kẻ ngang bướng, chịu lời. lúc để nàng thấy máu, về mới thể ngoan ngoãn hầu hạ khác." Nói xong thì cho xách Tống Tuân lên.
Kéo hai ngoài sân.
Không hai lời, treo Tống Tuân lên.
Lão đại rút giẻ trong miệng Cố Minh Bảo , tủm tỉm : "Tiểu cô nương, mấy câu dễ dỗ gia cao hứng .
Nếu thì gia đánh c.h.ế.t tên nam nhân ." Tống Tuân lập tức liều mạng lắc đầu.
Đồng tử của Cố Minh Bảo co , nàng cắn chặt môi.