Đương nhiên Hoàng Sa bên cạnh Tống Anh vấn đề, nếu thì thể vô duyên vô cớ bắt nhiều của y như .
Vì , lúc , y tập trung , chuẩn đánh một trận lớn.
Y nhất định lấy mạng của Tống Anh.
Đang ở thôn Hạnh Hoa, thể cúi đầu.
Biện pháp ôn hòa đây phù hợp, g.iết ch.ết Tống Anh, e rằng chỉ thể dùng biện pháp mạnh.
Tuy nhiên...
Phải tìm cớ.
Hoàng Sa cau mày, đau đớn chọn hai : "Các ngươi... do thám."
Sắc mặt của hai đại biến: "Đội trưởng, chúng ... chúng ? Bây giờ còn rõ là thế nào nữa mà..."
"Đi do thám!" Sắc mặt của Hoàng Sa lạnh lùng, "Ta sẽ dẫn theo các ngươi.
Các ngươi hãy sang quần áo màu đen, tạo động tĩnh lớn một chút trốn chỗ nào đó gần Hoắc gia.
Đến lúc đó, sẽ mượn cớ bắt trộm để dẫn xông cứu .
Trong lúc hỗn loạn, Tống Anh trộm g.iết ch.ết cũng là chuyện thể xảy ."
Nếu bọn họ như thì vẫn chút mạo hiểm, ít nhiều cũng sẽ mấy lời đồn đãi vớ vẩn.
Tuy nhiên, chỉ cần bọn họ khăng khăng là trộm quấy phá, chứng cứ xác thực thì cũng thể tạo thành mối nguy cho hầu phủ .
Y hỏi thăm qua, trong nhà Tống Anh nhiều ,ngoài mấy đứa trẻ ở nhờ thì chỉ một phụ nhân "quản gia" và một "nha " việc.
Tống Anh là nữ tử, nhà của nàng cũng nhiều phòng giống như gia đình giàu nên để tránh đồn đãi vớ vẩn, trong nhà cũng gia đinh hộ viện.
Còn về những lén lút bắt , chắc hẳn đến khi chạng vạng bọn họ mới tới, đó trốn trong núi, âm thầm bảo vệ Tống Anh.
Bọn họ cách xa, chỉ cần tốc độ của y đủ nhanh thì những đó giúp đỡ cũng tới kịp.
Trong tình huống cấp bách thì linh hoạt, của đối phương quá quỷ dị, nhất định tốc chiến tốc thắng.
Nếu còn tiếp tục chờ đợi, trong đội ngũ của y đều sẽ rối loạn, e là sẽ cho rằng trong thôn mãnh thú hoặc dã quỷ ăn thịt , thật sự dọa cho chạy mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-693.html.]
Hoàng Sa quyết định như , bên lập tức . Trong đêm đen, hai bóng chạy về phía nhà của Tống Anh.
"Ai ở đó!? Mau bắt trộm!" Đợi đến thời cơ thích hợp, Hoàng Sa dẫn theo đột nhiên hô to, đó cả đám cùng đuổi theo.
Cũng gây chút động tĩnh, nhưng mà...
Thôn dân đều thấy nhiều nên hề bận tâm.
Mấy tên hộ vệ của hầu phủ đúng là chịu ngừng , tối nào cũng hổ tới ? Con hổ còn thể thành tinh, cố ý tới đây quấy rầy giấc ngủ của bọn họ chắc!?
Vì thế, khi thấy động tĩnh bên ngoài, bọn họ đều để ý.
Chỉ hy vọng những mau chóng cút .
Từ khi bọn họ tới, lấy một đêm nào ngủ yên !
Hoàng Sa đuổi theo tới tận cổng nhà Tống Anh: "Có kẻ trộm chạy trong!"
"Kẻ trộm rõ lai lịch! Khó tránh chuyện bọn chúng bá tánh thương, chỉ thể xông cứu thôi!" Nói xong, Hoàng Sa đạp cổng "ầm" một tiếng.
Cổng bằng mấy mảnh gỗ, y luyện võ từ nhỏ, thể lực hơn hẳn thường.
Nếu là tình huống bình thường, đạp một cánh cổng tốn nhiều sức lực.
Vì , chỉ "ầm" một tiếng, cổng lớn mở .
Hoàng Sa sợ trẻ con ở phòng khác thấy nên lập tức cho bao vây tất cả các phòng, nhốt bên trong.
Nhất định nhanh một chút!
Hoắc Lâm rõ tình hình trong nhà nên khi thấy chặn cửa cũng sợ hãi mà bình tĩnh dậy.
Tống Đạt và Tống Võ thì bình tĩnh như , sắc mặt của bọn chúng đại biến.
Tam Nha Tống Anh đưa về Tống gia ở với Tiêu thị nên ở đây lúc .
Hoàng Sa tìm từng phòng một, cuối cùng tìm thấy sương phòng* của nữ tử.
*Sương phòng: Sương phòng là gian dành cho phụ nữ và gia đình của họ, thường phận sự phép Y bất chấp tới, thấy ổ chăn giường thì tay cầm bội đao lập tức c.h.é.m xuống.