THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 709

Cập nhật lúc: 2025-07-29 01:44:13
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Anh cảm thấy giống như một mũi tên đ.â.m ngực, đó bất lực : "Ta thật sự thích con hồ ly tinh đó... Ta nguyện ý bỏ tiền mua."

"Tống Anh, những chuyện khác thể chiều theo ý ngươi, thậm chí dù ngươi tu tiên, cũng thể tìm Côn Lôn* cho ngươi, nhưng chuyện thì thể ." Hoắc Triệu Uyên dậy, "Thứ hiểm ác và quái dị, một khi cẩn thận

thể hại, thứ để ngươi đùa giỡn."

*Núi Côn Lôn là một dãy núi hoặc núi trong thần thoại Trung Hoa, đây là một biểu tượng quan trọng thể hiện cho trục thế giới và các vị thần tiên.

"Không , chỉ cảm thấy con hồ ly chút quan hệ huyết thống với con mà nuôi ở nhà, lẽ là lỡ mất ở kiếp , cho nên..."

"..." Mí mắt Hoắc Triệu Uyên giật giật.

Toàn là dối, câu nào lọt tai.

"Cũng ..." Tống Anh nửa chừng thở dài một , "Hoắc đại nhân, đúng là từng thấy nó, nhưng cảm thấy… thứ sẽ hại , nên mang về nuôi, câu , chúng sinh bình đẳng, cho dù là yêu thì cũng quyền sống chứ?"

Tống Anh bày gương mặt của thánh mẫu.

Hoắc Triệu Uyên từ cao xuống nàng: "Ngươi, mơ thật."

Chúng sinh bình đẳng mà cũng ...

Chẳng bằng nàng rằng nàng thành tiên đến phát điên, yêu quái nên uống m.á.u của yêu quái thử xem !

Lý do còn đáng tin hơn mấy lời !

"..." Tống Anh mím môi, "Tướng công..."

Hôm nay, nàng mang theo liêm sỉ ngoài cửa, dù cũng đầu tiên mất mặt, lạ quen.

Hoắc Triệu Uyên nắm chặt tay, ánh mắt run rẩy, đó bất ngờ nắm lấy cổ tay nàng: "Ngươi dám gọi một tiếng nữa?!"

"A." Tống Anh liếc mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-709.html.]

"Muốn dùng sắc để quyến rũ ngài là sai, nhưng ngài cũng thể cứng đầu như chứ? Ngài xem, ngài giữ con yêu quái cũng chẳng ích gì, đưa cho thể kiếm tiền, thể trông coi nó giúp ngài, hại bá tánh, chẳng ?" Tống Anh mặt dày .

Nàng cũng , yêu quái nguy hiểm đối với bình thường...

yêu quái nhà nàng rơi tay khác thì ! Hoắc Triệu Uyên Tống Anh chọc tức đến khó chịu.

"Nếu ngươi tò mò, thể để ngươi quan sát nó từ xa, nhưng mang nó thì tuyệt đối ." Hoắc Triệu Uyên cố chấp .

Tống Anh cũng bực bội.

"Ta thấy quan hệ giữa chúng tệ nên mới đến chuyện tử tế với ngài, nếu ngài cho thì... mất , ngài đừng trách ..." Tống Anh buồn bực .

Hoắc Triệu Uyên nhíu mày: "Ngươi còn ăn trộm ?" Tống Anh cảm thấy nóng nảy.

Đi tới lui vài bước, quyết tâm : "Ta thật với ngài, ngài truyền ngoài nhé!?"

"..." Lại định bịa chuyện gì nữa?

"Thực là thế , ngài, là... thần tiên chuyển thế xuống đây để lịch kiếp, còn thực là một tiểu hoa tinh nhỏ bé đáng kể trời, vì thăng tiến nên hạ phàm để bảo vệ ngài, hy vọng ngài thành tiên sẽ đề bạt ..."

"Tiên giới của chúng quan hệ với yêu giới! Mà tiểu yêu thực là công chúa của tộc hồ ly! Nếu ngài bắt nó, thậm chí g.i.ế.c nó, khả năng sẽ gây đại chiến giữa hai tộc!" Tống Anh với vẻ mặt nghiêm túc.

"..." Hoắc Triệu Uyên nghẹn một cục m.á.u trong tim.

"Ngươi kể chuyện thì vô cùng đáng tiếc." Hoắc Triệu Uyên buồn bực .

"Ta sự thật mà! Chẳng lẽ ngài tin !?" Tống Anh giật , "Như , ngài thể hỏi con hồ ly đó, hỏi nó xem ngài là thần tiên đại công đại đức , dám cam đoan nhất định nó sẽ cầu xin đại tiên tha mạng!"

"..." Hắn tin.

Thậm chí, còn nàng nữa.

Dù giọng êm tai, nhưng mỗi một lời đều khiến ném Tống Anh ngoài.

"Chẳng lẽ ngài sợ con hồ ly đó nên dám hỏi?!" Tống Anh chớp mắt, "Ta dám đánh cược với ngài, nếu con hồ ly đó ngài là một vị thần tiên lợi hại tỏa hào quang lấp lánh, đây…. ba quỳ chín lạy tại chỗ với ngài, dập đầu nhận sai!"

Loading...