Hoắc Tứ Tượng hoảng sợ, nhưng đường đường là một nam nhân đĩnh đạc, đến mức sợ hai con chuột, vì lập tức lao tới để giành thanh đao của .
Tuy nhiên, còn kịp chạm thanh đao thì thấy tiếng vang lên.
"Chạy nhanh lên! Chạy sang bên trái!"
"Ngươi chạy sai hướng , thanh đao nặng quá, thế hóa thành bản thể , di chuyển khó thật!"
Hai con chuột tinh loạng choạng, bước vài bước thì cả hai cùng ngã ngửa đất.
Trong cơn tức giận, chúng dứt khoát hóa thành hình .
Hoắc Tứ Tượng mở to mắt , hai con chuột nhỏ đột nhiên biến thành hai thiếu nữ xinh như hoa!
Hơn nữa, hai thiếu nữ còn chuyện với vài ngày !
Hoắc Tứ Tượng vội vàng lùi hai bước: "Ngươi, các ngươi là yêu quái gì ?"
Hai yêu quái tròn xoe mắt một cách vô tội, đó , qua một khắc, chúng biến thành bản thể phóng vụt , bỏ thanh đao.
"..." Hoắc Tứ Tượng chỉ cảm thấy da đầu như nổ tung.
Chẳng lẽ đang mơ?
Vội vã nhéo cánh tay một cái, đau đến nghiến răng.
Hắn bước khỏi sương phòng với tâm trạng mơ màng, đang thì thấy chuyện bên tai.
"Có chỉ gọi một món chay với bánh bao ? Sao keo kiệt thế nhỉ? Làm chân chạy vặt cho quan lớn mà ngay cả cơm cũng ăn nổi ?"
"Vẫn là theo chủ nhân của chúng hơn, mỗi ngày ăn gì là ăn cái đó!"
"Thật đáng thương, nhưng cũng thật đáng ghét!" "Sao ?"
"Hôm qua ngang qua bụi cỏ, thấy con thỏ rừng nhà chúng đang ăn cỏ, tuy con thỏ còn nhỏ nhưng linh trí , may mà nó chạy nhanh, nếu thì bắt về mồi nhậu ."
"Thật đáng ghét! Rõ ràng săn b.ắ.n động vật trong nhà chúng , xa đến !"
"…"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-739.html.]
Mí mắt Hoắc Tứ Tượng co giật liên hồi.
"Rốt cuộc là kẻ nào đang giả thần giả quỷ?" Hắn nuốt nước miếng một cái.
"Bọn ngươi đấy!" Một thứ gì đó màu xanh đột ngột xuất hiện mặt .
Nhìn kỹ thì là hai con rắn xanh.
Những con rắn thè lưỡi, dựa kinh nghiệm hành quân của , rắn độc!
giờ độc cũng còn quan trọng nữa, quan trọng là chúng thể chuyện!
"Các ngươi là yêu quái gì?" Tay Hoắc Tứ Tượng run run.
"Ngươi ngốc ? Chúng là rắn, ngươi còn hỏi , mắt ngươi vấn đề ?" Con rắn nhỏ .
Tim Hoắc Tứ Tượng đập liên hồi, mồ hôi mặt túa : "Đừng qua đây, nếu … nếu sẽ bắt các ngươi…"
"Còn bắt bọn ! Hừ!" Con rắn xanh khẽ hừ một tiếng.
Vừa dứt lời, trời một con chim bay qua, móng vuốt của nó chộp lấy dây cột tóc của Hoắc Tứ Tượng, bao lâu một đàn quạ bay tới, lượn vòng bầu trời.
"Ta cảnh cáo ngươi, nghĩ tới chuyện bắt mấy con thú nhỏ ở đây, nếu thì bọn sẽ chia ăn sạch ngươi!" Hắc Áp Áp hét lên với ở .
Hai chân Hoắc Tứ Tượng mềm nhũn, suýt nữa thì quỳ xuống.
Hắc Áp Áp và các yêu quái khác trông thấy thảm hại như , cuối cùng cũng cảm thấy hài lòng.
Mọi cùng hét lên một tiếng, đó mỗi mới tản một hướng.
Hoắc Tứ Tượng chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, trong đầu chợt nhớ lời của đại nhân nhà , dường như hiểu điều gì đó…
Toàn bộ Vạn Linh Viên đều là yêu quái! Thực trong lòng Hoắc Tứ Tượng oan ức.
Ngày hôm đó, thật sự ý định ăn thỏ, chỉ là thấy một con thỏ rừng đó một , sợ rằng con thỏ khác bắt mất nên mới nghĩ đến chuyện bắt nó …
Ai ngờ hiểu lầm!
cũng may là thực hiện ý định đó, nếu thật sự ăn con thỏ nhỏ , bây giờ… lẽ còn một mẩu xương nào!