THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 722

Cập nhật lúc: 2025-07-29 02:06:14
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Anh những lời của Lưu Sinh, nàng chỉ cảm thấy buồn .

Dù rằng hồ ly tinh nên giấu giếm phận, nhưng cũng , bao năm qua, tất cả đều dựa một tay hồ ly tinh lo liệu cho gia đình.

Nàng nợ Lưu Sinh, hẳn cũng trả hết nợ khi Lưu Sinh bỏ mê dược .

Giờ đây, Lưu Sinh đích đến đây hồ ly tinh "chết",

thậm chí còn quên chửi rủa vài câu, đúng là một kẻ cặn bã.

"Ngươi ? Mấy con yêu quái … Nhìn thì vẻ chết, nhưng bọn chúng vẫn còn hồn phách đấy.

Ngươi chửi rủa nàng như , nhất định trong lòng nàng oán hận ngươi, thể thường xuyên xuất hiện trong giấc mơ của ngươi để hỏi cho rõ ràng đấy!" Tống Anh một cách bí hiểm.

Nụ , thoáng chút rùng rợn.

Lưu Sinh giật , đó bệt xuống đất, lùi mấy bước.

"Ngươi đừng sợ, nàng si tình như , chắc chắn sẽ hại tính mạng của ngươi , nhiều nhất chỉ là… ngày ngày theo dõi ngươi mà thôi, ." Tống Anh .

Lưu Sinh xong, ánh mắt chằm chằm ngọn lửa.

Không nghĩ gì trong đầu, bỗng nhiên mắt trợn trắng lên ngất xỉu.

Tống Anh bĩu môi, ngờ Lưu Sinh yếu đuối đến thế, nàng chỉ mới vài câu mà chịu nổi ?

Có lẽ nàng cần hù dọa , chỉ với thái độ chột , sớm muộn gì cũng tự suy sụp mà thôi.

Tống Anh chỉ định mỉa mai vài câu, ý định nào khác.

Chỉ vài ngày , Tống Anh nhận lễ vật từ Hoắc Triệu Uyên.

Lễ vật đến sớm hơn khi.

Hơn nữa còn là từng thùng từng thùng, trông... khá kỳ lạ.

Đồ đạc gửi đến vườn bách thú, Tống Anh mở nắp , suýt nữa thì nôn mửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-722.html.]

Có… hai thùng m.á.u lớn, bên trong còn một cái muôi lớn, khuấy lên một chút còn thấy cả gan lợn, phổi lợn và nhiều thứ khác.

Tống Anh cảm thấy thái dương giật giật.

Nàng đặt hai thùng m.á.u lớn mặt : "Có ai thích ăn thứ ?"

Mọi .

"Chủ nhân, chúng là dã thú, ăn đồ sống chứ!" Hắc Áp Áp thoáng qua thùng gỗ đầu , tỏ vẻ chán ghét.

Lúc nó hóa hình thì ăn ít thịt thối, nhưng đó là vì còn gì khác để ăn!

Giờ nàng lớn , ai ăn mấy thứ nữa?

"Hơi buồn nôn, chủ nhân, chẳng lẽ nhà chúng xài hết bạc ? Không còn lương thực ?" Đại Bạch cũng .

"Ta vẫn thấy cơm canh thường ngày ngon hơn, cái … ngay cả lợn cũng ăn nhỉ?" Hổ Doanh Doanh nhíu mày, gần như bịt mũi .

Lợn rừng tinh mới tới, thấy những lời thì vui: "Ngươi chê mấy thứ thì cứ chê , kéo chúng ?"

"Chỉ là thuận miệng thôi mà…" Hổ Doanh Doanh nhếch miệng .

"…"

Tóm , ai thấy mấy thứ m.á.u me thuận mắt.

"Chủ nhân, mấy thứ là Hoắc đại nhân tặng cho ?" Đại Hoàng khá quan tâm Tống Anh, "Có Hoắc đại nhân lừa đá đầu …"

"Hừ… đá ngài …" Đại Bạch trừng mắt Đại Hoàng.

Tống Anh thở dài: "Nói thì dài lắm… Mấy thứ cũng đưa tới , dùng để nấu ăn thôi."

Thứ cứ khuấy đều lên, đông , cũng coi như Hoắc Triệu Uyên khá tốn công.

Đồ sống ai ăn, nhưng khi nấu chín, mùi vị thơm ngon hơn nhiều.

Chỉ là trong đám yêu quái của nàng, chỉ Ngưu Đại Lực và Hoàng đại thẩm nấu ăn khá , còn bầy thỏ tinh cùng học nấu ăn, nhưng lẽ từng nếm thử mấy thứ bao giờ, nên nàng tự tay .

Đến giờ vẫn tự tay nấu ăn cho nhiều thủ hạ như , Tống Anh thở dài, chủ nhân cũng thật bình dị gần gũi.

Loading...