Tống Anh hiểu về chuyện quan nên những chuyện đều nhờ Hoắc Triệu Uyên hỗ trợ chuẩn .
Tống Tuân thi đậu, Tống Anh nhận ít lời mời, thậm chí còn mấy bà mối chạy đến Tống gia.
Tống Anh chậm chạp nhớ rằng bây giờ Tống Tuân còn nhỏ, hai mươi lẻ, thể thành gia !
"Ca, cưới thế nào?" Tống Anh cảm thấy bản thật sự mang tấm lòng lão nương.
Tống Tuân nheo mắt, vẻ mặt chột : "Huynh vẫn ý định thành hôn."
"Là vẫn ý định đang tìm kiếm phù hợp?" Tống Anh cau mày, "Tuy rằng nhà chúng chút quan hệ với Hoắc Triệu Uyên nhưng tài sản khá ít ỏi, hơn nữa, e rằng những nhà quyền quý cũng xem thường xuất của nhà chúng .
Dù thì trong mắt khác, chẳng qua chỉ dựa nhan sắc mà nhất thời mê hoặc Hoắc Triệu Uyên chứ nền tảng vững chắc, chỉ mấy năm, già , nhan sắc tàn phai thì sẽ còn xem trọng nữa.
Nhà chúng với tới bậc cửa của nhà ." Tống Tuân há thể đạo lý ?
"Bây giờ thi đậu, bao lâu nữa, tin tức sẽ truyền tới thành Dung, đến lúc đó, cha nương nhất định cũng lo lắng chuyện hôn sự.
Thay vì chờ khác quyết định thì chi bằng bản tự ngẫm nghĩ cho kỹ .
Chẳng lẽ để thích, bằng hữu đột nhiên dẫn theo cô nương tới cửa, rằng định với ?" Tống Anh tiếp.
Trong đầu Tống Tuân hiện lên bóng dáng của một .
"Ta đương nhiên bản xứng, chẳng qua là kéo dài một thời gian mà thôi..." Tống Tuân thật.
Nghe thấy lời , Tống Anh lộ vẻ mặt "quả nhiên là thế".
"Huynh xem trọng Cố Minh Bảo ?" Tống Anh cau mày.
Tống Tuân ngẩn , ngờ Tống Anh thẳng như thế, đó khổ: "Cố gia là dòng dõi Quốc Công, há thể là mà nghĩ đến?"
"Mấy ngày nay, thường xuyên gửi cho mấy thứ, thỉnh thoảng còn đề thơ bên , e rằng dùng để tặng cho đúng ?" Tống Anh tiếp.
Mấy ngày , Cố Minh Bảo vẫn luôn ở cùng một chỗ với nàng, cũng thấy mấy thứ thơ họa gì đó mà Tống Tuân gửi cho nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-865.html.]
Cố Minh Bảo vốn là tri thư đạt lý nên cũng chút hứng thú với mấy thứ , huống chi Tống Tuân chủ yếu vẽ về phong thổ thành Dung, còn kỳ trân dị thú ở Vạn Linh Viên, thu hút Cố Minh Bảo.
"Phải.
Huynh ý ." Tống Tuân thẳng thắn, thản nhiên mở miệng, "Cố gia nhà cao cửa rộng.
Với phận của , nếu tự lăn lộn, cho dù tài học và năng lực thì cũng sẽ sống mơ màng hơn hai mươi năm mới khả năng xuất đầu lộ diện."
" nếu một mối quan hệ thông gia thì tất cả sẽ khác." Tống Tuân tiếp.
"Nữ tử vô tội bao, để lợi dụng?" Ánh mắt của Tống Anh trở nên lạnh lẽo.
Nàng đối với vị ca ca nhưng cũng giới hạn.
Nếu Cố Minh Bảo là xa lạ thì đương nhiên nàng sẽ quản nhiều, nhưng là chí giao hảo hữu của nàng, còn là chuyển thế của Thập Doanh.
"Muội tin bây giờ là thật lòng ?" Tống Tuân nghiêm túc, "Trước đây, khi gặp nàng, quả thực chỉ nghĩ rằng nếu thể cưới thì chuyện thăng quan tiến chức sẽ trong tầm tay.
mấy năm nay, vốn dĩ gặp bao nhiêu nữ tử, ưu tú như nàng ít càng ít hơn, trong lòng rung động cũng là đương nhiên..."
"E rằng chỉ nghĩ cũng vô dụng." Tống Anh hừ một tiếng.
"Huynh hẹn nàng cùng ngắm đèn Nữ nhi tiết*, nàng vẫn từ chối." Tống Tuân .
* Nữ nhi tiết: tổ chức mùng 3/3 âm lịch
Tống Anh thì bất ngờ: "Huynh hẹn nàng cùng ngắm đèn ?! Khi nào? Sao !?"
"Muội... hứng thú với lời bình về những chuyện xưa nên nhận ." Tống Tuân thành thật trả lời.
Hắn vẽ một bức tranh về khung cảnh hội đèn lồng của Nữ nhi tiết, ám chỉ rằng nếu thi đậu thì sẽ cùng nàng ngắm đèn.
Lúc nghĩ rằng nếu Cố Minh Bảo hiểu ẩn ý đằng bức tranh thì sẽ chờ thêm một chút, còn nếu nàng hiểu , thậm chí đồng ý thì sẽ to gan thử một !