Dù cả đạo sĩ và cao tăng đều lai lịch phi phàm, nhưng hiện tại, chỉ thể thấy cảnh ngộ của lúc , thật sự thể vui nổi.
"Đại nhân... chắc chắn là bọn họ bậy!" Hai mắt Hoắc Tứ Tượng đỏ hoe.
Làm đại nhân thể kết cục chứ?
"Những lời mà bọn họ cũng đáng tin." Hoắc Triệu Uyên trầm giọng .
Hắn mới sinh bao lâu, Hoắc gia tan nát, khi còn bé sống ở thôn Hạnh Hoa, tuy nơi đó yên bình, nhưng mẫu , dựa thuộc tộc Hoắc thị cũ giả phụ mới thể sống sót.
Dù thì "phụ " cũng là giả, đối xử với chỉ cung kính, vì , từ nhỏ đến lớn, bao giờ hưởng thụ sự yêu thương giống như những khác.
Hắn là nam nhi, yếu đuối nhạy cảm giống như nữ tử.
Đối với mà , cha nương cũng là chuyện quá khó khăn, chỉ là , khi mới mười mấy tuổi quân doanh rèn luyện, khi đó chỉ vài bộ hạ cũ âm thầm bảo vệ, đối với chính là nghiêm khắc luyện, chỉ trong vài năm, dựa một loạt công trạng mà vươn lên, giúp Hoắc gia xoay chuyển tình thế…
Lúc còn ở thôn Hạnh Hoa, mặc dù thỉnh thoảng đứa trẻ hiểu chuyện, là đứa con hoang nương, nhưng khi quân doanh, mới phát hiện, ngay cả những lời trẻ con đó cũng còn thấy.
Ngoài m.á.u và mồ hôi, mắt còn gì khác, khó khăn lắm mới phong vương trở về kinh thành, tổ tiên trong nhà đều qua đời, duy nhất cũng còn...
Hoàng đế đang tại vị cũng xem như là hiểu đạo lý, ban cho tước vị vương gia khác họ, đối với cũng chiếu cố nhiều hơn, nhưng bản , vương gia khác họ dễ ,huống chi, còn là một vương gia khác họ mang món nợ xương m.á.u sâu đậm.
Trên đời , ủng hộ Hoắc gia ít, trong kinh thành cũng hảo hữu cũ của Hoắc gia.
Hoàng đế thương hại , đề phòng .
Dù giao binh quyền, dù rời xa chốn thị phi , chạy đến đất phong , vẫn cẩn thận từng li từng tí.
Hắn kiểu thích g.i.ế.c chóc, nếu báo thù, sẽ vô vì mục đích cá nhân của mà trả giá bằng tính mạng, những chuyện như thế, nhưng khác nghĩ ...
Trước đây, bao giờ ý định lấy vợ sinh con, nguyên nhân... cũng đơn giản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-714.html.]
Sợ hoàng tộc kiêng kỵ.
Trong mắt hoàng tộc, vợ con và gia tộc, tham vọng sẽ càng nhiều hơn.
"Đại nhân, ngài đừng buồn, chẳng bây giờ ngài Hoắc phu nhân ? Nàng còn một hài tử, tính thì đứa trẻ cũng là con danh nghĩa của ngài mà!" Hoắc Tứ Tượng thêm.
Tên đạo sĩ thật đáng ghét, dám đại nhân nhà cả đời con nối dõi!
Đại nhân gì đáng thương đến !? Rõ ràng là con mà! "Ta , chuyện như bụi trần, phẩy tay là qua, cần để tâm." Hoắc Triệu Uyên thu cảm xúc, bình tĩnh về phía , cưỡi ngựa rời .
Còn lúc , Tống Anh đang ăn uống thoải mái ở Hoắc phủ.
Hoắc Triệu Uyên đối xử với nàng quả thực , đặc biệt là trong chuyện ăn uống, còn chuẩn cho nàng một bàn đầy thức ăn, một nàng ăn cũng xuể.
Đối với việc lừa gạt Hoắc Triệu Uyên, trong lòng Tống Anh cũng thấy áy náy.
ngẫm ...
Lời nàng chắc là giả mà?
Nếu nàng dám thì nghĩa là sợ Hoắc Triệu Uyên xác minh, chuyện thần tiên lịch kiếp, nàng cũng từng từ miệng của yêu quái, dù yêu quái nhiều lắm, nhưng những câu chuyện truyền miệng qua bao năm tháng cũng phần đáng tin.
Nhìn thế của Hoắc Triệu Uyên, đúng là thê thảm.
"Đại nhân về ." Đến tối, nha chạy đến báo với Tống Anh.
Tống Anh đặt đồ trong tay xuống, cửa nghênh đón.
Không là ảo giác của nàng , nhưng nàng cảm thấy, khi ngoài một chuyến, tâm trạng của Hoắc Triệu Uyên vẻ đúng lắm?
Chẳng lẽ gặp chuyện gì đó kích động ở bên ngoài chăng?