THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 712

Cập nhật lúc: 2025-07-29 01:44:20
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hồ ly tinh xong, nàng càng run rẩy dữ dội hơn.

Nàng cũng , chỉ cảm thấy khi vị đại nhân nổi giận, trong lòng nàng liền nhịn mà sợ hãi!

Hoắc Triệu Uyên chấn động, cảm thấy chuyện thật hoang đường.

"Ngươi là thần tiên chuyển thế ? Có chứng cứ ?" Hoắc Triệu Uyên cau mày hỏi.

"Chuyện … đây là đầu tiên nô gia gặp đại nhân… nên cũng rõ lắm..." Hồ ly tinh tỏ vẻ ấm ức, đột nhiên nhớ điều gì đó, nàng lập tức thêm: " mà… nếu ngài là thần tiên, thì chắc chắn chỗ khác biệt... Ví dụ, trong các câu chuyện thường , khi thần tiên đầu thai sẽ dị tượng, phu nhân còn những giấc mơ thể tin nổi, là ngài về hỏi nương ngài thử xem?" "..." Hoắc Triệu Uyên nhức đầu.

"Có vẻ ngươi thành thật lắm, ngoài dân chúng đều thiêu c.h.ế.t ngươi, nếu ngươi vô dụng thì đến trưa hôm nay sẽ đem ngươi nướng." Hoắc Triệu Uyên u ám .

Nghe , hồ ly tinh sợ đến nỗi lông gần như dựng .

"Đại nhân! Nếu, nếu ngài là thần tiên thì chắc chắn sợ những vật ô uế, là ngài thử đến những nơi âm u một chút xem, đảm bảo yêu ma quỷ quái thấy ngài sẽ chạy mất." Hồ ly tinh .

Thần tiên gì đó thì nàng , nhưng mà hào quang của công đức mạnh như , nào thấy mà chẳng sợ?

Tuy nhiên, đối với Hoắc Triệu Uyên, những lời chẳng khác gì .

Nơi âm u?

Đi để tìm đây? Chẳng lẽ để chứng minh là thần tiên, khắp nơi hỏi thăm ?

Thấy Hoắc Triệu Uyên vẫn hài lòng, hồ ly tinh suýt bật : "Đại nhân, nô gia thật sự , tuy thể hóa thành , nhưng thực tế cũng khác gì bình thường, ăn thịt cũng m.ó.c t.i.m gan, đều là bên ngoài tung tin vịt..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-712.html.]

"Ngươi... quen Tống Anh ?" Hoắc Triệu Uyên đột nhiên hỏi.

"Tống Anh? Là ai? Nô gia... cần quen đó ?" Hồ ly tinh cúi đầu .

Hoắc Triệu Uyên thở dài.

Con hồ ly tinh thì vẻ sáng , nhưng chuyện cảm thấy đầu óc thông minh lắm, hơn nữa còn vẻ sợ , rõ vì ...

Không đồng loại thì lòng ắt bình thường, loại yêu quái , theo lý mà , bất kể đều nên trừ khử.

Tuy nhiên...

Nếu lời Tống Anh là thật thì ?

Sau khi mặt trời lên cao, Hoắc Triệu Uyên mời Tống Anh đến cùng ăn sáng.

Tống Anh thấy vẻ nên mở lời thế nào, nàng nhất thời cao hứng: "Thế nào? Ta sai chứ? Yêu quái đó cũng ngài là thần tiên chuyển thế ?"

"Ta chỉ là phàm nhân, gì khác biệt." Hoắc Triệu Uyên vẫn còn bán tín bán nghi.

"Không, Hoắc đại nhân, so với khác, ngài muôn vàn khác biệt." Tống Anh nghiêm túc tiếp, "Thần tiên hạ phàm để vui chơi, chăng là phàm trần việc cần ngài, hoặc là bản ngài cần lịch kiếp để nâng cao tu vi."

"Nếu là vế đầu tiên thì cần ngài cứu vớt dân chúng khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng, nhưng hiện giờ xem , nhân gian khá hòa bình, dân chúng ấm no, cần đến ngài."

"Vậy nên, chắc là vế thứ hai ." Tống Anh nghiêm túc . "Vậy thì ?" Hoắc Triệu Uyên đặt đũa xuống.

"Nghe kiếp của ngài gian truân? Số mệnh lắm?" Tống Anh tỏ vẻ am hiểu sâu rộng, vỗ đùi : "Vậy thì đúng ! Lịch kiếp mà! Chắc chắn là trải qua những ngày tháng khổ cực! Tuy ngài ở vị trí cao, nhưng chắc chắn trong lòng cảm thấy sung sướng! sung sướng là đúng , đây cũng ít sách, trong đó đều rằng, chỉ cần ngài cảm thấy khổ sở, mệt mỏi, trong lòng thông suốt thì chắc chắn thể phi thăng!"

Loading...