Xe lừa của Tống Anh chạy nhanh, ngay cả con ngựa của Tống Tuân cướp từ công tử Tiết gia đây vốn dĩ là ngựa thượng phẩm, còn Tống Anh cho ăn đồ trong thời gian dài cũng thể vượt qua nó.
Tuy rằng trong mười mấy con ngựa, cuối cùng chỉ một con sinh linh trí nhưng Tống Anh vẫn kiếm lời ít.
Con Tống Anh nuôi dưỡng vô cùng cường tráng, chạy cực kỳ nhanh.
Không bao lâu bỏ xa đội ngũ đó cùng, thấy bóng dáng nữa.
Mấy ngày , thành công thành. Tống Anh hiếm khi đội mũ rèm lên.
Sau khi thành, Tống Anh tìm môi giới , lập tức bắt đầu tìm mua nhà.
Toàn bộ kinh thành tổng cộng hai mươi tám con đường lớn, hẻm nhỏ nhiều đếm xuể.
Có một con đường lớn chạy thẳng từ phía nam tới phía bắc kinh thành là trục đường chính, đa cửa hàng con đường thuộc sở hữu của quyền thế.
Nhà bình thường cũng mấy loại, xa một chút sẽ rẻ hơn, mấy gian nhà ngói cũ hơn 300 lượng bạc, nhà nhỏ một chút thì 70 đến 80 lượng cũng thể mua .
Căn nhà mà Tống Anh xem đương nhiên loại .
Đầu tiên, vị trí nhất định , gần đó tiệm sách, thư viện và lâu.
Thời đại , sách thích đến lâu bàn luận về những vấn đề lớn.
Việc tranh luận giúp mở rộng tư duy, Tống Tuân nhất định quen với bọn họ.
Diện tích cũng thể quá nhỏ, nhất định mấy viện bên trong.
Tống Tuân tuy là "ca ca ruột" của nàng nhưng cũng tách ở.
Hơn nữa, nếu lão gia tử và cả cha nương tới đây khách thì chỗ nghỉ mới .
Ngoài ...
Bây giờ nàng tiền nên càng chú trọng đến việc hưởng thụ hơn.
Vì , trong nhà hồ nước, đình đài, vườn hoa, hòn non bộ.
Vì nàng yêu cầu nhiều thứ nên chỉ mấy căn nhà thể lọt mắt nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-752.html.]
Vị trí như , nếu là nhà bình thường chỉ hai viện thì bỏ 4000 đến 5000 lượng thể mua , nhưng căn nhà mà Tống Anh trúng thì khác.
Bên trong sáu viện đúng theo quy cách, mỗi viện còn vườn hoa nhỏ, diện tích cũng nhỏ, mặc dù là một viện nhưng cũng đủ cho một nhà mấy sinh hoạt.
Ngoài , đằng còn một khu vườn lớn để ngắm cảnh.
Người môi giới chào giá quá cao, Tống Anh dốc hết sức trả giá, cuối cùng vẫn tiêu 28000 lượng!
Căn nhà thế , trừ phi là thương gia đủ giàu hoặc quý tộc truyền thừa mấy thế hệ, nếu thì thật sự mua nổi,ngay cả Diên Bình hầu phủ cũng rộng hơn bao nhiêu.
Đương nhiên, tòa nhà của hầu phủ do bề ban cho, dinh thự nhà quan và nhà ở của dân chúng vốn khác , cần so sánh.
Tống Tuân ngơ ngác từ đầu tới cuối trong suốt quá trình mua nhà.
Hắn cũng mang theo tiền tới đây.
Cha nương dặn dò riêng rằng khi tới kinh thành, nếu tìm chỗ ở thì chớ để tiêu tiền!
Bây giờ, là một cử tử, trong tay cũng 500 lượng bạc tiền mặt, cha nương còn cho thêm 300 lượng, Tống gia và những thôn dân khác cũng góp 50 lượng, hy vọng khi dẫn theo tới kinh thành thì chỗ đặt chân.
Kết quả...
Sau khi tới nơi mới phát hiện nhà ở kinh thành vô cùng đắt.
Tiền của chỉ đủ để mua một căn nhà vô cùng cũ nát ở nơi xa nhất.
Hắn thì , nhưng còn... Tống Anh...
Mấy năm nay, Tống Anh hề chịu khổ nên cũng nỡ nhẫn tâm để Tống Anh theo chịu khổ, chỉ đành gật đầu.
Ngoài , đưa hơn một nửa tiền bạc trong tay cho Tống Anh, một ít trong đó xem như phí ở nhờ.
thật sự ngờ Tống Anh mua tòa nhà cao cấp như thế!
Sáu đại viện, bọn họ mấy chứ?! "28000 lượng..." Tống Tuân thật sự đả thích.
Nếu quan tham thì th.am nh.ũng bao lâu mới thể nhiều tiền như ? Nếu tham, quan thất phẩm tép riu, bổng lộc một năm cũng chỉ mấy trăm lượng,28000 lượng ...
Dựa bổng lộc của quan thất phẩm, cho dù ăn, uống cũng dành dụm hơn một trăm năm nhỉ?