Mọi liên tục tấm tắc lấy lạ, càng cảm thấy dường như hầu phủ hề trong sạch và cao quý như bọn họ tưởng tượng.
Tống Đường Hành từng giải thích rằng sở dĩ hầu phủ đưa con về quê nuôi là vì bát tự của Tống Anh xung khắc.
Khắc cái rắm!
Không vận may của Tống Anh bao nhiêu !
Nhìn thôn bọn họ , chẳng nhờ Tống Anh nên mới thể lên ?
Nam nhân c.h.ế.t cũng đột nhiên sống , mà nàng xui xẻo?!
Mọi đều bất bình Tống Anh, nhưng bây giờ hơn nửa đêm, cũng tiện tiếp tục trò chuyện về chuyện .
Huống hồ, còn đang ở ngay mặt Tống Anh, nếu nhiều thì sợ trong lòng Tống Anh sẽ khó chịu.
Vì , tất cả đều về nhà.
đến sáng sớm, chuyện lan truyền khắp thôn.
Trước mặt Tống Anh, ai dám lắm lời, nhưng đều lén mắng của hầu phủ mấy câu.
Điều cũng tạo oán khí đối với Tống Tâm Hoa và Tống Đường Hành, đương nhiên còn những hộ vệ ở cổng thôn nữa.
Sáng sớm hôm nay, vốn dĩ Tống Đường Hành định gặp Hoàng Sa một nhưng khi tới cổng thôn phát hiện sắc mặt của tất cả các hộ vệ đều vàng như đất, vô cùng khó coi.
Chuyện cũng thôi , ngoài còn mấy hán tử hung dữ ở cổng thôn trông như đuổi những hộ vệ .
"Thế là... ?" Tống Đường Hành giật thót trong lòng, dự cảm chẳng lành, "Hoàng Sa ?"
"Đội trưởng... tối qua thấy nữa." Một chua xót .
Tống Đường Hành thì lo lắng hỏi: "Không thấy nữa? Không tối hôm qua ..."
Nói một nửa, Tống Đường Hành lập tức ngậm miệng.
"Tứ công tử, ngươi tới đúng lúc lắm.
Mấy tên hộ vệ của nhà các ngươi , hơn nửa đêm nhất quyết xông trong nhà Hoắc nương tử, thật sự đáng giận! Làm phiền ngươi đưa , thôn Hạnh Hoa bọn chứa chấp bọn họ!" Thôn dân .
"Chỉ là hiểu lầm mà thôi, chắc hẳn bọn họ nguyên nhân gì đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-696.html.]
Vả ... thấy Hoàng đội trưởng , còn tìm y nữa." Tống Đường Hành cau mày.
Thôn dân bật : "Trước đây, ngươi thực là ruột của Hoắc nương tử nhưng thấy giống lắm nhỉ?!
Nếu là ruột, thấy hạ nhân xông phòng của tỷ tỷ mà còn thể tức giận ?! Nhìn bản ngươi , bình tĩnh, thản nhiên tới mức nào! Ai còn tưởng rằng ngươi thù hận gì với Hoắc nương tử đấy!"
"Không ... Đều là một nhà, cho nên..." Tống Đường Hành sửng sốt.
"Người một nhà? Đừng như , Tứ công tử! Hoắc nương tử của bọn gánh nổi lời của ngươi ! Nếu ngươi tới để tế bái tổ tiên, bây giờ cúng bái xong xuôi thì cũng nên về mới chứ.
Cứ ăn vạ ở thôn bọn gì hả?" Thôn dân ghét bỏ . Không tiếng còn chịu cút .
Trong lòng Tống Đường Hành vô cùng khó chịu.
"Tứ công tử, Hoàng hộ vệ của bọn thật sự biến mất trong phòng của Tống Anh!" Một hộ vệ .
Lòng Tống Đường Hành trầm xuống.
Hoàng Sa ở đây, những theo mệnh lệnh của .
hôm nay, nên lập tức dẫn rời , là... tiếp tục thành nhiệm vụ mà phụ giao?
Nếu dẫn rời , khi về đến nhà, phụ chắc chắn sẽ chê vô dụng.
Nếu cứng rắn ở thì… thì chẳng lẽ tự tay đ.â.m Tống Anh ?
Tống Đường Hành do dự trong chốc lát.
"Ta còn chuyện với tộc tỷ." Tống Đường Hành mở miệng, đó tiếp, "Các vị cũng thực tế, Tống Anh là tỷ tỷ ruột của , bây giờ nếu thì khi cũng nên gặp nàng một mới .
Thậm chí, nàng tiễn một đoạn đường thì cũng là chuyện nên đúng ?"
Thôn dân hừ một tiếng.
nếu Tống Đường Hành đồng ý rời thì thôn dân sẽ cho phép như ý nguyện.
Để từ biệt Tống Anh.
Đương nhiên còn thông báo cho Tống Tâm Hoa nữa. Hai tỷ hiển nhiên rời cùng .