Trong lòng Tống Đường Hành cảm thấy khó hiểu.
nghĩ kỹ thì qua lâu như , tiến bộ một chút cũng là bình thường.
Vả , khi đó Tống Anh quả thực thích sách, dường như cũng cảm thấy chỉ cần nàng nhiều sách một chút thì thể cha nương công nhận.
Nếu như thế, khi trở về, nàng truyền suy nghĩ cho thôn dân cũng là điều dễ hiểu.
"Nói như ... Tộc tỷ chỉ quan hệ gì với công tử của Tiết gia mà ngược còn chút thù oán?" Tống Đường Hành .
"Tiết công tử?" Tống Đạt tùy tiện vung tay lên, "Có lẽ là !" Tống Đường Hành suy nghĩ, càng thêm sáng tỏ.
Nhất định là Tiết Nhị vô cớ chịu cơn tức ở chỗ tỷ tỷ nên khi trở về mới bảo Tiết gia gây phiền phức cho nhà .
Tống Anh chắc năng lực lớn như tưởng tượng, Tiết Nhị là kiêu ngạo, cảm thấy đối đầu với một dân phụ thể diện nên mới quấy rối quan hệ giữa hai nhà Tiết Tống...
Có lẽ bây giờ chính vị Đại tỷ cũng một nhỏ bé như nàng gây phiền phức lớn đến cỡ nào cho Tống gia.
"Phải , lúc tế tổ qua nhà tộc tỷ tỷ, thấy trong nhà mấy ... Bọn họ từ ?" Tống Đường Hành hăng hái vì thu một chút thông tin hữu ích nên tiếp tục hỏi thêm.
Tống Đạt như , : "Ngươi đúng là hề khách khí."
"Ta chỉ là quan tâm tộc tỷ..." Tống Đường Hành .
"Thôi , ngươi thật lòng quan tâm mà còn ? Ngươi đừng cảm thấy là công tử nhà giàu thì thông minh hơn khác.
Trẻ con ở quê bọn cũng ngốc hơn các ngươi bao nhiêu ." Tống Đạt ghét bỏ, "Những đó đều do Nhị tỷ mua về, năng lực lớn lắm, bình thường giúp đỡ Nhị tỷ tỷ chút việc đồng áng mà thôi."
"Mua khi nào ?" Tống Đường Hành vội vàng hỏi.
"Không chung chung .
Có mua từ lâu , mới mua, còn nhiều mua về trong một, hai tháng gần đây nữa.
Bọn họ mua cùng một lúc." Tống Đạt . Tống Đường Hành gật đầu.
Tiết gia cũng thật tàn nhẫn, bề ngoài gì cả nhưng thực tế lén lút sắp xếp đến bên cạnh Tống Anh?
Ngay cả chính Tống Anh cũng những mà nàng bỏ tiền mua thật đều là thám tử của khác!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-692.html.]
Cho dù Tống gia bọn họ tay thì một thời gian , những cũng sẽ hại c.h.ế.t Tống Anh!
vì lâu như mà vẫn tay?!
Tống Đường Hành cảm thấy vô cùng khó hiểu, nhưng thông minh.
"Lúc nãy ngươi Nhị tỷ tỷ mở cửa hàng ? Dựa mà cửa hàng đó thể chèn ép Tiết công tử?" Tống Đường Hành hỏi.
"Buôn bán nhỏ mà thôi." Tống Đạt khô miệng.
Nếu xếp hạng những mắt , Tống Đường Hành chắc chắn đầu.
Nhất định là xem như một gã sai vặt thể tùy ý sai sử nên mới vẻ đương nhiên như thế.
sớm muộn gì Tống Đường Hành cũng thể hỏi những chuyện , thế nên vì để chạy khắp thôn gây phiền phức cho , thà để mở miệng còn hơn.
"Tống Đạt , xin hỏi trong tay tộc tỷ thứ mà Tiết công tử cực kỳ ?" Tống Đường Hành tiếp tục hỏi.
" ." Tống Đạt trả lời xong thì ngáp một cái.
"Vậy thì đúng ..." Tống Đường Hành thở phào nhẹ nhõm.
Hắn hiểu ! Hiểu hết !
Những đó chiếm đồ trong tay Tống Anh mới g.iết ch.ết nàng!
Điều nực chính là khắp thôn đều cảm thấy Tống Anh giỏi giang mà rằng mệnh của nàng sẽ chấm dứt nhanh thôi!
Tuy nhiên, hâm mộ.
Tống Anh rõ ràng là một khắc tinh cha nương yêu thương nhưng nhiều thật lòng thật yêu quý như .
Hắn thể nhận những như Tống Đạt thật sự che chở cho Tống Anh.
Nếu c.h.ế.t cũng xem như uổng một kiếp !
Sau khi hỏi rõ ràng, Tống Đường Hành thậm chí còn nhớ tới chuyện cảm tạ Tống Đạt mà lập tức chạy báo tin cho Hoàng Sa.
thực tế, mấy tin tức của ý nghĩa gì đối với Hoàng Sa.