THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 727

Cập nhật lúc: 2025-07-29 02:06:28
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương quản sự lau mồ hôi, ngượng ngùng, nếu là thông minh một chút, thấy vẻ mặt khó xử của , tự nhiên sẽ hiểu suy nghĩ của .

khổ nỗi, Hoắc Tứ Tượng là hiểu cũng giả vờ hiểu.

Lúc , Vương quản sự thì lập tức :

"Nói sai, thành Dung của đồ thôi! Không chỉ sản vật rừng núi và ngon, những thứ khác cũng thua kém gì kinh thành! Ta thấy thương đội của Vương quản sự khá lớn, phía còn chỗ dựa vững chắc như , chắc chắn mua ít hàng nhỉ? Người đến là khách quý, các ngươi giúp bách tính ở đây miếng ăn, nên chúng cũng thể bạc đãi các ngươi…"

"Thế , sẽ phái thêm vài tới giúp các ngươi, chuyên đưa trải nghiệm phong tục địa phương! À đúng , ở chỗ của còn một thứ bán chạy, ít thương đội đến mua, vị chủ nhân đó cũng chút quan hệ với đại nhân nhà , là thế , để đại nhân nhà với vị chủ nhân đó một tiếng, bảo nàng chuẩn cho ngươi ít hàng nhé?" Nói xong, Hoắc Tứ Tượng vỗ vai Vương quản sự.

Vương quản sự sững sờ.

Ý gì đây!?

Ép mua đồ ?!

"Như … Đại nhân, đến…"

"Có gì mà ? Đều là bằng hữu cả!" Hoắc Tứ Tượng xong thì hào phóng : "Nếu ngươi từ chối sự giúp đỡ của bọn thì chính là nể mặt đại nhân nhà !" Nói xong, mặt Vương quản sự tái nhợt vì sợ hãi.

Hắn ngao du bốn phương tám hướng quanh năm, trong lòng rõ ở cũng những thể chọc , ở thành Dung , những tên cường hào ác bá khác đều thể giải quyết êm , duy chỉ Hoắc vương gia là thể đắc tội !

Bây giờ nhà Hoắc vương gia mở miệng yêu cầu mua đồ, thể gì khác? Chỉ thể đồng ý mua!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-727.html.]

Nhắm mắt gật đầu, chỉ , còn cảm ơn rối rít.

"Không dám phiền đến đại nhân, bọn đến đây còn việc khác…" Vương quản sự khó xử.

"Không , dù trị an ở đây , nhưng các ngươi là miếng mồi ngon, lỡ kẻ nhắm đến thì ? Hơn nữa, các ngươi thể việc gì chứ? Chẳng qua là mua đồ giá thấp bán giá cao thôi!"

"Không … Chuyện là… Quốc công gia bảo bọn tiện đường đưa một về…" Vương quản sự vội vàng .

"Đưa một về?" Hoắc Tứ Tượng nheo mắt, "Nhà các ngươi còn nhận cả việc ?"

"Không !" Vương quản sự giật , "Đó là ân nhân cứu mạng của Nhị công tử nhà , Quốc công gia , dù thế nào cũng đưa về để đền ơn!"

"Hóa là chút chuyện nhỏ ." Hoắc Tứ Tượng nhếch miệng, "Ân nhân của Quốc công gia cũng chính là ân nhân của Hoắc Vương gia nhà , cần gì đến kinh thành xa xôi? Thế , để sai đón phủ của Vương gia, ăn ngon mặc , hơn nữa còn cho thêm tiền bạc, nếu là nam nhân thì tặng vài thê xinh , nếu là nữ nhân thì tặng ngàn lượng vàng! Vương gia nhà từ đến nay đều hào phóng! Ta dám cam đoan, Hoắc phủ chắc chắn còn thoải mái hơn ở Quốc công phủ!"

"Thế nào, các ngươi còn đỡ đưa xa, chu đáo ?" Hoắc Tứ Tượng tươi.

Đại nhân căn dặn, việc cho gọn gàng, thể chuyện thì động thủ, càng để hoài nghi mối quan hệ giữa Tống Anh và đại nhân.

Hắn thầm nghĩ, đáng cái miệng của nên buôn, trở thành hào phú.

Nghe như , Vương quản sự toát mồ hôi hột.

Hắn thể cô nương là hài tử của Tống Hầu gia, nên đưa về để Hầu gia khó xử đúng ?!

Càng thể , đó ở phủ của Vương gia bằng ở Quốc công phủ!

Loading...