Mọi Tống Anh xong cũng ai cảm thấy vấn đề gì.
Dù thì bọn họ cũng chỉ mong một cuộc sống hơn.
Bọn họ là yêu quái, đến lãnh địa của loài để việc là điều khó khăn, yêu quái nào cũng tài giỏi như Hắc Xà, phần lớn đều giống như Ngưu Đại Lực, ngây thơ dễ lừa gạt.
Hiện tại, vườn bách thú của Tống Anh chính là nơi trú ngụ của bọn họ, hơn nữa, bọn họ thể kiếm tiền, lương thực hỗ trợ việc tu luyện, quả là còn gì hơn.
Thêm nữa... hóa thành bản thể cũng mệt nhọc gì, đây là việc, mà là nghỉ ngơi trá hình.
Vì thế, một yêu quái nào từ chối.
Tống Anh bắt đầu thống kê tất cả các loài động vật.
Sau đó phân chia chúng từng khu vực riêng, lúc , Kim Nguyên và Kim Bồng mới mở mang kiến thức về khu vườn , so với những ngọn đồi trọc mà bọn họ từng thấy đây, nơi quả là tiên cảnh trần gian.
Tống Anh cảm thấy nếu gọi chỗ là vườn bách thú thì thích hợp lắm, nên đổi bảng hiệu bên ngoài thành Vạn Linh Viên.
Công việc cần thiện còn khá nhiều, bận rộn thêm một tháng nữa, tất cả yêu quái huấn luyện kỹ càng và sẵn sàng việc, đến đầu tháng bảy, Vạn Linh Viên chính thức khai trương!
Khi khai trương, tất nhiên là cần quảng bá.
Tống Anh còn đặc biệt thiết kế tờ rơi quảng cáo, vẽ bản thể của các yêu quái lớn lên giấy, đó nhờ Hắc Áp Áp và Ưng Đại Sơn bay lên bầu trời ở thành Dung, rải tờ rơi khắp phố xá sầm uất.
Chưa hết, chỉ rải tờ rơi thì vẫn đủ, Tống Anh còn đến thanh lâu nổi tiếng nhất của thành Dung, phát vài tấm thiệp mời cho các hoa khôi, mời các cô nương đến đó thăm quan, miễn phí ăn ở, nếu dẫn khách đến thì còn nhận quà của Vạn Linh
Viên.
Quà tặng cũng đa dạng, ví dụ như ngọc trai, gạo thơm, xà phòng, hoa tươi, tất nhiên, quan trọng nhất vẫn là tiền thưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-732.html.]
Các cô nương ở thanh lâu coi việc kiếm tiền là mục tiêu hàng đầu, nhất là những cô nương nổi tiếng, thường ngày chỉ bầu bạn với vài công tử nhà giàu, nhưng ở thành Dung cũng chẳng gì đặc biệt, ngoài việc dạo hồ và ngắm hoa, bọn họ cảm thấy vô
cùng nhàm chán.
Bây giờ đột nhiên Vạn Linh Viên xuất hiện, bên trong cả hổ, sư tử, dù tiền thưởng thì bọn họ cũng đến đó xem thử.
Không nghi ngờ gì, bọn họ hẹn với những công tử hoặc đại lão gia thường xuyên chi tiền cho bọn họ, nhân dịp khai trương náo nhiệt sẽ đến đó tham quan.
Ra khỏi thành, dựa theo địa chỉ mà , bọn họ đột nhiên phát hiện khu vực phía bắc ngoại thành khác hẳn đây!
Trước là con đường hoang vu vắng vẻ, giờ đây, hai bên đường trồng nhiều hoa dại, đường xá cũng , còn gập ghềnh như , xa thấy biển chỉ dẫn, dẫn bọn họ đến một thôn trang.
Ở cổng thôn trang một bức tượng đá lớn, thế nào mà vận chuyển tới đây, tượng đá khắc hai con kỳ lân, phía là tấm biển lớn khắc ba chữ Vạn Linh Viên, trông hoành tráng.
Vừa bước Vạn Linh Viên, cảm giác khác biệt.
Một nơi chim hót hoa nở, khí trong lành, tất nhiên còn một quầy bán vé.
"Giá vé cửa là bao nhiêu?" Ngu Thanh là một sách, bình thường thích những nơi tao nhã và náo nhiệt, mắt thấy kỳ thi Hương sắp tới, tranh thủ lúc còn tâm trạng mà ngoài chơi đùa một chút.
Nhà nhiều tiền, bận tâm đến chút bạc lẻ , nên còn mời cả bằng hữu trong thư viện.
"Giá vé cửa của mỗi vị là một trăm văn." Thỏ tinh híp mắt .
"Rẻ thế ?" Ngu Thanh ngạc nhiên.
"Chắc hẳn bên trong còn những chi phí khác, dù nơi gần thành Dung, nhưng vui chơi một ngày, buổi tối cũng kịp thành, chắc chắn nghỉ ở đây." Lục Giai .
" , trong Vạn Linh Viên của bọn còn nhiều viện tử với các cấp độ khác , mỗi cấp độ mức giá và trải nghiệm khác , hơn nữa, trong Vạn Linh Viên cũng nhà ăn, các món ăn đa dạng và giá cả khác ..."