Tống Hầu gia chỉ cảm thấy thật hoang đường.
"Gọi những hộ vệ khác qua đây! Ta chuyện hỏi!" Hắn lập tức .
Tống Tâm Hoa điềm tĩnh, nhớ năm xưa nàng tận mắt thấy cha định c.h.é.m c.h.ế.t nữ nhi ruột mà vẫn thể giả vờ như chuyện gì xảy thì hiện tại chuyện nhỏ nhặt là gì đối với nàng ?
Rất nhanh, vài hộ vệ chút thâm niên đến.
Đám hộ vệ quỳ rạp mặt đất, rõ ràng đều mang vẻ mặt hối .
"Hầu gia thứ tội, bọn việc thành… Hoàng Sa… … hổ cắn c.h.ế.t …"
"Rầm" một tiếng, Tống Hầu gia đập bàn.
Tâm phúc bên cạnh , trung thành suốt mấy chục năm, mà hổ cắn c.h.ế.t ư? Thật nực ?!
"Việc giao cho các ngươi thế nào ?" Tống Hầu gia hỏi.
Tống Tâm Hoa thấy thì lập tức đầu cửa, còn Tống Đường Hành, mặc dù vẫn còn mơ màng nhưng cũng lúc theo Ngũ tỷ chắc chắn sai, nên vội vàng chạy theo.
Hai tiểu chủ tử mặt, những hộ vệ mới dám mở miệng: "Bẩm Hầu gia, bọn … thành , khi đến thôn đó, bọn … dân làng chào đón, chỉ thể ở ngoài thôn, trong thôn phòng thủ vô cùng nghiêm ngặt, thôn dân tuần tra, cũng tiện gióng trống khua chiêng, mà bên cạnh Đại tiểu thư luôn , hơn nữa bọn họ đều võ công, chúng … cách nào." Bọn họ dám thật.
Trên đường bàn bạc kỹ lưỡng.
Không thể với Hầu gia rằng, khi đến thôn Hạnh Hoa, bọn họ đưa núi một cách bí ẩn, chỉ trong nháy mắt mấy ngày trôi qua.
Nếu như , Hầu gia sẽ cho rằng bọn họ đang dối, nhất định sẽ bao giờ trọng dụng bọn họ nữa.
"Dường như những đó chuẩn từ , bảo vệ Đại tiểu thư nghiêm ngặt, để nàng tiếp xúc với ngoài như bọn , bọn thực sự cơ hội tay, hơn nữa trong núi còn hổ dữ quấy nhiễu, bọn tốn nhiều công sức để bắt hổ…" Đám hộ vệ .
"Chủ yếu là Tống Lão Căn, ông cậy nhiều tuổi mà lên mặt, bọn tế tổ xong, ở hai ngày, ông đuổi bọn , nếu bọn , ông sẽ động thủ, bọn sợ ô uế danh tiếng của Hầu gia, Hoàng hộ vệ chủ,cho nên đành trở về …"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-725.html.]
"…"
Nghe xong, Tống Hầu gia hiểu rõ.
Nói trắng là chẳng chuyện gì, thực sự chỉ tế tổ mà thôi!
"Một đám vô dụng!" Tống Hầu gia nổi giận.
Nếu là bình thường thì , nhưng hiện giờ ít đang chú ý, nếu tay chậm, Tống Anh khác bắt về thì ?!
hiện tại, đám quá vô dụng, e rằng tìm thêm một vài thủ hạ đắc lực để việc.
"Ra ngoài chịu phạt!" Tống Hầu gia phiền muộn . Những hộ vệ đều thở phào nhẹ nhõm.
Chẳng bao lâu , Tống Tâm Hoa và Tống Đường Hành gọi .
"Lần đến thành Dung, các ngươi gặp Đại tỷ của ?" Tống Hầu gia ngoài nhưng trong , .
Tống Đường Hành run sợ trong lòng, còn Tống Tâm Hoa thì tươi như hoa: "Cha, bọn gặp , hiện giờ tộc tỷ sống khá , cũng lập gia đình, phu quân họ Hoắc, đúng , nàng còn nhận nuôi một đứa con trai, đứa trẻ đó trông đáng yêu."
"Nàng sống nhỉ." Tống Hầu gia xong, trong lòng càng thêm vui.
Hắn vì đứa nghiệt chủng đó mà đau đầu kiện cáo, còn nàng thì , thật sự coi cái thôn đó như chốn bồng lai tiên cảnh ngoài đời ?
Nếu nàng phái Hoàng Sa đến đó gì thì nên tự c.ắ.t c.ổ !
Tống Đường Hành thôi, Tống Tâm Hoa trừng mắt khiến im lặng.
"Cha, quản tộc tỷ gì? Bây giờ nàng là của nhà khác , với nàng , sẽ ghen tị đó!" Tống Tâm Hoa nũng, "Bây giờ tộc tỷ thiếu ăn cũng thiếu mặc, cứ quên nhi nữ ! Ta thích nàng , đừng nhắc đến ?"