THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 750

Cập nhật lúc: 2025-07-30 00:51:13
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không trong thoại bản đều như ? Phàm là thứ linh tính thì đều sẽ bắt , khoảnh khắc sắp c.h.ế.t sẽ gặp một lương thiện cứu giúp, đó chính là câu chuyện linh vật báo ân.

"Cô nương đạo lý.

Ngươi yên tâm , thả con rắn ." Tống Anh mỉm đáp.

Cô nương xong thì liếc mắt nồi canh đang nấu bên cạnh, trong mắt hiện lên chút do dự ngập ngừng Tống Anh: "Vậy... Vậy nếu cô nương thả con rắn thì... thôi."

Nói xong thì rời , dường như trông khá đau lòng.

Nàng rời , Tống Tuân ở bên cạnh nãy giờ vẫn luôn lời nào chợt lên tiếng: "Hình như biểu cảm của cô nương kỳ lạ."

"Huynh còn chằm chằm mặt cô nương ? Ca ca, chuyện ." Tống Anh cau mày.

"..." Tống Tuân nheo mắt, "Sao dám như thế chứ? Chẳng qua lúc nãy khi nàng cứu rắn, cảm thấy ngạc nhiên nên mới thoáng qua mà thôi."

Có cho mười lá gan thì cũng dám trắng trợn chằm chằm tiểu cô nương .

"Muội , chỉ là nhân tiện nhắc nhở một tiếng thôi.

Kinh thành giống thôn chúng .

Ở thôn chúng , nam nữ trẻ tuổi cãi ầm ĩ cũng , nhưng ở kinh thành thì khác.

chỉ nhặt khăn của khác thì trong mắt cũng sẽ trở thành ý đồ quấy rối.

Tuy ca ca là cử tử nhưng khắp nơi trong kinh thành đều là quyền quý, cử tử... cũng tính là gì." Tống Anh tiếp.

Trong lòng Tống Tuân hiểu rõ.

Công danh của chẳng qua chỉ quan phủ che chở mà thôi, ngoại trừ chuyện thì lợi ích gì khác.

, mới tiếp tục thi cử.

Chỉ khi đậu tiến sĩ, mới thể quan, mới thể từng bước leo lên .

"Nếu thật sự thể thi đậu tiến sĩ, cũng thể sắp xếp chức quan gì.

Hàn môn tử, trừ phi cực kỳ ưu tú, nếu thì e là khó thể ở trong kinh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-750.html.]

Huynh sợ... dù hao tâm tổn sức thì cuối cùng vẫn phái ngoài quan huyện, dăm ba năm mới thuyên chuyển công tác một , lẽ đến lúc về kinh thành thì ba, bốn mươi tuổi ." Tống Tuân lo lắng .

Đôi khi, hâm mộ Lục Giai và Ngu Thanh.

Gia đình của hai bọn họ đều chút quan hệ, khả năng kinh thành cũng cao, cho dù phái ngoài thì tất nhiên cũng là vùng giàu và đông đúc, dễ dàng tích lũy công trạng, thăng chức cũng nhanh.

Thế nhưng, trong lúc vô thức, trở nên tham lam như thế.

Đậu tú tài thì đậu cử nhân, thành cử tử thi tiến sĩ, bây giờ còn đậu tiến sĩ mà bắt đầu nảy lòng tham, nghĩ tới chuyện quan .

nếu leo lên thì , sự nỗ lực của đều sẽ trở thành đá kê chân cho hầu phủ.

Tống Hầu gia vốn dĩ lương thiện, e rằng bây giờ cũng chi bọn họ một cử nhân.

thì cái danh cử tử cũng lợi cho hầu phủ.

"Ca ca quan cũng chỉ vì hầu phủ thôi ?" Tống Anh thở dài, "Huynh đủ thứ thi thư thì nên , ngoại trừ vì chính thì cũng nên học hành vì lê dân bá tánh.

Huynh nên giác ngộ mới , nếu sẽ tiến xa ."

Tống Tuân ngẩn .

Đương nhiên rõ, lê dân bá tánh.

lời thốt từ miệng của Tống Anh thì vẻ kỳ lạ.

"Huynh , bây giờ nội dung thi cử đa phần là về trị quốc.

Huynh dùng tiền cha nương cho để mua sách, cũng vài điều tâm đắc." Tống Tuân .

Hắn xuất bần hàn, bá tánh thứ gì.

"Vậy thì , chuyện hầu phủ chỉ là thứ yếu thôi." Tống Anh thêm.

Nàng thật sự thấy Tống Tuân sinh quá nhiều chấp niệm vì hầu phủ.

Bây giờ, lợi ích của quyền lực, nếu thật sự quan, lỡ như trở thành vì quyền thế mà màng tất cả thủ đoạn để leo lên thì ?

Loading...