Nãy giờ, Tống Anh chỉ bừa.
Tuy nhiên, nàng cũng tự biên tự diễn mà còn dựa những tiểu thuyết và phim truyền hình kiếp xem.
Từ cổ chí kim, các tác giả truyện đều rằng lịch kiếp trải qua muôn vàn khổ ải mới thể tu thành chính quả.
Đường Tăng thỉnh kinh còn trải qua tám mươi mốt kiếp nạn đấy thôi, chuyện bình thường.
"Theo thấy... Hiện giờ cuộc sống của ngài vẻ đang thuận buồm xuôi gió, nhưng chắc chắn... còn những chuyện xui xẻo hơn đang đợi ngài, vì , hy vọng ngài sớm thấu việc." Tống Anh nghĩ ngợi.
"Vậy theo ngươi, còn vượt qua những cửa ải nào?" Hoắc Triệu Uyên phối hợp hỏi.
Tống Anh nghĩ ngợi: "Tục ngữ rằng thiên cơ bất khả lộ... nhưng kiếp nạn cũng chỉ vài loại, quyến của Hoắc đại nhân đều mất, chuyện thể hành hạ ngài chỉ còn ... vợ con mà thôi!"
"..." Hoắc Triệu Uyên.
"Nếu ngài lấy vợ thì cẩn thận một chút, khéo ngài sẽ một chuyện tình yêu đầy kịch tính, cảm động trời đất với vợ của ..." Tống Anh tiếp.
Hy vọng thê tử tương lai của Hoắc Triệu Uyên sẽ tha thứ cho nàng vì bừa.
Hoắc Triệu Uyên cau mày, chằm chằm Tống Anh.
"Ta đến mức , ngài thể giao con hồ ly tinh đó cho ?" Tống Anh nghiêm túc .
Đáng thương cho nàng, mặt yêu quái nhà , nàng luôn là một lão đại điềm tĩnh, câu nào thốt cũng chắc như đinh đóng cột, vô cùng uy tín.
mỗi gặp Hoắc Triệu Uyên, nàng đều nghĩ cách hươu vượn, thật mệt mỏi.
"Không thể." Hoắc Triệu Uyên hừ một tiếng. Hắn ăn nổi nữa, nhấc chân ngoài.
Đi nửa bước thì đầu nàng: "Ngươi tạm thời ở đây vài ngày, đợi xác minh lời ngươi là thật giả mới tính tiếp."
Chuyện yêu quái quá mức hoang đường, dường như Tống Anh quan tâm đến con yêu quái đó, hoặc là do yêu quái thể kiếm tiền, hoặc là... bọn họ chính là đồng loại.
Hắn cảm thấy khả năng là đồng loại lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-713.html.]
Trước , lúc thấy Tống cô nương từ xa ở kinh thành, nàng vô cùng nhát gan và yếu đuối, trông đáng thương, to gan càn giống như bây giờ?
Có lẽ là... yêu quái thế ?
Nếu là , nhất định sẽ nghĩ như , nhưng bây giờ, trong phủ một con yêu quái còn sống sờ sờ, thể nghi ngờ chuyện .
Chỉ là...
Hoắc Triệu Uyên cảm thấy thật phiền não.
Nếu nàng cũng là yêu quái thì ?
Hoắc Triệu Uyên dẫn theo Hoắc Tứ Tượng thẳng tiến đến chùa Phổ Hoa ở vùng ngoại ô, tìm vị trưởng lão đức cao vọng trọng nhất trong chùa, xuống: "Làm phiền đại sư xem tướng cho ."
Dù thì đại sư cũng là cao nhân đắc đạo, hơn nữa còn bình tĩnh.
"Thí chủ là phúc phần, tuy nhiên, mệnh nhấp nhô, định sẵn trải qua nhiều gian truân..." Đại sư .
Vị đại sư quả thực chút bản lĩnh, hiển nhiên thể mệnh của Hoắc Triệu Uyên duyên mỏng với phụ mẫu và dòng họ.
"Vậy... tổn hại đến vợ con ?" Hoắc Triệu Uyên hỏi. Đại sư sửng sốt một lúc.
Vội vàng tính toán , một lát , ông cau mày, nghiêm túc : "Theo suy diễn, cả đời của ngài quả thực vài chuyện như ý, trong mệnh vợ con, dù biến thì kết cục cũng mỹ..."
Trong lòng Hoắc Triệu Uyên trầm xuống.
Lập tức dậy cáo từ, đầu chạy đến một đạo quán gần đó.
Lại tìm đại sư trong đạo quán tính toán một quẻ.
Thật kỳ lạ, kết quả khác biệt lắm, thậm chí còn quá hơn một chút.
Sau khi từ đạo quán, cảnh sắc trong cánh rừng ngoài , cũng nên vui nên buồn.
Sinh phúc phần, là thần tiên hạ phàm.
Lần đầu tiên, cách cổ quái sức thuyết phục, nhưng như cũng thôi , còn ... kết cục ?
Phải cô độc cả đời, định sẵn vì nước vì dân, còn c.h.ế.t tử tế?